10 điều nên làm ở khúc quanh Oregon năm 2022
Những hành trình đường bộ là tất cả niềm đam mê và rất ít quốc gia có thể đánh bại Mỹ về những hành trình này. Với khung cảnh đa dạng phù hợp với thị hiếu của tất cả mọi người và hàng ngàn dặm đường cao tốc trải dài khắp mọi hướng, Mỹ có tiềm năng du lịch đường bộ cực lớn. Show
Dù bạn muốn du ngoạn đến bờ biển, vùng đồng quê, vùng núi hay sa mạc, luôn có những cung đường dành cho bạn. Bạn muốn bắt đầu lập kế hoạch? Chúng tôi đã liệt kê cho bạn ba hành trình cổ điển để khởi hành. 1. ĐƯỜNG CAO TỐC PACIFIC COASTKhông có gì ngạc nhiên khi đây là một trong những tuyến du lịch đường bộ nổi tiếng nhất Mỹ. Theo dấu chân của Jack Kerouac và Henry Miller, bạn sẽ được đắm mình trong ánh nắng mặt trời, vượt qua các bãi biển kẹp giữa các vách đa, băng qua những cánh rừng gỗ đỏ và ngắm sư tử biển, các thị trấn ven biển và vùng quê sản xuất rượu. Đường cao tốc Pacific Coast (PCH) và Tuyến đường 101 thường được sử dụng thay thế cho nhau tùy theo nguồn gốc, tuyến đường “chính thức” cho phép bạn chạy qua 600 dặm bờ biển California và 1.700 dặm qua Washington, Oregon, và California. Hãy dành ít nhất hai tuần lái xe và ngắm cảnh trên toàn bộ đường cao tốc hoặc chọn một phần cung đường như Đường cao tốc số 1 địa phần California hay Đường cao tốc 101 địa phận Oregon. Những điểm nổi bật bao gồm cả khu lãnh thổ thuộc California – khu vực đẹp nhất trên tuyến đường cao tốc, và tất cả các bãi biển dọc cung đường bao gồm bãi biển Huntington, Muscle, Santa Monica, và Santa Barbara. Những du khách yêu thiên nhiên chắc chắn sẽ yêu thích đời sống hoang dã tại Channel Islands, đàn voi tại San Simeon, và những vách đá ngoạn mục và rừng cây gỗ đỏ tại Big Sur. Những người yêu thích kỹ thuật xây dựng và kiến trúc chắc chắn sẽ thích thú với Bixby Bridge và Hearst Castle. Để thêm lựa chọn cho bạn, các thị trấn đáng yêu và sôi động tại Monterrey, Carmel, Pescadero, và San Luis Obispo sẽ làm bạn hài lòng. 2. ĐƯỜNG DỌC SÔNG LỚNDòng sông Mississippi vô tận chảy từ Minnesota đến Louisiana đã mê hoặc bao thế hệ và trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều tác phẩm tiểu thuyết. Làm quen với dòng sông nổi tiếng này trên tuyến đường cổ điển thứ hai của Mỹ: đường dọc sông lớn, tuyến đường đáng nhớ theo toàn bộ chiều dài sông Mississippi. Đường dọc sông lớn không chỉ là một tuyến đường cao tốc mà còn bao gồm nhiều tuyến đường kéo dài trên 2.000 dặm. Tuyến đường này chạy qua (count ‘em!) mười bang của Mỹ Minnesota, Wisconsin, Iowa, Illinois, Missouri, Kentucky, Tennessee, Arkansas, Mississippi và Louisiana. Điểm nhấn trên cung đường này là những phong cảnh phong phú, ngoạn mục trên đường bạn lái xe qua bao gồm các trang trại của người Mỹ, các cánh rừng, vách đá và nơi trú ẩn của động vật hoang dã cũng như các thành phố cổ điển của nước Mỹ như St. Louis, Memphis, và New Orleans. Những tín đồ âm nhạc và văn học sẽ có cơ hội ghé thăm quê hương của nhạc jazz, blue và Mark Twain. Tuyến đường bộ này cũng cho phép bạn thăm nhà vườn cũ và thưởng thức các món ăn hảo hạng tại Deep South (món bánh mì trắng, thịt nướng, khoai tây nướng, gà chiên, và trà ngọt). 