Cho các sự việc và nhân vật sau Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và nhiều xe cộ đi lại

Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và nhiều xe cộ qua lại

Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và nhiều xe cộ qua lại

Đề bài: Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và nhiều xe cộ qua lại.

Tham khảo bài làm của bạn Nguyễn Thị Cẩm Vân lớp 8A trường THCS Phạm Văn Hai

Em đi chợ về đến ngã tư Bảy hiền thì gặp đèn xanh, xe cộ đang được phép đi qua rất đông. Em nhìn sang bên kia đường thấy một cụ già tay xách một gói nhỏ đã hai lần định vượt sang bên đường. Lần thứ ba bà cụ ra được gần đến giữa đường lại quay trở lại vì còn 3, 4 xe ô tô đang đi đến. Chờ đèn đỏ bật lên, các xe dừng lại, em vượt theo đường đi bộ đến chỗ bà cụ. Em hỏi:

- Cụ ơi, cụ đi đâu, cụ muốn qua bên kia đường phải không ạ?

Cụ ngẩng lên nhìn em rồi vừa gật đầu vừa nói: Cụ muốn qua bên kia đường Cách mạng tháng Tám.

Em nắm chặt lấy tay cụ, rồi nói nhẹ nhàng:

- Cháu sẽ giúp cụ đi qua đường Cách mạng tháng Tám!

Một lần nữa bà cụ ngẩng lên nhìn em cảm động, cụ nói giọng run run:

- Cảm ơn cháu, may quá, nhờ cháu làm phúc…

Khi được phép vượt qua đường em dắt bà cụ sang bên kia đường… Chờ cụ đỡ mệt vì phải đi nhanh qua đường, em chỉ tay về phía trên rồi nói:

- Thưa cụ, đây là đường Cách mạng tháng Tám đấy ạ!

Bà cụ gật đầu, hai tay nắm lấy tay em rồi nói:

- Cám ơn cháu, cháu con nhà ai mà tử tế thế!

- Dạ, không có gì đâu ạ!

Nhìn theo bà cụ bước trên vỉa hè mà lòng em thấy vui vui vì mình đã làm được một việc tốt.

Bài viết gợi ý:

3. Luyện tập viết đoạn văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm

a] Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp

b] Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và nhiều xe cộ qua lại

c] Em nhận được một món quà bất ngờ nhân ngày sinh nhật hay ngày lễ, tết.

Xây dựng một đoạn văn tự sự có sử dụng các yếu tố miêu tả và biểu cảm. 

Tham khảo:

Đoạn văn 1:

Nhà tôi có một chiếc bình hoa rất đẹp. Nó cao khoảng chừng ba mươi phân, màu trắng như tuyết. Đây là một chiếc bình cổ loe được trang trí bởi hình chiếc lá xung quanh miệng rất sinh động. Đó là món quà mà bố đã phải sang tận Bát Tràng để mua về tặng mẹ nhân dịp kỷ niệm 20 năm ngày cưới của hai người. Hôm ấy, tôi đi học về sớm, cả nhà chưa có ai về. Tôi đang bực bội vì bài kiểm tra Toán hôm nay bị làm sai mất một câu, lỗi là do tôi chủ quan, không kiểm tra lại bài. Về đến nhà, tôi quăng chiếc cặp lên ghế với vẻ bực tức, nhưng thật không ngờ, chiếc quai cặp vướng vào bình hoa đang để trên bàn khiến nó rơi xuống đất. Choang một cái. Bình hoa vỡ tan tành mà tôi thì không kịp trở tay. Nước lênh láng dưới sàn, còn những bông hoa hồng đỏ thẫm nằm la liệt trên mặt đất. Tôi quên béng mất nỗi bực tức vì bài kiểm tra mà thay vào đó là sự lo lắng và sợ hãi. Phải làm sao bây giờ? Mẹ tôi rất thích chiếc bình này. Nó còn là quà kỉ niệm của bố mẹ. Tôi sẽ phải nói thể nào đây? Bần thần suy nghĩ mất một lúc, tôi vẫn chưa nghĩ ra sẽ nói thế nào với bố mẹ thì bỗng con Mi - con mèo tam thể của nhà hàng xóm, đứng ngoài sân kêu lên "meo...meo...". Đầu tôi lóe lên một cái. Tôi nhanh chóng thu dọn mảnh vỡ của cái bình, cẩn thận nhặt nhạnh từng mảnh thủy tinh vỡ cho vào chiếc túi bóng rồi vứt đi. Tôi vừa thu dọn xong thì mẹ về. Không cần mẹ hỏi, tôi đã kể lại câu chuyện và tất nhiên, lí do bình hoa bị vỡ là do con Mi ấy. Ánh mắt mẹ nhìn tôi buồn buồn nhưng không nói gì cả. Mẹ để chiếc túi lên ghế rồi hỏi tôi có bị mảnh vỡ đâm vào tay hay không. Tôi bỗng thấy hối hận quá. Nhưng tôi không dám nói sự thật với mẹ. Vì tôi sợ đôi mắt buồn buồn kia của mẹ sẽ là vì tôi chứ không phải vì con mèo kia. Đến tận bây giờ, đó vẫn còn là chuyện tôi hối hận nhất, vì tôi vẫn chưa dám nói với mẹ sự thật là chính tôi đã làm vỡ chiếc bình hoa mà mẹ thích nhất chứ không phải con mèo nhà hàng xóm.

