Thứ nữ hữu độc review

Thứ nữ hữu độc – Tần Giản

Thể loại: nữ cường, trọng sinh, gia đấu, HE

Độ dài: 294 chương, cực kì cực kì dài. Tính theo Kindle với tốc độ đọc của mình là mất khoảng 72 tiếng để đọc :]]]

Nội dung chính:

Lí Vị Ương là con gái Thừa tướng Lí Tiêu Nhiên nhưng xuất thân thứ nữ, lại sinh vào tháng hai bị cho là xui xẻo, bị gia đình đưa về nông thôn, coi như tự sinh tự diệt. Một ngày nọ, nàng được người nhà Lí gia đón lên, được Đại phụ nhân [mẹ kế] đem gả cho Thác Bạt Chân, tam hoàng tử lúc bấy giờ. Sở dĩ như vậy do Thác Bạt Chân muốn cầu hôn đại tỷ của nàng là Lí Trường Nhạc, đệ nhất mỹ nhân lúc bấy giờ, nhưng đại tỷ của nàng thân phận cùng dung nhan ngọc ngà như vậy, đương nhiên muốn nhắm đến ngôi vị thái tử phi chứ không thèm liếc xéo chàng ta một cái. Thác Bạt Chân đành phải cưới Lí Vị Ương hòng củng cố thế lực từ Lí gia. Đáng thương cho Vị Ương, một lòng say mê Thác Bạt Chân, dùng hết thảy 8 năm vợ chồng hi sinh không tiếc thân mình vì hắn, để đến khi hắn đăng cơ hoàng đế, lại đón đại tỷ của nàng, phế bỏ ngôi vị hoàng hậu của nàng, chặt hai chân của nàng, tống vào lãnh cung. Sau hơn chục năm sống cuộc đời tàn phế, bị thái giám rảnh rỗi dùng đủ loại cực hình tra tấn, hành hạ, nàng “được” đại tỷ ban rượu độc, trước khi chết lập lời thề:

Nếu có kiếp sau, tuyệt đối không làm việc tốt giúp mọi người, tuyệt đối không vào cung, thề không làm Hậu!

Sau đó, Lí Vị Ương trọng sinh vào cơ thể của chính mình năm 13 tuổi. Từ đó, nàng bắt đầu lập mưu tính kế, từng bước bước vào gia tộc nhà họ Lí, từng bước đẩy những kẻ nàng hận thấu xương vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Bộ này khá là lê thê, đọc cũng phát mệt vì chương nào cũng ngươi hại ta giết, lúc nào cũng tính kế mưu hại lẫn nhau, trùng trùng điệp điệp tưởng như không bao giờ kết thúc. Tập 1 bắt đầu từ gia đấu nội bộ nhà họ Lí, đấu xong thì đến đối đầu với gia tộc họ Tưởng, rồi thậm chí là gây thù chuốc oán với cả hoàng tộc nước Mạc Bắc. Quy mô càng ngày càng lớn, thế mà nữ chính “thần thánh” luôn có diệu kế hơn người, chẳng những không bị tính kế hãm hại mà luôn tương kế tựu kế, phản lại một đòn chết người cho đối phương. Nữ chính được khắc hoạ có nhan sắc xinh đẹp vừa đủ, ánh mắt lạnh lẽo u ám, còn bộ óc thì như kiểu siêu việt không bao giờ thấy thua cho dù là đấu với mẹ kế, đại tỷ hay thậm chí với cả 5 người con trai văn võ song toàn họ Tưởng @@ Đến hoàng thượng, phi tần hay thái hậu nàng cũng kiểu “nắm trong tầm tay”, cảm giác hơi bị buff quá đà, khiến cho các mưu kế của người khác hãm hại nàng giống như trò trẻ con. Tuy nhiên, cũng nhờ điểm đó mà ít khi cảm thấy uất ức hay lo ngại cho nữ chính vì biết kiểu gì nàng ta cũng thành công diệt trừ kẻ thù [-.-].

