Ý nghĩa câu chuyện món quà quý nhất

`A.` Truyện có nhân vật :

`to` Cậu Út

`to` Cậu Hai

`to` Cậu Cả

`to` Người Cha

`B.`

Tóm tắt :

`to` Người cha đã già yếu. Ông gọi các con đến và bảo các con chứng tỏ khả năng của mình bằng cách tự lo liệu và mang về "thứ quý giá" cho cha. Người con Út thì mang vàng bạc châu báu về, ai cũng khen đẹp. Người con thứ Hai thì mang về thức ăn nhưng tầm độ chục ngày thì hết. Còn người anh Cả lại mang về những cuốn sách anh đã học được

`C.` Ý nghĩa :

`=>` Chúng ta phải có tinh thần hiếu học

Bài 2 :

`to` Mở bài :Ngày xưa, ở một gia đình kia có ba anh em trai. Một hôm, người cha gọi các con lại và bảo:

`=>` Mở bài Trực tiếp

`to` Kết bài : Đừng vội lo tới chuyện ăn chơi. Quà con mang về đúng là quà quý nhất.

`=>` Kết bài không mở rộng

Quà tặng cuộc sống

Tôi không thể nào quên được một ngày hè nắng nóng tháng 7 năm 1965, khi mẹ tôi đột ngột qua đời ở tuổi 36 vì một căn bệnh không rõ nguyên nhân. Cuối buổi chiều hôm đó, một cảnh sát viên đã đứng trước mặt cha tôi để xin cho bệnh viện được nhận van tim và giác mạc từ đôi mắt của mẹ tôi. Tôi choáng váng hoàn toàn. Các bác sĩ đã muốn cắt rời thân thể mẹ tôi và đem cho người khác, tôi nghĩ như thế khi bỏ chạy vào trong nhà nước mắt đầm đìa. Vào cái tuổi 14, tôi không hiểu tại sao người ta lại cắt xẻ một người mà tôi yêu thương. Không cần suy nghĩ lâu, cha tôi đã trả lời: “Vâng”. “Sao cha để cho người ta làm như vậy với mẹ con?” Tôi hét lên với cha. “Mẹ con bước vào thế giới này trong một hình hài, nếu làm vậy thì làm sao mẹ ra đi được.” “Linda”, cha tôi nói một cách bình tĩnh vòng tay ôm lấy người tôi, “món quà tặng vĩ đại nhất con có thể đem cho là một phần của chính con. Mẹ con và cha đã quyết định cách đây khá lâu là nếu chúng ta có thể làm thay đổi cuộc sống của một người nào đó sau khi ta chết đi, thì lúc đó cái chết của ta mới có ý nghĩa”. Cha tiếp tục giải thích cho tôi biết là cha và mẹ đã quyết định sẽ hiến tặng những bộ phận trong cơ thể. Bài học cha đã dạy ngày đó trở nên một trong những điều quan trọng nhất trong đời tôi. Nhiều năm trôi qua. Tôi kết hôn và có một gia đình riêng. Năm 1980, cha tôi bị bệnh phổi và đến ở với chúng tôi. Trong khoảng sáu năm sau đó, chúng tôi đã dành nhiều thì giờ để bàn luận về cuộc sống và cái chết. Cha nói với tôi một cách vui vẻ, khi ông chết, ông muốn tôi tặng bất cứ một bộ phận nào còn tốt của cơ thể ông, đặc biệt là đôi mắt. “Ánh sáng là một trong những món quà vĩ đại nhất mà người ta có thể trao tặng”, cha nói rằng kỳ diệu biết bao nếu có thể giúp cho một đứa bé khiếm thị có thể được nhìn thấy và vẽ những con ngựa như con gái Wendy của tôi đã vẽ. Cô bé cứ vẽ những con ngựa suốt cả cuộc đời, giành hết phần thưởng này đến phần thưởng khác. “Hãy cứ nghĩ đến việc người cha người mẹ cảm thấy tự hào như thế nào nếu cô con gái của họ có thể vẽ như Windy”. Cha nói. “Hãy nghĩ con sẽ cảm thấy tự hào như thế nào khi biết rằng đôi mắt của cha có thể làm nên điều đó”. Tôi đã kể cho Wendy những gì mà ông ngoại từng nói, mắt đẫm lệ, con bé vào phòng ông và ôm ghì chặt lấy ông ngoại. Nó chỉ mới 14 tuổi_ đúng vào cái tuổi mà tôi vừa mới được biết về việc hiến tặng thân thể. Thật khác biệt làm sao! Cha tôi mất vào ngày 11 tháng tư năm 1986, và chúng tôi đã tặng đôi mắt theo ước nguyện của ông. Ba ngày sau đó Wendy nói: “Mẹ, con rất tự hào về những gì mẹ đã làm cho ông” “Ðiều đó làm con tự hào sao?” Tôi hỏi. “Mẹ cứ tin chắc điều đó! Mẹ có bao giờ nghĩ cuộc sống sẽ như thế nào nếu không được nhìn thấy? Khi con chết đi, con muốn đôi mắt của con cũng được hiến tặng giống như ông” Vào lúc đó, tôi chợt nhận ra cha tôi đã cho nhiều hơn là đôi mắt của ông. Những gì cha để lại đang lấp lánh trong đôi mắt của con gái tôi _ niềm tự hào. Ðiều tôi không hề biết được trong ngày hôm ấy, khi ôm Wendy trong vòng tay, là chỉ hai tuần sau đó tôi lại phải một lần nữa ký vào những tấm giấy hiến tặng cơ thể. Con gái yêu dấu, tài năng của tôi, Wendy bị một chiếc xe tải đâm phải khi đang cưỡi ngựa bên lề đường. Khi tôi ký vào tấm giấy, những lời của con cứ vang mãi bên tai: “Mẹ cứ tin chắc điều đó! Mẹ có bao giờ nghĩ cuộc sống sẽ như thế nào nếu không được nhìn thấy?” Ba tuần sau khi Wendy mất, tôi nhận được một lá thư từ ngân hàng mắt. Thưa ông bà Rivers, Chúng tôi xin thông báo cho ông bà biết cuộc phẫu thuật ghép giác mạc đã thành công và giờ đây hai người mù đã có thể phục hồi thị giác. Họ đang đại diện cho một kỷ niệm sống của con gái ông bà _ người đã quan tâm và chia sẻ những điều tốt đẹp nhất của cuộc sống này.

