Tại sao chúa lại bị đóng đinh

Giả thuyết ngất đi tin rằng Chúa Giêsu đã không thực sự chết lúc Ngài bị đóng đinh nhưng chỉ là bị bất tỉnh khi Ngài được đặt trong mộ và ở đó Ngài đã tỉnh lại.

Bạn đang xem: Vì sao chúa lại bị đóng đinh

Theo đó, sự xuất hiện của Ngài sau ba ngày trong ngôi mộ đơn thuần được xem là sự tỉnh lại. Có nhiều lý do tại sao giả thuyết này là không có căn cứ và có thể dễ dàng chứng minh là nó sai sự thật, và đã có ít nhất ba người hoặc các nhóm khác nhau tham gia vào việc đóng đinh Chúa Giêsu đều đảm bảo sự việc về sự chết của Ngài trên thập tự giá. Họ là những binh lính La Mã, Phi-lát, và Tòa Công Luận.Quân lính La Mã — Có hai nhóm lính La mã riêng biệt được giao nhiệm vụ bảo đảm cái chết của Chúa Giêsu: những kẻ hành quyết và những người bảo vệ ngôi mộ. Những người lính chịu trách nhiệm thi hành án là các chuyên gia về án tử hình, và đóng đinh là một trong những hình thức tàn bạo nhất trong lịch sử. Chúa Giêsu bị đóng đinh trên thập tự giá sau khi chịu đựng sự đánh đập khủng khiếp dưới bàn tay của những kẻ say mê cái chết chuyên nghiệp này, và những người bị chết bằng cách bị đóng đinh đều bị những người lính này xử lý. Công việc của họ là đảm bảo nhiệm vụ được hoàn thành. Chúa Jêsus không thể sống sót sau khi bị đóng đinh, và những người lính này đã chắc chắn rằng Chúa Jêsus đã chết trước khi thi thể của Ngài được phép lấy từ thập tự giá. Họ hoàn toàn bảo đảm rằng Chúa Giê Su đã thực sự chết. Nhóm lính thứ hai được giao nhiệm vụ bảo vệ ngôi mộ của Chúa Giêsu vì yêu cầu của Tòa Công luận. Ma-thi-ơ 27:62-66 nói với chúng ta, "Đến ngày mai [là ngày sau ngày sắm sửa], các thầy tế lễ cả và người Pha-ri-si cùng nhau đến Phi-lát, mà nói rằng: Thưa chúa, chúng tôi nhớ người gian dối nầy, khi còn sống, có nói rằng: Khỏi ba ngày thì ta sẽ sống lại. Vậy, xin hãy cắt người canh mả cẩn thận cho đến ngày thứ ba, kẻo môn đồ nó đến lấy trộm xác đi, rồi nói với dân chúng rằng: Ngài đã từ kẻ chết sống lại. Sự gian dối sau đó sẽ tệ hơn sự gian dối trước. Phi-lát nói với họ rằng: Các ngươi có lính canh; hãy đi canh giữ theo ý các ngươi. Vậy, họ đi, niêm phong mả Ngài lại, cắt lính canh giữ, lấy làm chắc chắn lắm." Những lính canh này đảm bảo rằng ngôi mộ được an toàn, và cuộc sống của họ phụ thuộc vào việc hoàn thành nhiệm vụ của họ. Chỉ có sự phục sinh của Con Đức Chúa Trời mới có thể ngăn chặn họ khỏi nhiệm vụ của mình.Phi-lát — Phi-lát ra lệnh cho đóng đinh Chúa Giêsu và nhiệm vụ này được giao cho tiến hành bởi một thầy đội La Mã, một chỉ huy tin cậy và đã được chứng minh bởi một trăm binh lính La Mã. Sau khi bị đóng đinh, một thỉnh cầu xin xác của Chúa Giê Su được thực hiện bởi Giô-sép ở thành Ma-ri-a-thê, để xác của Ngài có thể được đặt trong một phần mộ. Chỉ sau khi thầy đội đã xác nhận cái chết của Chúa Giêsu thì Phi-lát mới giao xác cho Giô-sép. Mác 15:42-45: "Bấy giờ là ngày sắm sửa, nghĩa là hôm trước ngày Sa-bát; khi đã chiều tối, có một người tên là Giô-sép, ở thành A-ri-ma-thê, là nghị viên tòa công luận có danh vọng, cũng trông đợi nước Đức Chúa Trời. Người bạo gan đến Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus. Phi-lát lấy làm lạ về Ngài chết mau như vậy, bèn đòi thầy đội đến mà hỏi thử Ngài chết đã lâu chưa.

