Bài văn nghị luận xã hội về tình yêu thương năm 2024

viết bài văn nghị luận về vấn đề Không thầy đố mày làm nên và Học thầy chẳng tày học bạn, câu nào là chân lí theo dàn ý sau[lưu ý: không chép mạng,lấy cả ví dụ vào bài viết]1. Mở bài:- Quan niệm và thái độ tôn sư trọng đạo của dân tộc ta.- Vai trò của thầy và bạn trong học tập đều quan trọng như nhau.2. Thân bài:* Giải thích câu: "không thầy đố mày làm nên"- Đề cao đến mức tuyệt đối vai trò của...

Đọc tiếp

viết bài văn nghị luận về vấn đề Không thầy đố mày làm nên và Học thầy chẳng tày học bạn, câu nào là chân lí theo dàn ý sau[lưu ý: không chép mạng,lấy cả ví dụ vào bài viết]

1. Mở bài:

- Quan niệm và thái độ tôn sư trọng đạo của dân tộc ta.

- Vai trò của thầy và bạn trong học tập đều quan trọng như nhau.

2. Thân bài:

* Giải thích câu: "không thầy đố mày làm nên"

- Đề cao đến mức tuyệt đối vai trò của người thầy đối với học sinh.

- Thầy dạy cho học sinh những kiến thức cần thiết. Thầy là người dẫn đường chỉ lối, không chỉ dạy chữ mà còn dạy nhân nghĩa, đạo lí làm người.

- Thầy nhiều khi còn quyết định đến cả việc tạo dựng sự nghiệp của học sinh

* Giải thích câu: "học thầy không tày học bạn"

- "Không tày": không bằng. Là cách nói nhấn mạnh ý: học hỏi bạn bè là điều hết sức quan trọng và cần thiết đối với mỗi học sinh vì thầy chỉ dạy ở lớp, ở trường, còn phần lớn thời gian của học sinh là học tập với bạn bè.

- Học ở bạn những điều hay lẽ phải. Trao đổi thêm với bạn bè để nắm vững thêm điều thầy dạy trên lớp mà mình chưa hiểu hết. Bạn tốt giúp đỡ nhau tận tình thì cũng có vai trò quan trọng trong sự tiến bộ của mỗi người học sinh trong học tập, đời sống.

* Mối quan hệ giữa hai câu tục ngữ:

- Hai câu tục ngữ trên khẳng định: học thầy, học bạn đều quan trọng như nhau và cần thiết để bổ sung ý nghĩa cho nhau, phản ánh quan niệm của người xưa về việc học.

- Trong quá trình học tập, chúng ta cần khai thác thật mạnh mặt thuận lợi của thầy, của bạn để không ngừng nâng cao hiểu biết về mọi mặt.

3. Kết bài:

- Muốn giỏi thì phải học tập toàn diện: học thầy, học bạn, học trong sách vở, học trong thực tế đời sống quanh mình.

- Phải tôn trọng thầy cô, khiêm tốn học hỏi bạn bè để trở thành người trò giỏi, con ngoan, công dân có ích cho xã hội.

Tình yêu thương: tình cảm giữa con người với con người, là sự đồng cảm, thấu hiểu, sẻ chia, giúp đỡ nhau,…

Con người chúng ta hãy biết yêu thương, san sẻ những điều nhỏ nhặt nhất với những người xung quanh để nhận lại tình yêu thương, sự tôn trọng của mọi người, làm cho cuộc sống này trở nên vui vẻ và hạnh phúc hơn.

  1. Phân tích

Trong xã hội có rất nhiều mảnh đời chịu bất hạnh, đau thương, khổ cực, việc chúng ta yêu thương, đùm bọc, giúp đỡ những người đó làm xoa dịu, giảm bớt nỗi đau của họ, xã hội cũng sẽ phát triển đẹp đẽ, vững mạnh hơn.

Khi giúp đỡ người khác, ta sẽ nhận lại sự kính trọng, niềm tin yêu của người khác và cả sự sẵn sàng giúp đỡ lại mình lúc mình gặp khó khăn.

Mỗi người biết chia sẻ, yêu thương, giúp đỡ người khác sẽ góp phần làm cho xã hội này giàu tình cảm hơn, phát triển văn minh hơn.

  1. Chứng minh

Học sinh tự lấy dẫn chứng về nhân vật, sự việc yêu thương, chia sẻ làm minh chứng cho bài làm văn của mình.

Lưu ý: dẫn chứng phải tiêu biểu, nổi bật, xác thực được nhiều người biết đến.

  1. Phản biện

Trong xã hội vẫn có không ít người có tính ích kỉ, nhỏ nhen, chỉ biết đến bản thân mình mà không cần suy nghĩ cho người khác, lại có những người vô cảm mặc kệ nỗi đau của đồng loại,… → những người này cần bị phê phán, chỉ trích.