3. Blue Ridge ParkwayYêu thích đi bộ đường dài và cắm trại – đây chính là cung đường dành cho bạn! Bạn nghĩ gì về một lộ trình toàn cảnh dọc theo sườn núi – không bị hạn chế tầm mắt bởi đường quốc lộ nối giữa các bang? Đó là những thú vị đang chờ đón bạn trên lộ trình Blue Ridge Parkway. Hãy di chuyển từ Bắc Carolia đến Virginia và lựa chọn hàng tá đường mòn đi bộ dọc đường. Đặc sản của tuyến đường Blue Ridge Parkway kéo dài 460 dặm chính là khung cảnh ngoạn mục. Thực tế là Stanley Abbott, người thiết kế chính của dự án không phải là một kỹ sư mà là người thiết kế cảnh quan, sẽ cung cấp cho bạn ý tưởng về tính thẩm mỹ của Parkway. Tuyến đường chạy từ Công viên Quốc gia Shenandoah của Virginia đến dãy núi Great Smoky ở Bắc Carolia, chạy dọc theo phần hình thành nên một phần của dãy núi Appalachian. Những điểm hấp dẫn của tuyến đường này bao gồm vô số cảnh đẹp để chụp ảnh dọc tuyến đường, hàng tá cơ hội đi bộ đường dài hấp dẫn và cơ hội cắm trại tại chín điểm dọc Parkway, khung cảnh tuyệt đẹp, các tour tham quan văn hóa ở Cherokee và cơ hội tham gia trình diễn nhạc địa phương tuyệt vời, đặc biệt là bluegrass và blue. Our apologies - the page or document you are looking for is not found. Please try one of these options to locate the information:
Điều hướng bài viếtMột Cõi Thiền Nhàn và Tôi Đây là bài số sáu trăm ba mươi ba (633) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo, Portland, Oregon. Được tâm tình với thân hữu, với độc giả bốn phương, nhất là với quý vị cao niên ở Portland là niềm vui trong ngày mà người viết đã chọn. May mắn thay, có những thuận duyên đã đến với người viết trong khi phụ trách mục Một Cõi Thiền Nhàn (MCTN) trên Oregon Thời Báo (ORTB) này. SL xin kể cho bạn nghe nhé. 1. Thứ nhất là ban điều hành ORTB đã cho phép SL được « khẩn hoang lập ấp » trong giang sơn của ORTB, nhờ thế SL có được một khu vườn nho nhỏ MCTN trên ORTB. Quý vị này luôn luôn dành mọi sự ưu ái đặc biệt để SL được tự do canh tác khu vườn này trong suốt hơn 12 năm qua kể từ tháng 9 năm 2009 đến nay là tháng 10-2022. Xin cảm tạ lòng ưu ái của ban điều hành ORTB. 2. Thứ hai là «phu quân» của người viết, tuy không phải là người thuộc giới «văn thơ nghệ sĩ», nhưng vẫn âm thầm ủng hộ và khích lệ cho «nội tướng» của mình đi làm những việc thiện lành, đem niềm vui nụ cười đến cho mọi người trong lúc «tuổi không còn trẻ nữa» Nói vậy chứ SL phải «an việc nhà» xong rồi mới đi «lo việc thiện hạ » được để không bị ông xã «càm ràm». Xin cám ơn «tướng công». 