Cái giá phải trả cho kẻ ngoại tình

Có lẽ bạn đã nghĩ rằng tiết kiệm tiền, sẽ đồng nghĩa với việc phải chi tiêu tiện, ăn không dám ăn, tiêu không dám tiêu. Tuy nhiên, lúc này, việc tiết kiệm tiền sẽ tạo gánh nặng lên cuộc sống lẫn tâm lý của bạn.

Tôi gặp chồng trong một bữa tiệc, khi đó tôi là một cô gái trẻ đẹp, tự tin và rất hiếu thắng. Tôi làm ở phòng kinh doanh của một công ty lớn và sếp của chúng tôi luôn khuyến khích nhân viên tiếp cận với các doanh nhân thành đạt để xây dựng mối quan hệ tốt, kéo hợp đồng về.

Ai có nhiều thành tích sẽ được thưởng lớn và tuyên dương trước toàn công ty nên chúng tôi luôn hào hứng thể hiện và chứng minh bản thân.

Khi gặp anh, tôi ấn tượng bởi một doanh nhân khoảng 40 tuổi, rất nam tính, chững chạc và giỏi giang. Thế nhưng, dù đã áp dụng khá nhiều chiêu thức tôi vẫn không nhận được đơn hàng nào từ anh, ngược lại tôi đã bị anh ấy thuyết phục.

Theo anh, phụ nữ không nên làm công việc giao du với đàn ông thường xuyên như thế, về lâu dài sẽ không bền mà còn có thể ảnh hưởng đến hình ảnh bản thân. Anh ấy nói rằng tôi nên tìm công việc nghiêm túc và ổn định hơn, rồi kiếm một người chồng tốt…

 

Những gì anh ấy nói cũng có lý, nhưng thay vì nghe lời anh ấy, tôi đã bỏ việc và mở một cửa hàng thời trang. Trước khi mở cửa hàng, tôi có hỏi anh ấy vay tiền, nói thật không phải thiếu vốn, tôi cố tình như vậy để phát triển hơn mối quan hệ với anh ấy.

Sau khi cửa hàng khai trương, tôi giao lại cho nhân viên quản lý và thường đi chơi với anh. Nhiều lần anh đưa tôi đi công tác cùng, sau khi xong công việc chính, anh ấy sẽ dành thời gian vui chơi cùng tôi.

Mỗi lần như vậy, anh ấy đều rất hào phóng, khi thì mua cho tôi đồng hồ xịn, khi lại mua mỹ phẩm, giày dép hay quần áo, túi xách đắt tiền. Tôi cảm thấy ở bên những người giàu có không chỉ sang trọng mà còn rất đàng hoàng, hạnh phúc.

Mọi thứ cứ thế phát triển theo kế hoạch của tôi. Anh hoàn toàn bị thu hút bởi tôi, sẵn sàng chi tiền cho tôi. Tuy nhiên, anh ấy chưa bao giờ nói muốn cưới tôi, tôi chỉ là người thứ ba thôi sao? Điều đó khiến tôi không cam tâm và tôi nung nấu suy nghĩ phải giành lấy anh ấy cho bằng được…

Có hôm hôn anh, tôi cố tình để dính son vào cổ áo anh ấy, tôi tin rằng chị vợ nhìn thấy nhất định sẽ gây gổ, điều này sẽ ảnh hưởng đến quan hệ vợ chồng họ. Thế nhưng, khi ở bên tôi, anh ấy chưa bao giờ nói đến chuyện cãi vã với vợ, cũng không nhắc đến vết son trên cổ áo.

Tôi nghĩ mình phải nhẫn nhịn và làm gì đó, tôi không tin rằng sự xuất hiện của mình không ảnh hưởng gì đến gia đình yên ấm của họ. Vì vậy, mỗi khi anh đến bên tôi, tôi đều lặng lẽ xức nước hoa cho anh ấy, vì phụ nữ đặc biệt nhạy cảm với nước hoa. Anh ấy có mùi nước hoa lạ, vợ anh ấy chắc chắn sẽ nhận ra điều đó.