3. Kết bài

Khái quát lại vấn đề cần nghị luận: ý nghĩa, vai trò của tình yêu thương giữa con người trong cuộc sống hiện nay và rút ra bài học, liên hệ bản thân.

Văn mẫu Nghị luận về tình yêu thương giữa con người trong xã hội hiện nay

Có nhà văn từng nhận định: “Tình thương là ngọn lửa hồng trong mùa đông giá lạnh”. Quan điểm trên thấm nhuần đạo lý sống “lá lành đùm lá rách” từ ngàn đời xưa của ông cha ta. Truyền thống cao cả và tốt đẹp ấy luôn được thế hệ con Lạc cháu Hồng kế thừa và phát huy mạnh mẽ. Thế nhưng trong xã hội ngày càng xô bồ và nhộn nhịp ngày hôm nay, đôi lúc con người ta mải chạy theo những tiện nghi vật chất, phù phiếm xa hoa mà đánh mất đi tình “Người” của mình. Tình yêu thương giữa người với người đã trở thành một lẽ sống đẹp nhưng hiện nay nó đang biến tấu một cách khôn lường trong xã hội chúng ta.

Tình yêu thương là thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý mà con người ta dành cho nhau, nó xuất phát từ chính sự chân thành trong mỗi trái tim. Đó có thể là tình cảm yêu quý, gắn bó, vị tha, nhân ái, tương trợ,… được vun đắp trong một thời gian dài; cũng có thể là niềm thương cảm chợt trào dâng trong một hoàn cảnh nào đó. Tình yêu thương được biểu hiện cụ thể bằng sự quan tâm, sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau, không vô cảm, thờ ơ, dửng dưng trước nỗi đau đồng loại. Từ xưa, ông bà ta luôn sống ấm áp trong mối nghĩa tình keo sơn mỗi khi “tối lửa tắt đèn”. Tình cảm ấy vượt qua giới hạn con trâu, ruộng đồng để đến với mọi miền Tổ Quốc. Có yêu thương nhau, họ mới cảm thấy xót xa khi nhìn thấy đồng bào mình đang đau đớn trong xiềng xích, gông cùm; có yêu thương nhau, dân tộc ta mới phát huy cao độ tình đoàn kết, tương thân tương ái để băng qua cánh rừng Trường Sơn với tinh thần “tất cả vì miền Nam thân yêu” trong những ngày mưa bom bão đạn. Và có yêu thương nhau, những món quà chứa đựng bao tấm lòng cao cả mới được chuyển đến tận tay người dân đang ngày đêm đối mặt với lũ lụt, thiên tai,…

Tình yêu thương chính là sợi dây vô hình kết nối hàng triệu trái tim lại với nhau, giúp chúng ta dễ dàng vượt qua mọi bão giông của cuộc đời, cuộc sống cũng vì vậy mà trở nên ý nghĩa và đáng sống hơn. Yêu thương là sự cho đi một cách tự nguyện, không mong được người khác ghi nhận cũng không phải để trả ơn, phô trương hay trang sức cho bản thân mà đơn giản để sưởi ấm lòng nhau, đem lại niềm tin, hạnh phúc cho người khác. Chính vì lẽ đó, lòng nhân ái luôn mang lại cho con người sức cảm hóa đặc biệt. Người cho đi yêu thương sẽ nhận lại cảm giác bình yên, thanh thản trong tâm hồn. Còn người được trao tặng yêu thương sẽ tìm cho mình được một bến đỗ, trái tim ấm nóng và hi vọng về một tương lai tươi sáng hơn.

“Trao yêu thương để nhận lại yêu thương”, một nghĩa cử cao quý về lòng nhân ái chúng ta mong muốn được nhìn thấy trong xã hội hiện nay. Hành động tốt đẹp và đầy tính nhân văn của bé Hải An vừa qua đã khiến nhiều người xúc động. Chiều 22/2 căn bệnh u thần kinh đệm cầu não lan tỏa đã cướp đi sinh mạng một cô bé thiên sứ chỉ mới 7 tuổi. Bé và gia đình đã hiến tặng giác mạc của mình để mang lại ánh sáng cho nhiều người khác. Câu nói thơ ngây của em khiến ai nấy đều không thể kìm lòng “Con muốn mẹ nghe được tiếng trái tim con đập thổn thức trong lồng ngực một bạn trẻ nào đó”. Ai cũng hiểu rằng, chết có nghĩa là sẽ về với cát bụi. Nhưng cái chết sẽ không còn là hư vô nếu từ cái chết đó, sự sống mới lại được hồi sinh và tình yêu thương lại bắt đầu nảy nở. Một nghĩa cử khác cũng đáng được tôn vinh cách đây chưa đầy một tháng. Khoảng 20h ngày 13/5, hiệp sĩ đường phố Tân Bình đã phục kích một nhóm đối tượng đang trộm xe máy SH tại một cửa hàng thời trang. Chúng đã dùng hung khí tấn công các hiệp sĩ khiến 3 người bị thương nặng và 2 người hi sinh. Anh Thôi ra đi để lại người con trai thơ dại cùng người mẹ già ở quê nhà. Còn anh Nam chưa kịp khoác lên mình bộ vest sánh bước cũng cô dâu thì đã không thể hưởng trọn hạnh phúc đặc biệt này. Mang trong mình dòng máu nghĩa hiệp, những người hùng ấy làm việc với tinh thần tự nguyện, nghĩa khí “giữa đường thấy việc bất bình chẳng tha”. Họ là những Lục Vân Tiên đời thường không làm ngơ trước cái xấu, không để cái ác lộng hành. Máu của anh hùng đổ xuống giữa thời bình khiến hàng triệu trái tim Việt Nam vô cùng đau xót, kính phục. Dù đã ngã xuống nhưng các anh không thua bởi “Công lý chẳng bao giờ là thất bại”, tình yêu thương cũng từ đó mà lan tỏa hơn.