Nếu tại một nơi nào đó, một người nhận mắt bỗng chợt nhận ra một tình yêu mới dành cho những con ngựa, và ngồi hàng giờ để phác họa chân dung của những con ngựa xinh xắn, tôi nghĩ rằng tôi biết ai là người hiến tặng – Một cô gái tóc vàng, mắt xanh vẫn đang ngồi vẽ.


Quay về trang chủ: Truyện cổ tích,

Top 10 truyện cổ tích hay nhất mọi thời đại: Nàng bạch tuyết và bảy chú lùn, Trí khôn của ta đây, Cô bé lọ lem, Cô bé bán diêm, Sơn tinh thuỷ tinh, Cô bé quàng khăn đỏ, Nàng tiên cá, Tấm cám, Ăn khế trả vàng, Cóc kiện trời

Truyện cùng danh mục

Truyện xem nhiều nhất

Tổng hợp những câu chuyện quà tặng cuộc sống hay và ý nghĩa, qua mỗi câu chuyện là những điều ẩn...

Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được...

Trong một ngôi chùa, bỗng một ngày chú tiểu hỏi sư phụ: – Thưa thầy , giá trị cuộc sống của...

Lúc mới sinh ra, cậu bé đã bị mù. Khi cậu lên 6, một việc xảy ra làm em không tự giải thích được....

Để nhận biết giá trị của một năm , hãy hỏi người sinh viên thi rớt Để nhận biết giá trị của...

Cuối cùng nó cũng đậu đại học. Người đầu tiên nó muốn thông báo tin quan trọng ấy không phải là...

Bạn đang đọc các câu chuyện cổ tích tại website Cotich.net - Kho tàng truyện cổ tích chọn lọc Việt Nam và Thế Giới hay nhất và ý nghĩa cho mọi lứa tuổi dành cho thiếu nhi, tổng hợp trên 3000 câu chuyện cổ tích chọn lọc hay nhất Việt Nam và thế giới. Tại Cotich.net luôn được cập nhật thường xuyên, đầy đủ và chính xác nhất về truyện cổ tích giúp bạn dễ dàng tìm kiếm cho mình câu truyện cổ tích cần tìm.