Có vài lần tôi còn mua quần áo cho anh, bao gồm cả đồ lót. Khi anh đến tôi cố tình làm bẩn, rồi để anh mặc lại bộ tôi đã mua. Bởi tôi biết đàn ông ít khi tự mua loại đồ này, nên nếu thấy mới lạ, các bà vợ kiểu gì cũng chú ý và nghi ngờ. Tôi cũng lấy cớ gọi cho anh nhiều hơn mỗi khi gia đình họ đoàn tụ…

Cuối cùng cũng có một người phụ nữ đến tìm tôi. Cô ta dẫn theo vài người đập phá cửa hàng quần áo của tôi, rồi đánh đập tôi, tôi cố tình giả vờ yếu đuối, giống như một con cừu non bị bắt nạt, khóc lóc gọi cho anh. Khi anh ấy đến, tôi tỏ ra rất đáng thương, tôi nói đó là lỗi của tôi và tôi không trách cô ấy. Tôi nói chúng ta nên chia tay vì tôi không muốn phá hoại gia đình của anh...

Thực ra, tôi đang cố tình rút lui để tiến lên, sự yếu đuối và bất lực của tôi cùng với vẻ ngoài hợp lý tôi đang thể hiện chắc chắn sẽ khiến anh mềm lòng, càng muốn bảo vệ tôi.

Rồi những tính toán của tôi cũng đã có kết quả. Trong thời gian đó, vợ chồng họ hay cãi vã, mỗi lần giận dữ anh ấy lại nói với tôi đủ thứ chuyện không hài lòng với vợ. Tôi đều nhẹ nhàng xoa dịu, ân cần thuyết phục anh tha thứ cho vợ khiến anh cảm động và yêu thương tôi hơn.

Mãi rồi anh ấy cũng ly hôn, mọi thứ đối với tôi thật suôn sẻ. Anh ấy đã trở thành chồng tôi. Mặc dù hơn tôi nhiều tuổi nhưng anh giàu có, điều này có thể cân bằng trái tim tôi.

Hai năm sau, tôi sinh cho anh một đứa con gái, rồi đóng cửa hàng quần áo, yên tâm làm vợ cả đời của anh.

Tuy nhiên, tôi thấy chồng tôi thường xuyên đến thăm vợ cũ với lý do vì con, nhiều hôm còn không về nhà. Khi tôi hỏi lý do, anh nói đưa con trai đi du lịch vài nơi hoặc ở lại với con vì thằng bé muốn ngủ với bố. Anh giải thích con trai đang học cấp 2, ở độ tuổi này rất dễ nổi loạn nên nếu thiếu tình thương của bố sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của cháu.

Anh cho rằng để con trai có thêm tình yêu thương của cha mẹ, anh phải dành nhiều thời gian hơn cho con, ăn cơm cùng con và giúp con làm bài tập, nhiều khi ở bên con muộn nên không về.

Lúc ấy, trong đầu tôi luôn nghĩ đến cảnh 3 người họ cùng nhau ăn cơm, hình ảnh đầm ấm đó khiến lòng tôi đau khổ. Nhưng tôi vẫn tự nhủ phải nhẫn nhịn, bởi tôi không có lý do gì để ngăn cản mong muốn gần gũi con trai của một người cha.

Thế rồi, mấy lần giặt giũ cho chồng, tôi phát hiện trên cổ áo sơ mi của anh có vết son và mùi nước hoa phụ nữ thoang thoảng. Tôi biết vợ cũ cố tình khiến tôi bị bỏ mặc, nỗi đau cô ấy nếm trải trước đây nay lại về với tôi. Tôi cảm thấy ghen tuông và thù hận, bởi tôi cũng như bao người phụ nữ khác, chẳng ai muốn chia sẻ tình yêu của chồng mình….

