Special day là gì

Vậy là chúng ta đã tìm hiểu được cách chúc mừng sinh nhật đến những người thân yêu của mình bằng tiếng Anh rồi. Hy vọng những chia sẻ vừa rồi đã giúp bạn bỏ túi cho mình những câu chúc mừng sinh nhật đến bạn bè, người thân.

Để nâng cao hơn kỹ năng ngoại ngữ của bản thân, ngoài việc tìm hiểu và tự học các kiến thức rộng lớn trên mạng chúng tôi khuyên bạn nên học tiếng Anh online theo một lộ trình học tập chi tiết, đầy đủ và bài bản bởi các giảng viên có nhiều năm giảng dạy tiếng Anh.

Đúng như lời đã hứa, bắt đầu từ hôm nay mình sẽ bắt đầu edit thêm bộ “Phù sinh nhược mộng”, có vẻ vs 1 đứa lười như mình thì 3 bộ là có phần quá tải, nhưng mình sẽ cố hết sức có thể, vì 3 bộ mình đều thích TT^TT

 

Có thể sẽ có bạn thắc mắc vì sao phải đợi đến tận hnay mới edit PSNM, đơn giản thôi, vì hnay, 11/3, là sinh nhật mình, và mình muốn có 1 món quà đặc biệt tự tặng cho bản thân, và 1 bộ ngược luyến tàn tâm đương nhiên là món quà tuyệt vời nhất rồi ~^^~

 

Đông qua, xuân đến rồi, mọi năm vào thời gian này, ở HN trời đã chuyển sang se lạnh, đôi khi có nắng ấm, cùng làn gió nhẹ thoảng qua đem theo hương hoa sữa, và những chồi non lộc biếc mơn mởn trong gió xuân… Còn ở Cali, tiết trời vẫn lúc nắng lúc lạnh, có lúc phải quấn mình trong mấy chiếc áo khoác, có lúc mặc mong manh 1 tấm áo sơ mi mà lưng vẫn đổ mồ hôi, dở dở ương ương như cái tính của mình vậy.

 

18 năm rồi, đến hnay là tròn 19, cũng ko biết nên tính theo h VN hay h Mỹ, thôi thì kệ cứ lấy mốc ở giữa vậy, ngồi vẩn vơ tự dưng hứng lên làm một phép tính, tính ra mình đã có mặt trên đời này đc 228 tháng, 912 tuần, xấp xỉ 6935 ngày. Ko tính ko biết, tính ra mới thấy ngạc nhiên, ồ, ko ngờ ngần ấy năm đã trôi qua, một quãng thời gian ko dài cũng ko ngắn, có đủ những vui buồn và ngọt ngào, quãng đường phía trước còn dài lắm, nhưng ko hiểu sao đã cảm thấy thực mỏi mệt.

 

Chiếc giường mình nằm ngay cạnh khung cửa sổ, vào đêm trăng sáng, ánh trăng rọi chiếu vào phòng, phủ lên mọi thứ 1 màu bàng bạc, đêm nay, nằm trên giường ngẩn người ngắm triệu triệu vì tinh tú trên bầu trời kia, ánh sáng của chúng như khơi dậy những kí ức tưởng đã ngủ vùi dưới lớp bụi thời gian. Hình như đã từng có 1 cô bé nằm trên chiếc giường gỗ nhỏ, hằng đêm nằm nhìn ánh sao ngoài cửa sổ qua khung cửa hẹp và thầm ước về 1 tương lai hp và tươi sáng, ngày ấy, dường như đã xa lắm…

 

Người ta nói đời người là 1 chuyến lữ hành, có ng cứ mải mê tiến về phía trước và ko ngoái lại, có ng lại luôn luyến tiếc và hoài niệm về những gì đã qua, còn mình, ko thể ko thừa nhận, mình là loại thích chắt lọc những buồn thương và sầu khổ mag theo, còn niềm vui và hp thì bỏ ở lại, ngẫm lại thì thấy, toàn là mình tự làm khổ mình mà thôi.

