Vấn đề chọn trường và chọn ngành của học sinh Việt Nam từ góc nhìn của sinh viên

Lợi ích từ khoá học

Các giai đoạn định hướng nghề nghiệp cụ thể.

Ý nghĩa của việc học đại học.

Mô hình 5 khối ngành, giúp các bạn phân loại rõ ràng và lựa chọn thông minh.

40 case study giải thích cặn kẽ những lựa chọn của bạn.

Giảng viên

  • Tốt nghiệp Đại học Luật Hà Nội.
  • Học Thạc sĩ Quản trị kinh doanh Trường Đại học Thương Mại liên kết Đại học Long Hoa - Đài Loan.
  • Xem thêm

    Đánh giá từ học viên

    Đôi khi sự lo lắng thái quá của bố mẹ khiến thí sinh rơi vào sự căng thẳng, nhất là trong vấn đề chọn trường, chọn ngành học. Và nếu quan điểm của thí sinh và phụ huynh gặp mâu thuẫn thì sao? Vậy hôm nay hãy cùng Melbourne Polytechnic gỡ rối cho các sĩ tử nhé!

    Nguyên nhân mâu thuẫn khi chọn ngành nghề giữa 2 thế hệ

    Khoảng cách thế hệ là một trong những nguyên nhân lớn dẫn đến định hướng khác biệt

    Bố mẹ nào cũng mong ước nhìn thấy con mình đạt được thành công trong cuộc sống. Tuy nhiên, nhiều người vì quá quan tâm nên đã can thiệp quá nhiều vào những vấn đề cá nhân của con. Do có kinh nghiệm đi trước,  nên các bậc phụ huynh nghĩ rằng sẽ biết điều nào tốt hơn và quên đi cá tính của con? Vậy nếu có sự bất đồng quan điểm xảy ra nguyên nhân chủ yếu đến từ:

    • Trong mắt các bậc phụ huynh, con cái luôn bé nhỏ, khờ dại và nông cạn, chính vì thế, trước những bước ngoặt cuộc đời của con như: học trường nào, chọn ngành nào, ra trường làm ở đâu… nhiều người đều nghĩ và quyết định thay con.
    • Ngoài ra, lại có gia đình, cha mẹ kỳ vọng vào con để viết tiếp ước mơ còn dang dở thời trẻ của mình, muốn con thành đạt hơn mình.
    • Tâm lý chung của cha mẹ khi chọn ngành học cho tương lai của con là hướng con tới các ngành dễ xin việc, dễ kiếm tiền, đáp ứng xu thế xã hội…
    • Ngoài ra, có nhiều bậc phụ huynh còn có tư tưởng “cha truyền con nối” để khi ra trường con họ có thể tiếp quản và kế thừa sự nghiệp.

    Mong muốn điều tốt cho con thì không có gì sai. Tuy vậy, nếu mong ước của cha mẹ trở thành hòn đá đè lên con cái thì hậu quả sẽ thật tai hại.

    Trên thực tế, có không ít trường hợp, con cái vì không muốn phụ lòng gia đình, ngoan ngoãn chọn trường theo ý bố mẹ nhưng quá trình học sau đó chẳng có hứng thú, kết quả học tệ hại, không theo kịp bạn bè. Ngoài ra, có nhiều bạn vì chán nản nên bỏ dở ngành học đó, quay trở lại ôn luyện thi vào trường khác.

    Tuy nhiên, chúng ta cũng không nên phủ nhận hoàn toàn quan điểm của bố mẹ. Vì họ là những người đi trước, có nhiều kinh nghiệm, góc nhìn và suy nghĩ sâu sắc hơn chúng ta. Đôi khi lời khuyên của bố mẹ lại rất chính xác nên bạn phải suy xét thật kỹ trước khi đưa ra lựa chọn ngành nghề cho mình. Đến đây, bạn đã thấy hết được sự quan trọng của câu hỏi “nên chọn ngành gì” chưa?

    Nên lắng nghe ý kiến từ phụ huynh để giúp bản thân định hướng tốt hơn

    Hãy mạnh dạn chọn ngành học mà bạn đam mê

    Lựa chọn ngành học đam mê để duy trì động lực

    Hãy luôn nhớ rằng mọi lời khuyên chỉ là cách tham khảo, còn quyết định cuối cùng là ở bản thân. Hãy thật sự nghiêm túc suy nghĩ và xác định đâu là ngành học yêu thích của bạn, đâu là đam mê mà mình muốn theo đuổi đến cùng.