Ngày nay, yêu thương được biểu hiện một cách rộng hơn và ở nhiều hoàn cảnh khác nhau. “Tinh thần vị nghĩa” là một trong những khía cạnh xuất phát từ chính lòng nhân ái ấy. Ngoài ra, những nghĩa cử cao đẹp như: hiến máu nhân đạo, phong trào tình nguyện “Mùa hè xanh”, trao tặng học bổng “Tiếp sức đến trường”, hành động quyên góp ủng hộ nhân dân vùng thiên tai, nghèo khó,… ngày càng được nhân rộng cũng là sự trao đi yêu thương đầy lòng nhân ái.

Tuy nhiên, trong xã hội ngày hôm nay có không ít bộ phận sống vô cảm, thờ ơ, lãnh đạm trước mọi sự việc xảy ra xung quanh mình. Họ chỉ biết lo nghĩ cho quyền lợi bản thân, sống ích kỉ, nhỏ nhen và đi ngược lại với truyền thống đạo lý của dân tộc, rất đáng bị phê phán. Liệu có phải nền kinh tế hiện đại như ngày hôm nay đã kéo theo bao mối hiểm họa mà một trong số đó là sự mất dần tính “Người” trong mỗi chúng ta? Chắc chưa ai quên được vụ việc nhói lòng gây bức xúc trong dư luận nhiều ngày qua. Chiều ngày 2/5 sau va chạm với xe máy điện do một sinh viên trường Đại học Hàng Hải điều khiển, bà Dương Thị Thùy Trang đã tỏ vẻ thiếu tôn trọng và lớn tiếng chỉ trích “Mạng người không quan trọng”. Câu nói vô tâm này đã dấy lên làn sóng phẫn nộ của người dân. Thử hỏi “Mạng người không quan trọng” thì còn thứ gì quan trọng hơn trong xã hội này nữa. Danh vọng, địa vị, tiền bạc,… tất cả mọi thứ rồi cũng sẽ qua đi chỉ còn tình người ở lại. Những con người vô cảm, vị kỉ và thực dụng ấy tưởng rằng mình có tất cả nhưng hóa ra lại chẳng có gì. Vì giá trị đích thực và cao quý để con người tự hào được tôn vinh trên loài vật là tình thương thì họ đã đánh mất rồi. Bởi một khi yêu thương không tồn tại thì lòng nhân đạo còn có thể bắt nguồn từ đâu được?

Trước những âm mưu chia rẽ của thế lực thù địch bên ngoài thì hơn bao giờ hết, ngay lúc này đây dân tộc Việt Nam phải đồng lòng, đoàn kết, yêu thương và chở che nhau để vượt qua những thử thách từ cuộc sống. Chúng ta phải thật sáng suốt và bình tĩnh để không bị kích động, ảo giác dẫn đến những sự việc đau lòng. Với tuổi trẻ hiện nay, trong môi trường hội nhập như vũ bão thì lòng yêu thương cần được lan tỏa nhiều hơn, là động lực giúp chúng ta cùng hợp tác nâng cao trình độ hiểu biết, tạo dựng cuộc sống ý nghĩa, tươi đẹp, xã hội ngày càng phát triển văn minh.

Yêu thương có vai trò vô cùng quan trọng và to lớn trong cuộc sống hiện nay. Con người có thể thiếu nhiều thứ, nhưng không bao giờ có thể sống và tồn tại nếu thiếu tình thương. Chúng ta phải chấp nhận một thực tế rằng: nếu con người biết thương yêu nhau, sẽ chẳng còn ai phải ao ước xa vời về thế giới trong mơ nữa. Những gì tạo nên cổ tích đâu phải vàng son, phép màu; chỉ có thể là cổ tích nếu như chân lý cuối cùng là tình yêu thương.

Chủ Đề