 

Nhìn những tấm ảnh chụp lúc bé, nụ cười tươi tắn kia, cảm thấy thực xa lạ, như ng đó chẳng phải là mình, đã bao lâu rồi ko thoải mái như vậy? Rất muốn nhớ ra chút gì đó mà ko tài nào nhớ nổi, những kỉ niệm về thuở thiếu thời như những mảnh vụn thủy tinh rời rạc trong kí ức, chỉ đôi khi thấp thoáng vụt qua nhưng chẳng bao h níu giữ đc,phải chăng vì bản thân quá đơn giản nên những gì đã trải qua ko bao h khắc sâu vào trong lòng?

 

Ngày đó, vẫn thực nhớ lúc chị họ còn ở cùng, gần nhà là gò Đống Đa, cứ tối tối lại lon ton chạy theo các anh chị ra gò xem tập văn nghệ. Chạy chơi đuổi bắt nghịch ngợm đến mệt nhoài, ngoái đầu nhìn lên bầu trời lúc ấy, cảm giác thực lạ. Bầu trời đêm hè cao vời vợi, điểm xuyết hàng vạn hạt sáng lấp lánh, đưa tay ta muốn với, nhận ra những thứ đó, tuy gần ngay trước mắt mà lại thật xa, ngoảnh đầu nhìn 4 phía, tự dưng cảm thấy thật tự do tự tại, ko ai quản thúc, ko có những ràng buộc và trách nhiệm như bây h. Năm tháng qua đi, từ lúc nào đã ko còn bước chân tới gò nữa, ngay cả cửa phòng cũng luôn khép chặt, niềm vui mỗi sáng khi tỉnh dậy ngắm nhìn mặt trời rực rỡ đầy sức sống cũng biến mất, căn phòng luôn luôn buông kín rèm che, hình như mình càng ngày càng phát triển theo thiên hướng tự kỷ thì phải?

 

Ai cũng nói, khi còn bé mình tình cảm lắm, lúc nào cũng quan tâm đến mọi ng, còn bây h, câu nhận xét thường xuyên đc nghe nhất là: quá vô tâm, vô tình. 19 năm đủ để thay đổi nhiều thứ lắm, nhưng quả thật mình đã thay đổi đến thế sao?

 

Không, mình ko khóc ko có nghĩa là mình ko đau, mình cười ko có nghĩa là mình vui, mình nói ko sao cả ko có nghĩa là mình ko bị tổn thương, mình ko hỏi thăm ko có nghĩa là mình ko quan tâm hay dõi theo bước đường ngta đi, mình để ngta lợi dụng hay trêu đùa ko có nghĩa là mình ko biết gì cả, chỉ là, 19 năm cũng đủ để dạy cho 1 ng cách tạo nên những chiếc mặt nạ để trình diễn trên sân khấu cuộc đời. Chỉ có điều đáng tiếc là mình vẫn chỉ là 1 diễn viên nghiệp dư, và chiếc mặt nạ mình mang lại quá mỏng mảnh đến mức rất dễ dàng vỡ nát.

 

Mọi năm vào ngày này, mẹ sẽ luôn là ng nói CMSN mình đầu tiên, và ngày hôm sau đến lớp sẽ luôn tràn ngập những lời chúc, những món quà, và suốt 1 tuần sau đó là những kế hoạch chơi bời và ăn uống chúc mừng, còn bây giờ tuy cũng khác đó, nhưng về cơ bản, cái kết thúc lúc nào cũng giống nhau, đến khi tàn cuộc, trở về phòng, vẫn luôn là 1 mình vs 4 bức tường, vẫn luôn cảm thấy trống vắng và cô đơn đến kì lạ, rốt cuộc mình mong muốn điều gì? A, vẫn nhớ mọi năm, khi tiếng chuông 12h vang lên, mình luôn cố ngồi nán lại trên phòng học, tự đốt mấy ngọn nến chúc mừng, còn năm nay, có lẽ chắc để thời gian ngồi thương xuông buồn thu vậy, phòng trải thảm đốt nến chắc cháy nhà quá =.=”

 