Đoạn văn 2:

Tôi vừa đi đá bóng với đám bạn về thì bắt gặp một bà cụ đang chuẩn bị qua đường. Bà cụ cũng đã ngoài bảy mươi tuổi. Cụ gầy và cái lưng của cụ cũng đã hơi còng xuống. Làn da cụ đã nhăn nheo - những dấu hiệu của thời gian và tuổi tác. Cụ đứng bên đường một hồi lâu mà vẫn không bước chân xuống. Tôi nghĩ cụ đang chờ khi xe ít đi một chút hoặc nhờ ai đó dắt cụ qua. Nghĩ thế, tôi chạy lại, nắm lấy bàn tay nhăn nheo của cụ, vui vẻ nói:

"Cụ ơi, để cháu dắt cụ qua đường. Cụ đi sang phía tay phải của cháu đi. Cụ bám chắc vào tay cháu không ngã cụ nhé!"

Bà cụ ngước đôi mắt già nua lên nhìn tôi, giọng nói cũng không giấu nổi niềm vui: "Ừ, ừ, thế cháu dắt bà sang đường với"

Tôi cần thận đỡ cụ đi xuống vạch trắng trên con đường tấp nập người qua lại. Đang là giờ tan tầm nên xe cộ đi lại như mắc cửi, cứ một đoàn xe này đi qua, xe kia lại lao tới. Có những người không đủ kiên nhẫn còn bấm còi inh ỏi. Tôi và bà cụ đều nhăn mày vì tiếng còi xe đinh tai nhức óc ấy. Bà cụ nắm lấy cánh tay tôi, hai bà cháu đi chầm chậm sang bên đường. Sang đến đường bên kia, bà cụ vỗ vỗ cánh tay tôi rồi mỉm cười phúc hậu: 

"Cảm ơn cháu nhé, chàng trai nhỏ"

Tôi mỉm cười vẫy tay vơi bà cụ rồi đi về nhà mình. Con đường về nhà hôm nay sao tôi thấy nó đẹp quá!

Đoạn văn 3: 

Hôm nay là sinh nhật của em. Từ sáng sớm em đã thức dậy để cùng mẹ đi chợ mua đồ về để chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật. Hôm qua khi chia tay lũ bạn, em đã kịp mời chúng nó đến dự buổi sinh nhật của mình vào tối nay rồi. Tối hôm ấy, nhà em các bạn sang rất đông. Tiếng cười nói vui vẻ. Ai cũng cầm theo một món quà nho nhỏ và một tấm thiệp xinh xắn với những lời chúc đáng yêu dành cho em. Mấy đứa bạn ai cũng đến, chỉ thiếu mỗi Hải, thằng bạn thân nhất của em, vì nó vừa mới chuyển nhà đi hồi tháng trước. Mọi người đang vui vẻ thì nghe thấy tiếng của một người vang lên ngoài cổng. Hình như là gọi em. Em ra ngoài xem thì thấy một chú khoảng chừng 30 tuổi đang ôm một hộp quà to trên tay, khuôn mặt thì tươi cười. Chú nhìn em và nói:

"Cháu là A phải không? Có người gửi quà cho cháu. Nhận rồi kí vào đây giúp chú nhé!"