    Với ngành nghề mình yêu thích, bạn sẽ không phải chịu áp lực trong việc học, vì sự đam mê ấy sinh ra nỗ lực để chúng ta có thể vượt qua nhiều khó khăn trong quá trình học tập. Vì thế, những ngày trên giảng đường của bạn cũng sẽ trở nên ý nghĩa hơn, có cảm hứng hơn trong học tập và sáng tạo.

    Hơn nữa, bạn cũng đừng quá lo lắng hay suy nghĩ nhiều về ngành học của mình không nằm trong số đông mọi người lựa chọn, bởi có thể sau này ngành đó sẽ trở thành xu hướng nghề nghiệp trong tương lai. Vì vậy, hãy cứ lựa chọn ngành mà bạn đam mê, hãy sống một cuộc sống đúng nghĩa là của mình.

    Melbourne Polytechnic Việt Nam – Sự lựa chọn hàng đầu cho sĩ tử 2K4

    Melbourne Polytechnic Việt Nam giảng dạy song ngữ Anh – Việt với 100% giáo trình chuẩn Úc. Theo đó, phần trăm tiết học thực hành so với lý thuyết và học kết hợp sẽ phụ thuộc vào từng bài học.

    Sau khi hoàn thành chương trình đào tạo trong nước, sinh viên Melbourne Polytechnic Việt Nam có cơ hội học chuyển tiếp lên bậc học cao hơn tại Melbourne Polytechnic Australia với học bổng hấp dẫn.

    Để trở thành sinh viên Melbourne Polytechnic Việt Nam đăng ký tại website chính thức của trường hoặc liên hệ qua hotline: 0961 398 466.

    Chọn nghề và trường luôn là vấn đề “không hồi kết” với học sinh cuối cấp, những người đang trong độ tuổi đặc biệt.

    Cuộc đời mỗi người là một hành trình đầy gian nan, thử thách, mà ở đó mỗi chúng ta sẽ chiêm nghiệm được cái hay mà mình nhận được.

    Trong mắt bao thế hệ học sinh, tuổi học trò chứa đầy con chữ tươi hồng và hạnh phúc. Nhưng giữa mênh mông chữ viết ấy còn là hàng nghìn thắc mắc đan xen những lo âu.

    Trong số đó, chọn nghề, trường vẫn luôn là vấn đề “không hồi kết” với học sinh cuối cấp - những con người đang trong độ tuổi đặc biệt. Cái tuổi chưa hẳn đã lớn nhưng cũng không còn nhỏ. Cái tuổi mong manh lưng chừng chưa biết nên chọn cho mình một ước mơ hay một lối đi nào.

    Hồi ấy ở quê tôi, những ai đỗ đại học dù không được ca tụng như thời cách đây chục năm trở về trước nhưng cũng được nhiều người nhắc đến. Điều đó vô hình đã trở thành nỗi áp lực của bao thế hệ học trò nơi tôi sinh sống. Những ngày tháng ngụp lặn trong đống bài vở chất cao hơn đầu, từng giờ từng phút trôi qua, đều thấy trong tim bao âu lo thường trực.

    Tuổi 17, có lẽ với nhiều người là cái tuổi bộn bề nhất. Không phải vì nó có nhiều thứ cần chuẩn bị, mà vì nó có nhiều thứ cảm xúc đang hình thành.

    Với tôi, tuổi 17 có thể gọi là thoải mái hơn các bạn cùng trang lứa một chút vì không bị gò bó theo lối đi mà bố mẹ sắp đặt. Tôi chỉ biết được khả năng của mình học khá đều ba môn toán, lý, hóa. Và hóa học là môn truyền cảm hứng cho tôi nhiều nhất.

    Đến bây giờ, nếu có ai hỏi tôi tại sao lại theo ngành sư phạm thì có lẽ câu trả lời chỉ là hai chữ “hữu duyên”. Giữa lúc băn khoăn khi viết nguyện vọng, tôi may mắn được giáo viên chủ nhiệm tư vấn ngành sư phạm, lại thêm niềm đam mê với hóa học từ trước.