Lúc này, tôi mới nhận ra nỗi đau của vợ cũ anh ấy. Tôi không trách móc hay làm um lên với chồng, vì tôi biết điều đó là vô ích, không những không giữ được chồng mà còn đánh mất anh ấy nhanh hơn.

Tôi hiểu rằng người đàn ông mà tôi vất vả giành giật, anh ta có thể từ bỏ gia đình đến với tôi, một ngày nào đó anh ta cũng có thể làm thế với tôi khi xuất hiện người thứ 3 tương tự. Hầu hết đàn ông đều ham muốn sự tươi mới, nhưng khi nó thực sự ảnh hưởng đến gia đình, họ thường quay về với gia đình mà không do dự.

Tôi đã đến được vị trí này, hoàn toàn do sử dụng các chiêu trò và âm mưu, tôi lợi dụng sự nóng vội nhất thời của anh ấy. Khi bình tâm lại, có lẽ anh ấy đã hối hận vì sự lựa chọn ban đầu của mình. Vì vậy, tôi đã lặng lẽ rút lui khỏi mối quan hệ này và đó coi như một bài học cho cuộc đời mình…

Độc giả M.T.

Vốn rất ghét những kẻ thứ 3, tôi không thể ngờ rằng, đến một ngày tôi cũng chẳng hơn gì họ…

Cho đến bây giờ, nhiều người vẫn không hiểu nổi vì sao có những người đang có một gia đình ấm êm, hạnh phúc lại có thể lao vào những cuộc tình trăng gió ngắn ngủi để đến nỗi phải trả một cái giá quá đắt. Phải chăng chỉ vì những ham muốn trong khoảnh khắc, sự khát thèm một cảm giác lạ đã xô đẩy người ta đến những sai lầm nhiều khi không thể sửa chữa được của cả đời người? Cuộc đời vẫn có những chuyện đáng tiếc như thế đấy!

Chuyện thứ nhất

Chị M [28 tuổi] là vợ của một người đàn ông 32 tuổi và là mẹ của hai đứa con lên 8 và lên 4. Đó là một gia đình hạnh phúc nhiều người ao ước. Cả hai vợ chồng chị đều là người có học. Hai đứa con khoẻ mạnh, ngoan ngoãn. Thế mà, bỗng dưng tai hoạ ấp đến.

Một buổi chiều nọ, chị M. đến cửa hàng vàng trong phố đánh một sợi dây chuyền. Nhân lúc vắng khách, ông chủ cửa hàng niềm nở tiếp chị. Anh đưa mẫu cho chị xem rồi tiện tay đeo thử vào cổ khách. Chị ngượng ngùng nhìn vào gương, cười rúc rích: "Có lẽ vì em chưa đeo dây chuyền bao giờ nên thấy sợi nào cũng đẹp". Ông chủ hàng đứng đằng sau lại nói với giọng thật thà: "Chẳng phải thế đâu! Chính vì cái cổ em quá đẹp đấy!".

Thấy gương mặt anh ta trong gương cứ chăm chăm nhìn vào cổ mình bằng ánh mắt trìu mến, khát khao, chị cảm thấy mặt mình nóng bừng bừng. Mỗi lần anh ta tháo một sợi dây ra và đeo sợi khác vào như là vô tình, những ngón tay mềm mại của người thợ kim hoàn sẽ chạm vào cổ khách khiến chị thấy một cảm giác rất lạ mà trong cuộc sống vợ chồng ngay cả những phút giây gần gụi nhất chị cũng không thấy bao giờ.

Hồi lâu, khi đã lựa chọn xong, thoả thuận giá cả, chị nở nụ cười rất xinh: "Anh mà tính giá đắt cho em, anh chết đấy nhá!". Chủ hàng nghiêm sắc mặt: "Không bao giờ! Rồi em sẽ thấy, đó là giá cực kỳ hữu nghị và em sẽ rất hài lòng cho xem". Quả nhiên hôm sau khi đến lấy hàng, chị không thể chê sợi dây chuyền vào đâu được. Chị đã chào rất vui vẻ định ra về thì người chủ hàng nhìn trước nhìn sau thấy không có ai, nói rất nhỏ: "Anh muốn mời em đi uống một cốc cà phê mừng sợi dây chuyền của em có được không?".