Đám bạn ở trong nhà cũng ra đứng đầy ngoài sân, trầm trồ vì món quà mà em đang ôm ở trong tay. Phải mất khá nhiều sức em mới bê được hộp quà to đuỳnh ấy vào trong nhà. Mọi người đều dừng lại với thắc mắc không hiểu ai tặng quà mà không đến, lại còn tặng món quà to thế kia nữa. Em cẩn thận mở món quà ấy ra, là một chú gấu bông to gần bằng người em, màu vàng với bộ lông rất mềm. Bên trong hộp quà là một tấm thiệp. Em mở ra đọc và đôi mắt thì đỏ hoe. Đó là món quà của Hải: "Chúc A sinh nhật vui vẻ, luôn xinh xắn và đáng yêu nhé. Tớ xin lỗi vì không dự bữa tiệc sinh nhật cùng với cậu được. Nên tớ gửi cậu món quà nhỏ này. Chúng mình mãi là bạn tốt nhé!". Tôi thấy rất vui vì Hải vẫn còn nhớ ngày sinh nhật của tôi và chắc chắn, chúng tôi sẽ mãi là bạn tốt của nhau rồi!

Hôm nay là sinh nhật mình, anh ấy vẫn dẫn mình đi chơi như mọi năm. Sinh nhật chỉ cần 2 đứa ấm cúng là đủ rồi, những buổi tối thế này ở quán Kem Bud’s quen thuộc của 2 đứa thật lãng mãn, ấm áp. Mình tổ chức một buổi sinh nhật cho lũ bạn nhí nhố sau, còn bây giờ thì chỉ muốn ở bên canh anh ấy thôi, một người lãng tử, dịu dàng và đầy….bất ngờ.

Mà đúng thiệt, anh ấy dẫn mình đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.

Bước vào quán Kem Bud’s mình nhận được một bó hồng đỏ thắm từ tay anh, cô bé phục vụ bước ngang mỉm cười “Happy Birthday chị”, hóa ra anh đã cẩn thận nháy mắt với các nhân viên trong quán nhờ họ hôm nay chúc mừng mình. Thích ghê đó, dù là người lạ nhưng nhận được thêm mỗi một lời chúc là một điều hành phục rồi đúng không. Xong xuôi khi ngồi xuống bàn, nhấm nháp ly trà đá, ngoài trời thì mưa, bỗng dưng…

Tèn tén ten, cô bé phục vụ mang ra nguyên một chiếc bánh làm bằng kem to ơi là to, chiếc bánh này mình thèm đã biết bao lâu nay rồi mà chưa có dịp ăn, hi hi, thì bánh kem chỉ để đến sinh nhật mới được ăn thôi chứ, vậy mới có ý nghĩa. Những cục kem mát lạnh bốc hơi ngào ngọt nhìn ngon quá đi, măm măm. Mình vừa định giở chiếc bánh lên để chụp hình thì wow, phải nói là bất ngờ tột độ, trên mặt chiếc bánh là tấm hình hai đứa mình lần đầu tiên gặp nhau ở quán này, lần đó cũng nhờ cô bé phục vụ ở đây chụp dùm. Nhìn mình hồi đó ngây thơ ghê, tấm hình thiệt là dễ thương đó không phải được gắn trên chiếc bánh mà được…in thẳng lên chiếc bánh, in màu lên kem đàng hoàng mà vẫn sắc nét, rõ ràng, nhìn rõ mồn một nha. Không biết làm sao mà họ làm được nhỉ? Ko biết làm sao mà anh biết trò này được nhỉ? Thích quá đi mất, làm mình ngồi tiếc cả buổi trời ko dám ăn chiếc bánh kem này, chỉ dám ngồi để ngắm, hi hi, mình lên hình chiếc bánh kem đẹp quá đi chứ…

Anh thật là lãng mạn, sinh nhật 18 tuổi của mình vậy là quá tuyệt vời. Cảm ơn anh iu và chiếc bánh kem in hình ngon ơi là ngon, hi hi, ngày mai em làm sinh nhật nữa đó, anh có tặng em 1 chiếc banh kem thế này nữa không ta ?