Xem thêm: Thẻ Tích Điểm Tiếng Anh Là Gì, Những Lợi Ích Thẻ Tích Điểm Mang Lại

Vừa nghe tin thầy đội trình, thì giao xác cho Giô-sép." Phi-lát hoàn toàn chắc chắn rằng Chúa Giêsu đã thực sự chết.Tòa công luận — Tòa công luận là hội đồng cầm quyền của người Do thái, và họ yêu cầu các thi thể của những người bị đóng đinh, bao gồm cả Chúa Giêsu, phải hạ xuống khỏi thập tự giá sau khi họ chết vì ngày Sa-bát đến gần. Giăng 19:31-37: "Vì bấy giờ là ngày sắm sửa về ngày Sa-bát, mà Sa-bát nầy là rất trọng thể, nên dân Giu-đa ngại rằng những thây còn treo lại trên thập tự giá trong ngày Sa-bát chăng, bèn xin Phi-lát cho đánh gãy ống chân những người đó và cất xuống. Vậy, quân lính lại, đánh gãy chân người thứ nhứt, rồi đến người kia, tức là kẻ cùng bị đóng đinh với Ngài. Khi quân lính đến nơi Đức Chúa Jêsus, thấy Ngài đã chết rồi, thì không đánh gãy ống chân Ngài; nhưng có một tên lính lấy giáo đâm ngang sườn Ngài, tức thì máu và nước chảy ra. Kẻ đã thấy thì làm chứng về việc đó, [lời chứng của người là thật, và người vẫn biết mình nói thật vậy], hầu cho các ngươi cũng tin. Vì điều đó xảy ra, cho được ứng nghiệm lời Kinh thánh nầy: Chẳng một cái xương nào của Ngài sẽ bị gãy. Lại có lời Kinh thánh nầy nữa: "Chúng sẽ ngó thấy người mà mình đã đâm."" Những người Do Thái này đã yêu cầu Chúa Giêsu phải bị đóng đinh, thậm chí họ tiến xa hơn nữa khi khởi xướng một cuộc nổi dậy nếu Ngài không bị hành hạ, thì sẽ không bao giờ được phép lấy xác Chúa Jêsus xuống khỏi thập tự giá khi mà Ngài chưa chết. Những người này hoàn toàn chắc chắn rằng Chúa Giê Su đã thực sự chết.Có bằng chứng khác cho rằng giả thuyết ngất đi là không có giá trị, chẳng hạn như tình trạng thân thể của Chúa Giêsu sau khi phục sinh. Ở mỗi lần xuất hiện, thân thể của Chúa Giêsus được bày tỏ ra ở trong trạng thái vinh hiển, và chỉ những dấu đinh đóng còn lại là bằng chứng về sự đóng đinh của Ngài. Ngài đã đề nghị Thô-mát chạm vào như là sự kiểm chứng Ngài là ai. Bất cứ ai đã trải nghiệm những gì như Chúa Giê-xu đã trải qua sẽ cần nhiều tháng để phục hồi thể chất. Thân thể Chúa Giêsus chỉ mang những lỗ đinh trên tay và chân Ngài. Cách thức xác Chúa Giêsu được chuẩn bị sau khi đóng đinh là bằng chứng thêm nữa để bác bỏ giả thuyết. Nếu Chúa Giêsus chỉ bất tỉnh, những tấm vải mà Ngài được bọc vào sẽ không thể nào để Ngài thoát khỏi nếu Ngài chỉ đơn thuần là một con người. Cách thức những người đàn bà đến thăm xác Chúa Giêsu là bằng chứng thêm nữa về cái chết của Ngài. Họ đến ngôi mộ vào ngày thứ nhất của tuần để xức thêm dầu lên xác của Ngài với dầu thơm ướp xác khi mà họ có ít thời gian để chuẩn bị xác của Ngài trước khi ngày Sa-bát bắt đầu. Nếu Chúa Giêsu chỉ đơn thuần là ngất đi như giả thuyết đã nói, thì những người đàn bà sẽ mang những dụng cụ y tế để hỗ trợ trong việc hồi sức cho Ngài.Mục đích cho giả thuyết ngất đi không phải là để tranh cãi về cái chết của Chúa Giêsu, nhưng đúng hơn, nó tìm cách bác bỏ sự phục sinh của Ngài. Nếu Chúa Giê-su không sống lại, thì Ngài không phải là Đức Chúa Trời. Nếu Chúa Giê-su thật sự chết và sống lại từ kẻ chết, quyền năng của Ngài qua sự chết đã chứng minh rằng Ngài là Con của Đức Chúa Trời. Bằng chứng đòi hỏi phán quyết: Chúa Giêsu thực sự đã chết trên thập tự giá, và Chúa Giêsu thực sự đã sống lại từ cõi chết.EnglishTrở lại trang chủ tiếng ViệtGiả thuyết ngất đi là gì? Có phải Chúa Giêsu vẫn còn sống sau khi bị đóng đinh?