Chị cảm thấy như có cái gì không thể cưỡng lại được và se sẽ gật đầu. Họ hẹn nhau ở đầu phố. Lát sau hai cái xe đã nối đuôi nhau chạy thong thả qua mấy phố rồi rẽ ngoặt vào một quán hàng vắng vẻ. Khi đã ngồi vào ghế rồi chị mới nhận ra đó là một "nhà nghỉ". Nhấp một ngụm cà phê đang bốc khói, anh ta thú nhận: "Anh cảm thấy yêu em ngay từ khi mới gặp lần đầu!". Chị đỏ mặt cúi xuống tủm tỉm cười như là xác nhận chính mình cũng thế.

Hôm ấy chị về nhà hơi muộn. Chồng con đã đợi sẵn bên mâm cơm. Hai đứa con gái nhảy tâng tâng khen dây chuyền của mẹ đẹp. Chồng chị cũng nhìn vợ âu yếm. Mặc cảm tội lỗi làm chị cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn ai. Trong một căn phòng kín như bưng trên tầng ba của "nhà nghỉ", lần đầu tiên trong đời, người đàn bà ấy đã trao thân cho người đàn ông không phải chồng mình.

Thế rồi những lần tiếp theo, những cú điện thoại thì thào vụng trộm đã đưa họ đến những nơi hò hẹn kín đáo và xa hơn. Cho đến một hôm, chồng chị bắt được quả tang vợ và người tình từ trong một "nhà nghỉ" đi ra. Anh tát vợ một cái nảy lửa rồi lao thẳng vào tình địch.

Khi người ta gỡ được anh ra thì gã chủ tiệm vàng đã bị một nhát dao đâm quá sâu, vào đến bệnh viện thì tắt thở. Người chồng tội nghiệp bị án tù hai mươi năm, để lại người vợ trong nỗi ân hận muộn màng và hai đứa con ngơ ngác. Phải chăng đó là cái giá quá đắt cho một cuộc tình vụng trộm?

Chuyện thứ hai

Lớp học vi tính do cơ quan tổ chức đã diễn ra được hơn nửa tháng. Có lẽ Dung là người xinh nhất trong số 12 học viên nữ. Đúng như các cụ nói, "gái một con trông mòn con mắt". Ai cũng bảo ở độ tuổi 30, Dung vẫn ăn đứt các cô gái trẻ chưa chồng. Chồng Dung là bác sĩ, cứ đi suốt ngày đến tối mới về. Đứa con trai 4 tuổi đi nhà trẻ. Vì thế buổi trưa, Dung cũng không về nhà nấu cơm mà ra hàng "cơm bụi" gần cơ quan cho tiện.

Thế là ngày nào Dung cũng ăn cơm trưa với thầy dạy vi tính. Đó là một kỹ sư máy tính chừng 35 tuổi, cũng đã có vợ và hai đứa con nhỏ, tính tình rất vui vẻ, cởi mở. Có lần vào hàng cơm, anh ta mời Dung ngồi nhưng lại có người đùa kéo ghế tí nữa làm Dung ngã bổ ngửa, may mà anh ta ôm eo Dung đỡ được khiến cô ngượng chín cả mặt.

Hai người ngày càng thân nhau. Có buổi trưa, Dung mời anh ta về nhà chơi. Hôm ấy, cả khu chung cư vắng vẻ, trong nhà chỉ có hai người. Dung bưng cốc nước mời anh uống. Hai bàn tay chạm vào nhau, Dung cúi xuống bắt gặp đôi mắt anh ta nhìn lên bằng một cái nhìn âu yếm lạ thường khiến Dung cảm thấy luống cuống.