Bạn tham khảo bài viế này nha!

Để giúp các em học sinh học tốt môn Ngữ Văn lớp 8, hocthattot.vn đã sưu tầm, biên soạn các bài soạn văn phong phú từ ngắn gọn, đầy đủ đến chi tiết.

Trong bài học này, chúng ta cùng nhau tìm hiểu bài học về “Luyện tập viết đoạn văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm”.

1. SOẠN VĂN LUYỆN TẬP VIẾT ĐOẠN VĂN TỰ SỰ KẾT HỢP VỚI MIÊU TẢ VÀ BIỂU CẢM

Từ sự việc và nhân vật đến đoạn văn tự sự có yếu tố miêu tả và biểu cảm.

Câu 1: Cho các sự việc và nhân vật sau:

a] Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp.

b] Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và xe cộ qua lại.

c] Em nhận được một món quà bất ngờ ngày sinh nhật hay lễ tết

Hãy xây dựng một đoạn văn tự sự có sự dụng yếu tố miêu tả, biểu cảm.

Trả lời:

– Bước 1: Chọn sự việc chính

Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và nhiều xe cộ đi lại

– Bước 2: Lựa chọn ngôi kể

Người kể ở ngôi thứ nhất, xưng tôi

– Bước 3: Xác định thứ tự kể

+ Em gặp bà cụ như thế nào

+ Em dắt bà cụ qua đường ra sao và hai bà cháu trò chuyện với nhau như thế nào.

+ Hai bà cháu chia tay nhau như thế nào, cảm xúc của em ra sao?

– Bước 4: Xác định các yếu tố miêu tả và biểu cảm

+ Ngoại hình của bà cụ

+ Khung cảnh đường phố đông đúc như thế nào

+ Cụ lúng túng sợ rệt như thế nào khi qua đường

+ Cảm xúc của bản thân khi giúp được bà cụ

– Bước 5: Viết thành đoạn văn

Chiều hôm ấy, một buổi chiều mùa hè với cái nắng chói chang và gay gắt, sau giờ tan học, em cắp sách vở rảo bước về nhà. Nhưng lúc gần về tới nhà, em bỗng nhìn thấy một bà cụ, mái tóc bạc trắng, da nhăn nheo đang đứng chống gậy bên đường với nét mặt căng thẳng và đầy lo lắng. Bà cụ nhìn dòng người vội vã tấp nập trở về nhà, đôi chân nhấp nhửng như muốn qua đường. Em vội đi tới, dừng lại bên cạnh bà cụ và hỏi:

– Cháu chào bà ạ. Sao bà lại đứng ở đây ạ?

Bà cụ quay đầu nhìn em bằng ánh mắt ấm áp, hiền hòa ôn tồn nói:

– Bà đang muốn qua đường nhưng xe đông quá, bà muốn qua đường mà đứng mãi từ nãy giờ không có ai qua để đi cùng cả. Bà lo quá, trời lại sắp mưa nữa rồi, thế này thì bà về nhà tối muộn mất.

Nghe những lời bà cụ nói và nhìn bà cụ lúc này, em muốn làm một việc gì đó giúp cho cụ, em vội cầm lấy bàn tay của cụ và lễ phép nói:

– Thưa bà, để cháu dắt bà qua đường ạ!

Nét mặt bà cụ lúc này rạng rỡ hẳn lên, bà nắm lấy bàn tay bé nhỏ của em. Hai bà cháu dắt nhau qua con đường dưới cái nắng gắt của mùa hạ. Lúc qua đường, hai bà cháu nắm tay nhau thật chặt và thỉnh thoảng nhìn nhau nở một nụ cười thật ấm áp. Em cảm thấy rất vui và hạnh phúc vì đã giúp được bà cụ.