Chúa Giêsu là tượng đài tâm linh cho những người theo đạo Thiên chúa giáo. Chúa Giêsu chính là người đã truyền bá đạo Thiên Chúa đến nhiều vùng khác nhau. Người luôn giảng dạy cho dân chúng những điều hay về cách làm người và tình yêu. Vậy tại sao chúa giêsu lại bị đóng đinh? Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu nguyên nhân xảy ra sự việc này nhé.

Nguyên nhân dẫn tới cái chết của Chúa Giêsu

Dưới đây là câu trả lời cho câu hỏi tại sao chúa Giêsu bị đóng đinh. 

Nguyên nhân chính trị

Nếu sống ở thời Đức Giêsu, chúng ta có thể nhận thấy nhiều lần Người bị thế lực chính trị để mắt đến. Điều này xảy ra vì mức độ nổi tiếng của Chúa Giêsu quy tụ đám đông và vì những lời giảng của Ngài đụng chạm đến vài chính khách. Vì vậy, họ buộc phải để tâm đến từng cử chỉ của chúa Giêsu.

Hiển nhiên, Đức Giêsu tới thế gian không nhằm làm chính trị. Vì muốn giới thiệu Tin Mừng Nước Trời, Ngài sẵn sàng lên án luật lệ vô lối của người đương thời. Ngài muốn đòi công bằng xã hội, muốn ai ai cũng tôn trọng phẩm giá con người.  Chắc có lẽ, những lý do ấy khiến giới lãnh đạo dân sự phải vào cuộc.

Trong Bài Thương Khó, chúng ta thấy giới lãnh đạo tôn giáo Do Thái đã bắt Đức Giêsu. Suốt ba năm công khai rao giảng Tin Mừng, Đức Giêsu đã trực tiếp hay gián tiếp công kích tới các lãnh đạo tôn giáo thời bấy giờ. Ngài đến để kiện toàn bộ lề luật và đưa con người về với luật lệ yêu thương. Hơn thế nữa, Đức Giêsu không chỉ phê phán, lên án nhiều lãnh đạo tôn giáo, mà Ngài còn bắt họ phải đổi thay. Chính vì vậy, giữa họ và Đức Giêsu là hai phương trời cách biệt, mỗi lúc một lớn.