Đến khi Dung đem bài ra hỏi lại một chỗ mà cô vẫn chưa hiểu thì như vô tình, hai người ngồi sát vào nhau. Một bàn tay đặt nhẹ lên vai Dung hơi kéo về phía mình. Dung định đẩy anh ta ra nhưng không kịp nữa và những ngày sóng gió trong cuộc sống gia đình êm ấm của Dung bắt đầu.

Khi lớp học kết thúc, Dung thi đỗ với điểm tối đa. Để có lý do đến nhà Dung mà mọi người khỏi dị nghị, anh ta mua tặng Dung một chiếc máy tính nhưng Dung lại nói với chồng là anh ta mua hộ giá rẻ có ba triệu bạc để cô có điều kiện học thêm những chương trình cao hơn.

Chồng Dung là người thật thà. Anh rất tin vợ nên không mảy may nghi ngờ. Cho đến một hôm, đang giữa buổi làm thì anh quên một thứ phải về nhà lấy và chính vì thế mà người chồng bắt quả tang vợ đang ngoại tình ngay ở trong ngôi nhà của mình. Ngôi nhà đã được mua trả góp bằng chính những đồng tiền chắt chiu dành dụm của anh.

Kẻ tình địch hoảng sợ vùng chạy. Dung áo quần xộc xệch đứng quay mặt vào tường xấu hổ quá không dám nhìn chồng. Anh chồng gầm lên một tiếng đi ra không nói câu nào, Dung cũng không biết là anh đi đâu? Buổi tối, khi cảnh sát đến nhà báo tin, Dung mới biết là chồng đã bị bắt.

Thì ra, anh ta đã đến tận nhà kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình mình để trả thù. May mà vết thương chưa nặng lắm nên chưa xảy ra án mạng. Đêm ấy, nằm ôm con trong ngôi nhà vắng lặng, Dung mới cảm thấy hết nỗi đau đớn của cái giá phải trả cho cuộc phiêu lưu tình ái của mình. Cô hối tiếc vô cùng những ngày đang sống ấm êm hạnh phúc với chồng con.

Thay lời kết

Những chuyện như thế không hiếm gặp ở các phiên toà hay các trung tâm tư vấn hôn nhân và gia đình. Phần lớn nạn nhân đều là những phụ nữ có ít nhiều nhan sắc. Họ luôn phải đối đầu với những gã đàn ông ham hố và sẵn sàng làm liều. Khi hậu quả đau đớn của những cuộc tình phiêu lưu mạo hiểm này chưa xảy ra, đúng như người ta nói “chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ”, họ lao vào đam mê mù quáng như những con thiêu thân, ai nói thế nào cũng không được.

Thậm chí, có người còn cho rằng những phút giây “ngoài chồng ngoài vợ” có thể diễn ra trong khoảnh khắc nhưng nó đem lại niềm sung sướng có khi hơn cả hàng chục năm chung sống vợ chồng. Có người còn cố bào chữa rằng nó không ảnh hưởng gì tới hạnh phúc gia đình vì người bạn đời “không biết thì không đau”.

Đôi khi đã có những dấu hiệu nghi ngờ nhưng chưa có bằng chứng xác thực thì họ còn cãi bay cãi biến, thậm chí đổ cho người kia ghen tuông bệnh hoạn. Đến khi có bằng chứng hết cãi mới đi gặp chuyên gia tư vấn thì hàn gắn khó vô cùng. Đáng thương nhất là những người bị phản bội tự giải quyết bằng bạo lực dẫn đến tù tội.

Phải chăng từ những bài học trên đây cho thấy, khi chẳng may rơi vào những trường hợp như thế, mỗi người cần hết sức bình tĩnh tìm một giải pháp hợp lý, hợp tình, an toàn cho mình và cho những người thân yêu của mình nữa. Tại sao phải kết thúc bằng đâm chém hủy hoại chính cuộc đời mình?

Video liên quan

Chủ Đề