Luyện tập

Câu 1: Cho sự việc và nhân vật sau đây: Sau khi bán chó, lão Hạc sang báo cho ông giáo biết. Học sinh đóng vai ông giáo viết một đoạn văn kế lại giây phút lão Hạc sang báo tin bán chó với vẻ mặt và tâm trạng đau khổ.

Trả lời:

Vừa trông thấy tôi đang ngồi bên bàn nước, lão cố tỏ ra vui vẻ. Rồi sau đó, lão tiếp ngay câu chuyện:

– Cậu Vàng đi đời rồi ông giáo ạ.

Tôi hỏi lại:

– Cụ bán rồi sao?

Nét mặt lão đượm buồn, lão nói:

– Bán rồi, họ vừa bắt xong.

À! Thì ra lão vừa bán cậu Vàng – con chó mà lão yêu quý nhất. Lão không dấu nổi cảm xúc của mình nữa, mặt lão đột nhiên co rúm lại, khuôn mặt nhăn nhúm ép cho nước mắt chảy ra. Rồi lão bật khóc nức nở. Tôi xót xa và thương lão đến vô cùng nhưng không giúp gì được cho lão.

Câu 2: Tìm trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao đoạn văn kể lại giây phút trên. Sau đó so sánh với đoạn văn mình vừa viết để rút ra nhận xét.

Trả lời:

– Đoạn văn trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao kể lại giây phút trên là:

” Hôm sau lão sang nhà tôi chơi…. Lão hu hu khóc…”

– Đoạn văn của Nam cao đã kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm ở chỗ miêu tả tâm trạng xót xa, đau đớn của lão Hạc khi bán chó và tiếng khóc của lão.

– Những yếu tố miêu tả và biểu cảm ấy giúp đã khắc họa sâu sắc bộ dạng, cử chỉ và nỗi đau xót xa đến tột cùng của lão Hạc khi phải bán chó.

2. SOẠN VĂN LUYỆN TẬP VIẾT ĐOẠN VĂN TỰ SỰ KẾT HỢP VỚI MIÊU TẢ VÀ BIỂU CẢM CHI TIẾT

3. SOẠN VĂN LUYỆN TẬP VIẾT ĐOẠN VĂN TỰ SỰ KẾT HỢP VỚI MIÊU TẢ VÀ BIỂU CẢM HAY NHẤT

Đề bài học sinh xem bên trên.

Cho các sự việc và nhân vật sau:

a] Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp.

b] Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và xe cộ qua lại.

c] Em nhận được một món quà bất ngờ ngày sinh nhật hay lễ tết

Hãy xây dựng một đoạn văn tự sự có sự dụng yếu tố miêu tả, biểu cảm.

Trả lời:

Xây dựng một đoạn văn tự sự có sử dụng các yếu tố miêu tả và biểu cảm. Có thể theo các bước sau đây.

– Bước một: Lựa chọn sự việc chính: Em giúp một bà cụ qua đường lúc đông người và nhiều xe cộ.

– Bước hai: Lựa chọn ngôi kể. [Người kế ở ngôi thứ nhất, xưng em].

– Bước ba: Xác định thứ tự kể.

+ Hoàn cảnh gặp bà cụ.

+ Hình dáng, khuôn mặt, hành động của cụ lúc ấy ra sao.

+ Em giúp đỡ cụ thế nào? Trò chuyện gì với cụ.

– Bước bốn: Xác định các yếu tố miêu tả và biểu cảm dùng trong đoạn văn tự sự sẽ viết: Đó là bà cụ như thế nào? Bà lúng túng, sợ sệt khi qua đường ra sao? [miêu tả]. Tình cảm và thái độ của em khi thấy bà cụ như thế? [biểu cảm]…

– Bước năm: Viết thành đoạn văn kể chuyện, kết hợp các yếu tố miêu tả và biểu cảm sao cho hợp lí.