Có lẽ, đây dường như là nguyên nhân dễ thấy để dẫn đến cái chết của Đức Giêsu. Trong Biên bản thượng hội đồng Do thái ghi rõ: “Thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt” . Ngay sau đó, họ lập tức truy bắt Đức Giêsu. Tuy nhiên, họ không có quyền kết án tử hình bất kỳ ai, vì vậy họ mới dẫn Đức Giêsu đến Philatô để tố cáo tội. Bài Thương Khó đã ghi lại tất cả tình tiết của phiên tòa này. Và cuối cùng, kết quả là giới lãnh đạo tôn giáo đã thành công để loại trừ Đức Giêsu.

Đức Giêsu tự nguyện chịu chết

Vì cứu độ con người, chúa Giêsu đã tự nguyện hiến mạng sống mình. Đó là cách duy nhất Thiên Chúa dành cho con của Người. Vì yêu mến và vâng phục, Đức Giêsu bước vào con đường khổ giá. Ngài cũng mời gọi các môn đệ của mình bước theo sau. Với Chúa Giêsu, chết là mở ra một chân trời vinh quang mới. Nơi đó, với cái chết và sự phục sinh, Đức Giêsu quy tụ dân Do Thái và dân ngoại thành đông đảo những người được cứu độ.  Vì vậy, những ai muốn bước theo chúa Giêsu, muốn phục vụ Ngài, con đường chông gai đó cũng chờ họ phía trước.

Theo International Business Times, cảnh Chúa Jesus phải chịu khổ hình đóng đinh trên cây thánh giá là một trong những hình ảnh quen thuộc của Cơ Đốc giáo. Đóng đinh là một hình phạt nặng thời La Mã. Bị treo trên một giá chữ thập lớn, chúa Giêsu cuối cùng sẽ chết do ngạt thở hoặc kiệt sức. Quá trình tra tấn cực hình này kéo dài và hết sức đau đớn.

Hình phạt này được sử dụng để làm nhục công khai nô lệ hoặc tội nhân mà không giết họ. Hình phạt này dành cho những cá nhân có địa vị thấp hoặc phạm tội chống lại giới cầm quyền. Chúa Jesus phải chịu phạt đóng đinh bởi vì ông thách thức quyền lực tối cao của đế chế La Mã.

Theo Meredith J C Warren

Theo truyền thống Cơ Đốc giáo, tứ chi bị đóng vào giá chữ thập bằng gỗ nhưng không rõ phần đóng đinh là bàn tay hay cổ tay. Tuy nhiên, người La Mã không hay đóng đinh nạn nhân. Mà thay vào đó, đôi khi họ trói phạm nhân bằng dây thừng. Bằng chứng khảo cổ duy nhất chỉ ra hình phạt đóng đinh của phạm nhân là một đoạn xương mắt cá chân từ ngôi mộ của Jehohanan, người đàn ông bị hành quyết vào thế kỷ 1..

Một số sách phúc âm đầu tiên [sách phúc âm Thánh Thomas] không tường thuật chi tiết khổ hình của Chúa Jesus mà tập trung vào quá trình truyền đạo của Ngài. Tuy nhiên, 4 cuốn sách phúc âm chuẩn mực về Thánh Matthew, Mark, Luke, và John đều đề cập tới cái chết của Đức Jesus sau khi chịu phạt đóng đinh.

Không cuốn sách phúc âm nào trong kinh Tân Ước đề cập chi tiết về việc Chúa Jesus bị đóng đinh hay bị trói.  Sách phúc âm thánh John có nói về những vết thương trên cánh tay bị treo lên của Chúa Jesus, từ đó dẫn tới niềm tin rằng cả bàn tay và bàn chân ông đều bị đóng đinh. Sách phúc âm thánh Peter, một cuốn sách xuất hiện từ thế kỷ 1 hoặc 2 không nằm trong kinh Tân Ước, đặc biệt mô tả trong đoạn 21 về những cái đinh được lấy ra khỏi tay chúa Jesus sau khi người chết.  

Qua bài viết này, chúng ta đã hiểu biết thêm về những nguyên nhân mà Chúa Giêsu mất và biết được tại sao Chúa Giêsu bị đóng đinh.

Video liên quan

Chủ Đề