Bạn bè nhận xét, mình ủy mị yếu đuối, mình ngốc nghếch cả tin, mình luôn khiến ng khác lo lắng, mình chẳng thể tự làm gì cho bản thân, biết là ko nên đổ lỗi, nhưng 1 Song Ngư vốn chẳng phải là tuýp ng như thế sao?Ng ta nói phụ nữ đc làm từ nước, còn tiểu Ngư, trăm phần trăm là minh chứng cho việc biển cả hình thành nên thế nào. Nhiều lúc ước cho bản thân đừng dễ dàng khóc vì bất cứ điều gì nữa, nhưng quả thật cái tuyến lệ cực kì phát triển của mình thực đáng nguyền rủa, còn luôn tự nhủ phải biết khôn ra, đừng tin ng khác quá, nhưng tâm trí luôn nói, ngta chẳng có lí do gì để lừa mình, và kết quả là 1 đứa ngốc luôn thành đối tượng trêu chọc của bạn bè >.< SN ko những là cung nước, mà còn có biểu tượng là 2 con cá bơi ngược chiều, thể hiện sự mâu thuẫn đối lập mà mình có thể nói bản thân thể hiện điều đó 1 cách triệt để, từ tính cách cho đến sở thích.

 

Mình biết ng theo dõi wp của mình có thể có những ng bạn ở bên ngoài của mình, ng đó xem và sẽ nói: “Ồ, ko ngờ nó là L.” Aish, nhắc tới vấn đề đấy, từ trước tới h luôn thấy sợ hãi và ko dám đối mặt, nhưng bây h, khi đã cách quê hương cả ngàn dặm, mình cũng buông tay, ko muốn quản nữa. Nghĩ mà xem, đây là cuộc đời của mình kia mà? Tại sao phải vì ánh mắt và cảm nhận của ng khác mà phải ép buộc bản thân? Quá đè nén sẽ đến 1 ngày bùng nổ, như cái hồi lớp 10 vậy, nghĩ lại mới thấy, đó là 1 thời kì quá điên cuồng và đen tối, khi làm nhiều việc, ko chỉ khiến ng khác tổn thương mà cũng khiến bản thân mình đau đớn. Mình cũng muốn 1 lần sống oanh oanh liệt liệt, dám yêu dám làm, cố hết sức mình, để rồi kết quả có thất bại thảm hại hay hoàn tay trắng thì cũng ko hối tiếc. Nhân sinh này, suy cho cùng, ko phải ai cũng truy cầu hp hay sao? Mong ước lớn nhất của bản thân, chính là có thể có ngày đc nắm tay 1 ng đi tiếp trên quãng đường phía trước, có thể cảm nhận đc hơi ấm bên cạnh vào những sớm tinh mơ, chứ ko phải là cảm giác lạnh lẽo và nỗi cô đơn trống vắng như thế này.

 

A, 19t rồi, ko còn là đứa trẻ con nữa (ít ra về mặt tuổi tác thì như thế), cầu cho mình trưởng thành hơn, mạnh mẽ lên, đừng khóc nữa, ngoài bản thân ra thì ng duy nhất nên rơi nước mắt vì chỉ có thể nên là mẹ thôi.

 

Ko cầu tiền bạc và danh vọng nhiều, chỉ ước mong có được tự do, sẽ có ngày đạt được ước mơ ngày bé, sải cánh bay lượn ngoài thế giới rộng lớn kia.

 

Ko mong có ng cùng sánh bước đến mãi về sau, chỉ nguyện cho vào những quãng thời gian mỏi mệt có thể gặp đc ai đó cùng chug bước trong 1 đoạn đường, để có thể tạm nương tựa, rồi sau đó sẽ tự mình bước đi, thế là đủ rồi.

 

Ko khát khao có đc toàn vẹn trái tim của 1 ng, chỉ thầm ước sẻ chia cho nhau chút tình cảm và hơi ấm vào những thời khắc cô đơn nhất, để bản thân ko gục ngã, ước mơ ấy, ko quá lớn lao, phải ko?

 

Cuối cùng thì, xuân đến rồi, mong xuân về mag theo yên vui cùng khởi đầu mới, mong nụ cười sẽ đến trên môi tất cả mọi ng, cười lên đi, vui vẻ lên, đời này thực ngắn lắm.