II. LUYỆN TẬP

Trả lời câu 1 [trang 84 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1]:

Cho sự việc và nhân vật sau đây: Sau khi bán chó, lão Hạc sang báo cho ông giáo biết. Học sinh đóng vai ông giáo viết một đoạn văn kế lại giây phút lão Hạc sang báo tin bán chó với vẻ mặt và tâm trạng đau khổ.

Lời giải chi tiết:

Lão Hạc là hàng xóm của tôi, lão sống một mình cùng một con chó Vàng, lão yêu quý nó lắm. Hàng ngày lão vẫn sang tỉ tê với tôi chuyện bán con Vàng, tôi biết lão yêu con Vàng như yêu chính đứa con, đứa cháu ruột của mình, chẳng đời nào lão chịu bán đâu. Thế mà sáng nay, lão vừa sang nhà tôi đã vội vàng báo ngay “Cậu Vàng đi đời rồi ông giáo ạ!”. Trong giọng nói tôi thấy có cái gì đó đang nghẹn lại nơi cổ họng. Lão cứ cố tỏ ra vui vẻ nhưng cái mặt cười như sắp mếu của lão khiến tôi thương lão vô cùng. Đang ngồi trò chuyện tự nhiên lão mếu máo khóc như con nít. Lão Hạc cứ tự trách mình và kể lại tỉ mỉ chuyện lão bán con chó. Lão tự tưởng tượng ra con Vàng trách lão tệ bạc, rồi cứ thế lão dằn vặt vì “đánh lừa một con chó”.Tôi dù có an ủi thì lão vẫn cảm thấy chua xót và đau đớn khi bán cậu Vàng mà lão yêu quý.

Trả lời câu 2 [trang 84 sgk Ngữ Văn 8 Tập 1]:

Tìm trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao đoạn văn kể lại giây phút trên. Sau đó so sánh với đoạn văn mình vừa viết để rút ra nhận xét.

Lời giải chi tiết:

– Trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao, đoạn văn kể lại giây phút trên:

“Hôm sau lão Hạc sang nhà tôi chơi. Vừa thấy tôi lão báo ngay:

– Cậu Vàng đi đời rồi ông giáo ạ!

– Cụ bán rồi.
– Bán rồi. Họ vừa bắt xong.

Lão cố làm ra vẻ vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước, tôi muốn ôm choàng lấy lão mà òa lên khóc. Bây giờ thì tôi không xót xa năm quyến sách của tôi quá như trước nữa. Tôi chỉ ái ngại cho lão Hạc. Tôi hỏi cho có chuyện:

– Thế nó cho bắt à?

Mặt lão dột nhiên co dúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc…”.

[Nam Cao – Lão Hạc]

– Nhờ có sự kết hợp giữa yếu tố miêu tả và biểu cảm mà tác giả:

+ Khắc họa rõ nét một cách đặc sắc hình ảnh lão Hạc và những diễn biến tâm trạng phức tạp của nhân vật.

+ Người đọc cảm nhận rõ ràng nỗi đau, sự dằn vặt tới tột cùng cảm xúc khi phải bán “cậu Vàng”

+ Có hai lớp biểu cảm: của nhân vật “tôi” và của lão Hạc.

Đề bài học sinh xem bên trên.

Xây dựng đoạn văn tự sự có sử dụng yếu tố miêu tả và biểu cảm:

– B1: Sự việc chính do sơ ý làm vỡ lọ hoa.