    Bởi lẽ từ trong sâu thẳm, tôi cảm nhận được tình yêu xuất phát từ những dãy nguyên tố trong bảng tuần hoàn và niềm thích thú khi nhìn phản ứng hóa học diễn ra trong ống nghiệm. Vậy là tôi đã quyết định theo đuổi ngành sư phạm.

    Tôi từng mặc định trong đầu những hình ảnh lung linh làm hành trang bước vào môi trường học tập mới. Họ nói, họ kể, họ xây lên cánh cửa màu hồng mang tên đại học. Họ tô hồng trí tưởng tượng của các sĩ tử bằng câu chuyện “cá chép hóa rồng”. Họ thêu dệt những bức tranh về “con nhà người ta”. Nhưng rồi, tôi đã lầm.

    Tôi không phiến diện cho rằng đại học hoàn toàn tẻ nhạt, cũng không cổ súy việc đi làm hay du học nước ngoài. Chỉ là ở đâu đó trong góc nhìn của một tân sinh viên, tôi thấy mọi thứ khó khăn hơn mình tưởng.

    Từ việc bắt đầu học cách tự lập, đến sự bỡ ngỡ thích nghi với không gian mới, mấy ngày đầu đại học của tôi là sự cộng hưởng của tất cả những gì mang tên “chán nản”. Cuộc hành trình của tuổi trẻ là một chặng đường dài. Nhưng từ bỏ hay tiếp tục chỉ là một thời khắc.

    Tôi đã lựa chọn và tôi hiểu mình phải có trách nhiệm với quyết định đó. Và sư phạm Hóa chỉ thật sự là một lựa chọn đúng khi tôi được tự mình trải nghiệm. Không thể phủ nhận rằng ngay cả khi tôi có trong tay tấm vé là sinh viên của Đại học Giáo dục, sự mông lung mơ hồ vẫn không ngừng bủa vây.

    Kỳ thực mà nói, tôi cũng không ít lần chững lại trước những ngã rẽ. Vì tôi sợ. Tôi sợ ngay cả khi học xong tôi cũng không biết mình thật sự thích sư phạm hay không. Tất cả trong đầu tôi lúc ấy là một mớ hỗn độn không chắc chắn, chỉ muốn lấy hết ra mà vò, mà xé rồi quăng đi thật xa.

    Mọi thứ chỉ bớt mờ nhạt hơn sau đợt đi thực tập vào năm ba của tôi khi những ký ức thời học sinh đột nhiên ùa về, cuốn phăng đi sự tẻ nhạt thường ngày. Để rồi những điều xa xưa cũ kĩ ấy tái hiện trong đầu như một thước phim quay chậm.

    Và tôi đã tìm thấy những gì mình bỏ lỡ ở những học sinh của tôi trong đợt thực tập. Ngày đó, tôi đi thực tập đúng vào đợt trường cấp ba ấy tổ chức cắm trại. Bỗng tối hôm hội trại diễn ra, tôi nhận được cuộc điện thoại từ một học sinh nhờ tôi đến giúp đỡ dựng lại lều.

    Những khoảnh khắc ấy, tôi luôn trân trọng đến tận bây giờ. Tôi được tham gia cắm trại, cùng làm, cùng vui và lan tỏa niềm vui cho các em, đó là tất cả những gì khiến tôi hạnh phúc và nhận ra nghề giáo thật cao quý.

    Nghề đã cho tôi sự gắn bó và cởi mở để hiểu học trò của mình chứ không còn là con bé sống khép kín bên chồng sách vở. Nghề đem đến cho tôi sự bình yên mà có lẽ tôi khó tìm được từ cuộc sống thường nhật.

    Cho đi và được cho, cũng là một loại hạnh phúc khó gọi thành tên. Mỗi lần được nhìn nụ cười ngây dại trong màu áo trắng, tôi cũng tìm thấy mình đâu đó giữa đám học trò ngây ngô ấy.

    Rồi cứ thế, tôi được vui với niềm vui con trẻ, được giận hờn, buồn bã với cảm xúc thuở thiếu thời, cảm giác như trở lại bản thân của vài năm trước. Cơ duyên ấy chính là một may mắn mà tôi biết mình phải trân trọng, hơn cả lời mời làm trong viện nghiên cứu mà mình từng nhận được.

    Video liên quan

    Chủ Đề