Một điều làm mình thấy khó chịu khi đọc truyện chính là, theo một phương diện nào đó, truyện khá là vô nhân đạo/mất nhân tính. Cụ thể là ở những đoạn Lí Vị Ương trả thù, những biện pháp trả thù của nàng ta thật sự quá độc ác, quá tàn nhẫn và mất hết tính người. Nếu các bạn đọc chỉ để “giải trí” thì có thể sẽ thấy hả hê khi nữ chính báo thù theo cách đại khai sát giới như vậy, nhưng nếu ngẫm kĩ hay tưởng tượng cảnh tượng đó trong đầu thì sẽ thấy khiếp sợ và rùng mình vô cùng @@ Ví dụ với nhân vật Lí Trường Nhạc hay đại phu nhân, mình thấy cách trả thù đó là hợp lí, vì hai nhân vật này cũng hết lần này đến lần khác đối xử độc ác với nàng. Nhân vật An Quốc công chúa thì quá hống hách và độc ác, nhất là cách đối xử tàn nhẫn của cô ta với bạn thân Lí Vị Ương [tự dưng quên tên], nhưng cách trả thù của Lí Vị Ương cũng làm mình buồn nôn không kém. Không hiểu bà tác giả đầu óc biến thái đến mức vặn vẹo thế nào nghĩ được cái biện pháp kinh tởm vô cùng -_- thà bả chặt tay chặt chân gì đó còn đỡ tởm hơn. Nhân vật Tưởng Nam đúng là tự làm tự chịu, dù chết khá thảm nhưng cũng chính là phỏng theo tư tưởng của hắn, kẻ mạnh sẽ có quyền ức hiếp kẻ yếu.

Nhưng nhân vật làm mình canh cánh nhất thật ra lại chính là Thác Bạt Chân. Dù kiếp trước hắn ta đối xử độc ác với Lí Vị Ương thật, nhưng kiếp này hắn lại phải lòng nàng. Cho dù lòng tham muốn ngôi vị đế vương có khiến hắn tàn nhẫn với nàng thật khi hắn dồn nàng vào chỗ chết, nhưng đẩy nàng vào chỗ chết chứ đâu có hành hạ nàng đến thế. Lí Vị Ương trả thù hắn bằng chính những cách hắn đối xử với nàng kiếp trước, dù cũng hợp lí, nhưng làm mình thấy mất nhân tính quá. Dù biết nữ chính này vốn dĩ ác độc, nhưng khi đọc vẫn thấy “bất ngờ”.

Trong cuộc đời lần hai của mình, Lí Vị Ương khép chặt trái tim, trở nên lạnh lùng tàn khốc, không muốn mình lưu lại điểm mềm yếu nào. Vậy nên xung quanh nàng cũng có rất nhiều bậc vương tôn quý tử đem lòng yêu mến hoặc ít nhất là muốn chiếm đoạt nàng, nổi bật nhất là năm nhân vật: Thác Bạt Chân, Thác Bạt Ngọc, Lí Mẫn Đức, Tưởng Nam và Nguyên Anh. Chỉ tiếc là đa số đều ở vị trí đối địch với nàng, thảm bại dưới tay nàng. Trừ Nguyên Anh ra vì mình drop giữa tập hai nên chưa nhìn rõ kết cục của nhân vật này, nhưng cho đến đoạn mình đọc thì khá thích hắn.

Không spoil ai là nam chính, nhưng mình cũng thích nam chính, thích từ khi hắn lần đầu xuất hiện bên cạnh Lí Vị Ương. Vì bị spoil trước nên mình biết hắn là nam chính, và cũng chú ý đến hắn nhiều hơn. Hắn từ nhỏ đến lớn luôn ở bên bảo vệ Vị Ương, càng không hề kinh sợ khi thấy tay nàng vấy máu tanh, vì hắn biết nàng làm vậy chính là một cách tự bảo vệ mình. Hắn chính là mẫu người cả thế gian ai ta cũng không cần, ta chỉ cần nàng vậy :v Tuy nhiên đôi này cảnh tình cảm không có nhiều lắm, đến tập 2 thì đỡ hơn chút. Mình cũng biết kết thúc rồi nên drop truyện giữa tập 2. Bật mí là ở tập 2 thì mọi thứ tươi sáng hơn tập 1, nữ chính cũng vài lần mắc mưu chứ không đến mức bất khả chiến bại. Tươi sáng hơn thì là vì xung quanh nữ chính có rất nhiều người muốn bảo vệ nàng, nàng không còn chiến đấu đơn độc như ở tập 1 nữa. Tuy nhiên tập 2 càng ngày edit càng cẩu thả, đọc mắc mệt, nên mình đành phải chia xa. Với cả bộ này đọc nhiều cũng thấy cuộc đời tiêu cực lắm, nên thôi -.-

Rating: 3.75/5 

Chủ Đề