– B2: Lựa chọn ngôi kể: ngôi thứ nhất

– B3: Xác định thứ tự kể:

+ Lọ hoa bị đánh vỡ trong trường hợp nào [thời gian, địa điểm]

+ Lọ hoa vỡ như thế nào

+ Mảnh vỡ được dọn ra sao

– B4: Xác định các yếu tố miêu tả và biểu cảm dùng trong đoạn văn tự sự sẽ viết

+ Hình dáng lọ hoa chưa vỡ

+ Hình dáng lọ hoa khi đã vỡ

+ Ý nghĩ sau khi làm vỡ lọ hoa

– B5: Viết thành đoạn văn theo những gợi ý ở trên

Đề số 2: Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và nhiều xe cộ đi lại

– B1: Lựa chọn sự việc chính- giúp bà cụ qua đường lúc xe đông

– B2: lựa chọn ngôi kể- ngôi thứ nhất [có thể ngôi thứ 3]

– B3: Xác định thứ tự kể [ trình tự sự việc]

+ Hoàn cảnh gặp bà cụ muốn qua đường [địa điểm, thời gian]

+ Quá trình, hành động giúp bà cụ qua đường

+ Tâm trạng của bà cụ và bản thân em sau khi bà cụ qua đường

B4: Xác định các yếu tố miêu tả và biểu cảm dùng trong đoạn văn tự sự

+ Dáng đi, nét mặt của bà cụ

+ Bối cảnh xung quanh đông người và nhiều xe qua đường

+ Cảm nghĩ khi làm được việc có ý nghĩa

B5: Viết bài theo những dàn ý đã lập

Đề số 3: Em nhận được một món quà bất ngờ nhân ngày sinh nhật hay ngày lễ, tết.

– Bữa tiệc sinh nhật diễn ra với rất nhiều người, bố mẹ, ông bà, bạn bè,…

– Cả căn phòng được trang trí rất đẹp mắt, ấm cúng [miêu tả].

– Mọi người tặng em những món quà rất đẹp, em thấy vui mừng và biết ơn mọi người rất nhiều [miêu tả, biểu cảm].

– Những cây nến được thắp lên, em nhắm mắt lại và ước trong tiếng hát chúc mừng.

– Khi em mở mắt ra, trước mặt em là anh trai em, anh trai đi học xa nhà nhưng đã bí mật về để chúc mừng sinh nhật em.

– Em xúc động, reo lên sung sướng [biểu cảm] và chạy đến ôm chầm lấy anh.

II. Luyện tập

Bài 1 [trang 84 sgk Ngữ Văn 8 tập 1]

Đóng vai ông giáo và viết một đoạn văn kể lại giây phút lão Hạc sang báo tin bán chó với vẻ mặt và tâm trạng đau khổ.

– Lão Hạc hàng ngày vẫn sang tỉ tê với tôi chuyện bán con Vàng, tôi biết lão yêu con Vàng như yêu chính đứa con, đứa cháu ruột của mình, chẳng đời nào lão chịu bán đâu. Thế mà sáng nay, lão vừa sang nhà tôi đã vội vàng báo ngay ” Cậu Vàng đi đời rồi ông giáo ạ!” Lão cứ cố tỏ ra vui vẻ nhưng cái mặt cười như sắp mếu của lão khiến tôi thương lão vô cùng. Đang ngồi trò chuyện tự nhiên lão mếu máo khóc như con nít. Lão Hạc cứ tự trách mình và kể lại tỉ mỉ chuyện lão bán con chó. Lão tự tưởng tượng ra con Vàng trách lão tệ bạc, rồi cứ thế lão dằn vặt vì “đánh lừa một con chó”.Tôi dù có an ủi thì lão vẫn cảm thấy chua xót và đau đớn khi bán cậu Vàng mà lão yêu quý.

Bài 2 [trang 84 sgk Ngữ Văn 8 tập 1]

– Đoạn văn của Nam Cao đã kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm ở:

“Lão cố làm ra vẻ vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt ầng ậng nước, tôi muốn ôm choàng lấy lão òa lên khóc.

… Lão hu hu khóc.”

– Nhờ có sự kết hợp giữa yếu tố miêu tả và biểu cảm mà tác giả:

+ Khắc họa rõ nét một cách đặc sắc hình ảnh lão Hạc và những diễn biến tâm trạng phức tạp của nhân vật.

+ Người đọc cảm nhận rõ ràng nỗi đau, sự dằn vặt tới tột cùng cảm xúc khi phải bán “cậu Vàng”

+ Có hai lớp biểu cảm: của nhân vật “tôi” và của lão Hạc

Video liên quan

Chủ Đề