Danh sách những truyện cổ tích việt nam hay nhất: Truyền thuyết Thánh gióng, truyện cổ tích tấm cám, sọ dừa, truyền thuyết về Sơn Tinh - Thủy Tinh, truyền thuyết hồ hoàn kiếm, sự tích trầu cau, sự tích con rồng cháu tiên, truyền thuyết thành cổ loa, Cóc kiện trời, Sự tích Táo Quân, chú thỏ tinh khôn, Sự tích chùa Một cột, Chàng ngốc học khôn, Sự tích sấm sét, Sự tích hoa Mào gà, Chử Đồng Tử và Công chúa Tiên Dung, truyện cổ tích trí khôn của ta đây, Sự tích con chuồn chuồn, Sự tích Hòn Vọng Phu, Truyền thuyết Mỵ Châu – Trọng Thủy, sự tích cây khế, Sự tích Thánh làng Chèm, Sự tích thỏ tai dài đuôi ngắn, Sự tích hoa mười giờ, Sự tích chim Quốc, Sự tích công chúa Liễu Hạnh, Cây táo thần, thạch sanh,…

Tổng hợp các câu chuyện cổ tích thế giới hay và ý nghĩa nhất, truyện cổ grimm, truyện cổ Andersen, cổ tích thần kỳ: Nàng công chúa ngủ trong rừng, Alibaba và bốn mươi tên cướp, Nàng công chúa chăn ngỗng, Cô bé lọ lem, Chú bé tí hon, Ông lão đánh cá và con cá vàng, nàng bạch tuyết và bảy chú lùn, Truyện cổ tích Bà chúa tuyết, Aladdin và cây đèn thần, Ba sợi tóc vàng của con quỷ, Hoàng tử ếch, Con quỷ và ba người lính, Cô bé quàng khăn đỏ,…

2. Một năm sau, họ trở về.
Người em út dâng cha một cái hộp bằng vàng, trong đựng rất nhiều ngọc ngà, châu báu.
Người em thứ hai chở hẳn về một xe toàn những thức ăn quý, nào chim rừng, cá biển, bánh trái thơm ngon, xưa nay không mấy ai có.
Còn người anh cả khoác về một tay nải nặng, không ai biết ở trong đó có những thứ gì.
Cái hộp vàng của người em út được mở ra cho mọi người xem. Ai nấy đều trầm trồ khen đẹp. Được một lúc, người em đành phải cất chiếc hộp đi, vì ai cũng đói bụng, chẳng nhẽ cứ ngồi ngắm mãi cái hộp.
Người em thứ hai mang quà bánh, thức ngon vật lạ ra mời cha mẹ và mọi người cùng ăn. Ai cũng khen ngon. Ăn xong, mọi người đoán chỉ độ mười hôm, số thức ăn ấy sẽ hết.

3. Sau bữa cơm, ai cũng muốn xem món quà của người anh cả. Nhưng anh không vội mở cái tay nải đã cũ và bạc màu vì sương gió. Anh ngồi kể chuyện cho mọi người nghe. Anh nói những điều xưa nay chưa mấy ai biết. Nào tại sao trời lại mưa, tại sao lúa trồng một gốc lại cho mấy hạt thóc. Anh còn nói là anh đã học được cách gieo trồng, chăm sóc giống lúa đó.


Chuyện anh kể hay quá, thú vị quá, khiến người nọ truyền người kia, cả xóm cùng đến nghe. Cuối cùng, người cha hỏi:
- Thế lâu nay, con đi đâu? Làm gì?
Người con cả ngoan ngoãn trả lời:
- Thưa cha, con đi tìm thầy để học những điều hay, lẽ phải và đem áp dụng vào công việc làm ăn hằng ngày.
Nói xong, anh xin phép mở tay nải. Mọi người sửng sốt và ngơ ngác nhìn. Sách, toàn là sách!
Người cha sung sướng khen:
- Con đã làm đúng. Người ta, ai cũng phải học. Đừng vội lo tới chuyện ăn chơi. Quà con mang về đúng là quà quý nhất.
 

Theo Báo Thiếu niên Tiền phong

Video liên quan

Chủ Đề