Rann na mona nghĩa là gì

- Hiện chưa có lời bài hát nào cho Rann Na Mona do ca sĩ Francis Goya trình bày. Bạn có thể click vào đây để đăng lời cho bài hát này.

Tiếng đàn của Francis Goya vô cùng quyến rũ và hết sức… ngọt ngào. Một guitarist nổi tiếng người Bỉ. Ông sinh năm 1946 tại Liege, tên thật là Francis Weyer. [Nghệ danh Francis Goya được ông sử dụng khoảng năm 1970, trùng với tên của một danh họa người Tây Ban Nha]. Bản nhạc “Rann Na Mona” hay ta thường nghe với tên: Goodbye My Darling, nguyên là một bản nhạc Nhật, được Francis Goya biên soạn. 


Mấy hôm nay mưa, mưa đầu mùa dị biệt. Không gì tuyệt vời hơn nghe bản nhạc này khi mưa. Bạn hãy nghe mưa và nghe bản nhạc này nhé.

Rượu nồng cạn chén bên người . Tình ái ấm nồng chứa chan . Mong thời gian thôi,ngừng không trôi nữa,mãi đêm nay ta bên người . Sao thời giancứ trôi mau . Sao rượu nồng bổng chua cay Sao tình còn đang ngất ngây say . Mà chợt nghe sầu ngăn cách . Anh ơi! uống đi anh .

Giọt đắng thắm tràn khoé môi . Lệ nào chớ rơi . Đường khuya vắng . Âm thầm đi về.

Diễn đàn tài chính | Tiền tệ | Chứng khoán VN|Forex Market | Currency | Stock Market | Gold | Oil..

Home Forums > Xả Láng > VietCurrency Club >

Discussion in 'VietCurrency Club' started by ideas, Jun 25, 2015.

Page 1 of 5

1 2 3 4 5 Next >

Diễn đàn tài chính | Tiền tệ | Chứng khoán VN|Forex Market | Currency | Stock Market | Gold | Oil..

Home Forums > Xả Láng > VietCurrency Club >

Các bạn yêu tiếng đàn guitar không thể không biết Francis Goya, một guitarist nổi tiếng người Bỉ.

Ông sinh năm 1946 tại Liege, tên thật là Francis Weyer. [Nghệ danh Francis Goya được ông sử dụng khoảng năm 1970, trùng với tên của một danh họa người Tây Ban Nha]

Album “Nostalgie” của ông phát hành năm 1975 đã trở thành một hit quốc tế, đạt vị trí # 1 tại Belgium, Hà Lan, Đức, Na Uy, và Brazil.

Từ đó đến này, ông đã xuất bản hơn 30 albums, có thể kể: Romantic Guitar [1985], Latin Romance [1999], Face to Face [2005] [với Richard Clayderman], Wings for life [2008].v..v

Tiếng đàn của Francis Goya vô cùng quyến rũ và hết sức…ngọt ngào 😀

Bản nhạc “Rann Na Mona” mà mình giới thiệu các bạn nghe hôm nay nguyên là một bản nhạc Nhật, được Francis Goya biên soạn và chơi cực hay.

Không gì tuyệt vời hơn nghe bản nhạc này lúc trời mưa. Nếu không tin, các bạn hãy đợi…trời mưa và nghe thử nhé 😀

Mỗi lần tôi bật Rann Na Mona của Francis Goya, tôi lại nhớ về một mối tình của mình. Vốn dĩ đó không phải là mối tình có hậu – hay ít nhất rằng tôi đã nghĩ đó là một mối tình [cũng có chút lạc quan?]. Ngày cuối cùng tôi gặp cô ấy, tôi tặng cô một con búp bê Nga, trong đó tôi viết ngắn gọn “Rann Na Mona”. Cô ấy có mess cho tôi và hỏi, nó nghĩa là gì. Tôi không nhắn lại, và từ đó đến nay tôi không hề giải thích cho cô ấy về ý nghĩa của nó. Tôi cũng không còn giữ liên lạc quá nhiều với cô như trước. Một mối tình buồn trôi qua.

Đã khá lâu rồi blog của tôi không còn những bài viết về tình yêu nữa. Khoảng vài tháng trở lại đây, tôi thích viết về những vấn đề khác. Tôi thử khám phá bản thân qua những trải nghiệm và suy nghĩ khác về cuộc sống, thay vì đơn thuần xoay quanh chuyện tình cảm tuổi ô mai mít. Có những bài viết tôi thực sự ưng ý, có những bài tôi đọc lại thấy thật nhạt nhẽo.

Nhưng tôi nhận ra, mọi người có vẻ thích đọc những câu chuyện về tình yêu do tôi viết hơn. Tôi vẫn nhớ thỉnh thoảng Trang – cô bạn blogger của tôi chia sẻ một vài chi tiết nhỏ nhỏ lên facebook của cô ấy. Cũng có vài người bạn của tôi vào đọc và nói tôi viết dạt dào quá. Hay đại loại như vậy. Tình yêu, thường là một chủ đề thú vị để bắt đầu bất cứ câu chuyện nào, hay để người ta chìm vào suy nghĩ một cách thích thú.

Chỉ có điều, tôi không thể viết những câu chuyện về tình yêu khi chính bản thân mình không trải qua chúng. Tôi không nghĩ rằng có thể viết được một câu chuyện hay và có hồn nếu tôi không yêu. Vì tình yêu không phải là thứ để bị lừa dối, bị dựng lên để kèm theo vài ba câu trích dẫn hay triết lý như một vài người vẫn hay làm. Cảm xúc, không giống như lý trí, không thể dối gian được. Đã khá lâu rồi tôi không còn có tình cảm với bất cứ một ai cả. Thậm chí, tồi tệ hơn, tôi đã có lúc rơi vào trạng thái chỉ biết yêu lấy bản thân mình. Gọi đơn giản là ích kỉ. Tôi đã từng nghĩ, tình yêu cũng giống như bông hoa, nở càng đẹp thì lụi càng nhanh, yêu nhau càng nồng nàn thì sau này càng nhạt nhẽo, rồi lại trôi đi tất cả. Vậy sao không yêu lấy cái bản thân của mình đi, dù thế nào nó cũng có rời xa mình được đâu?

Tôi thường lên mạng rồi cười vào những cái gọi là châm ngôn, triết lí sống, triết lí yêu đương của những cô bạn, cậu bạn cũng tầm tuổi tôi. Tôi nở một nụ cười đắc thắng khi tôi thấy những cặp đôi yêu nhau cãi vã rồi dần dần chia tay. Tôi vẫn thường đùa vui với bạn bè rằng cứ độc thân đi, cuộc đời vẫn còn dài, yêu đương sớm làm gì vội. Này, tôi có ích kỉ và đáng ghét quá không nhỉ?

Những lúc như thế này – phải, như lúc tôi đang ngồi viết đây, lúc tôi đang bật Rann Na Mona nghe một mình trong đêm đây, tôi thấy mình thật đáng sợ. Tình yêu dù không bền vững, vẫn là một trái ngọt. Thưởng thức vị ngọt của tình yêu là một khoái cảm tuyệt vời, đủ để đánh đổi bằng tất cả những thứ đắng chát trước đó hay sau đó. Trên hết, con người không ai có thể sống cô đơn. Tình yêu là thứ kết dính lại người với người, thể hiện qua nhiều thứ, chỉ là mạnh mẽ, cháy bỏng nhất giữa nam và nữ [đại đa số, còn tôi biết có những trường hợp khác]. Vậy sao có thể ngăn cấm được tình yêu, phải không? Tại sao tôi phải ghen tị vì những con người có người yêu rồi chia sẻ cả một mớ chuyện về chúng? Có lẽ tôi nên nghĩ tích cực hơn đôi chút. Vì tôi dường như đã quên mất rằng tình yêu làm tôi trở thành một con người như thế nào, dù tôi thường phủ nhận con người ấy của chính mình. Tình yêu làm bất cứ trái tim sắt thép nào phải tan chảy và dịu dàng đi.

Thực ra, tôi cũng có yêu một người. Nhưng tôi không, và không bao giờ nói điều đó. Tôi biết đó là một điều điên rồ. Tôi vẫn thỉnh thoảng mơ thấy cô ấy trong giấc mơ của mình, và nhớ thật rõ những chi tiết ấy. Tôi muốn lấy cô ấy, tôi muốn có một động lực mạnh mẽ để thực hiện khát vọng của mình. Cô ấy là một phần của khát vọng đó. Thật điên rồ, vô cùng điên rồ, thậm chí hoang tưởng, viển vông. Nhưng nếu điều đó giúp tôi thực hiện được những gì tôi muốn, dù nó có là một tình yêu ngốc nghếch, nó vẫn có giá.

Nhưng tôi lại tự hỏi, đó có thực sự là tình yêu đích thực không? Yêu vì yêu, yêu để yêu, trong sáng và thánh thiện? Ôi, tình yêu! Tình yêu đúng là một mê cung, càng đi vào càng rắc rối, khó nắm bắt biết mấy!

14/01/2015

Charlie.

Video liên quan

Chủ Đề