3. Thứ ba là độc giả bốn phương trên «cõi ảo internet» và quý vị nam nữ cao niên ở «cõi thật Portland» đã đón nhận và chịu khó theo dõi tâm tình của SL trên ORTB hằng tuần. Có nhiều cụ bà, nhiều cụ ông trong khi đi chợ mua sắm, ăn uống, hay đi sinh hoạt cộng đồng đã đến gặp người viết và nói lên lời ái ngữ, khích lệ tinh thần người viết. Thật rất cảm động. Thật rất vui mừng. Xin cảm ơn quý vị độc giả mục MCTN. Có một độc giả tên là Cao niên Rose City (thú thật người viết không biết vị này là ai) đã nói lên những cảm nghĩ của Cụ qua bài thơ Cám Ơn dưới đây, đã làm cho người viết hết sức cảm động vì đã có người cảm thông được tâm ý của tác giả mục MCTN này. Xin cụ Cao niên Rose City và quý bạn cho phép SL được chia sẻ niềm vui này đến với quý độc giả ORTB qua bài thơ Cám Ơn của Cụ Cao niên Rose City và bài thơ đáp họa của SL nhé để chúng ta cùng vui chung với nhau. Trân trọng cảm ơn Cụ và quý bạn. Cám Ơn Cao niên lảnh hội Cõi Thiền Nhàn Năm tháng cuối đời vẫn lạc quan Sau
cuộc tương tàn còn sống sót Qua cơn hồng thủy vẫn an khang Sống vui sống đẹp thôi phiền não Hiểu Đạo hiểu Đời dứt trái oan Nghiên cứu sưu tầm không mệt mỏi Cám ơn người viết Cõi Thiền Nhàn Cao niên Rose City SL xin đáp họa lại bài thơ Cám Ơn của Cụ Cao Niên, Rose City Kính cảm tạ Cụ Cao Niên, Rose City – SL Cám ơn người ghé Cõi Thiền Nhàn Cùng một tâm hồn, một cảm quan Vô ngã, vô thường không bận trí Có không, không có vẫn an khang Cuộc đời phiền não thêm chi nữa Trần thế an vui, bớt trái oan Chia sẻ niềm vui, tâm tĩnh lặng Bạn, tôi vui với Cõi Thiền Nhàn Sương Lam Thật tình trước khi phụ trách mục Một Cõi Thiền Nhàn trên Oregon Thời Báo (ORTB) vào tháng 9 năm 2009, người viết đã phụ trách mục Một Cõi Thiền Nhàn Tĩnh Lặng trên Forum Phụ Nữ Việt từ Tháng 1 năm 2006 để “cứu bồ” một chị bạn thuộc Nhóm THDL rất bận việc nhà nên không thể tiếp tục sinh hoạt với Phụ Nữ Việt được. Hello Lan Phương! Thế là SL phụ trách mục Một Cõi Thiền Nhàn Tĩnh Lặng trên forum Phụ Nữ Việt với lời thưa trình như sau: Một Cõi Thiền Nhàn Đây không phải la` chốn thiền môn, đạo tràng, thánh đường hay giảng đường tu học mà chỉ là “Một cõi thiền nhàn ” để khách trần dừng chân tạm nghỉ đôi giây phút sau những lúc mệt mỏi bon chen trong cuộc sống hằng ngày hoặc đã “ngựa nản chân bon” trên bước đường danh lợi. Khách trần có thể ngồi dựa gốc cây cội liễu đọc những mẩu chuyện thiền ngắn gọn hay đọc thơ nhàn hoặc xem hoa, ngắm tranh, uống trà v…v….để cho tinh thần được an tĩnh thư giãn đôi giây phút giữa chốn bụi hồng lao xao này. Khách trần có thể đến, đi, ngồi lại đóng góp y’ kiến hay chuyện trò với nhau hoặc cùng người giữ vườn vun phân tưới nước cho vườn hoa thêm tươi đẹp thì xin hãy tùy tâm tùy ý , còn chuyện thành trụ hoại không của mọi sự việc trên đời và của một cõi thiền nhàn này thì xin hãy để tùy duyên. Người giữ vườn chỉ biết sưu tầm, lượm lặt những gì hay lạ trong cái bao la của biển Nhàn rừng Thiền đem về đây chia sẻ với khách trần đồng điệu nên không thể nào không có sự thiếu sót, vụng về cho nên rất cần sự cảm thông và chỉ dạy của tất cả mọi người kể cả sự cho phép của các tác giả của những gì được trình dẫn nơi đây. Xin đa tạ. Người giữ vườn
Tôi chỉ đăng những chuyện Thiền ngắn gọn mà tôi sưu tầm trên internet, hoặc do tôi đã đọc trên sách báo hay do bạn bè chuyển đến mà thôi. Người viết phải cám ơn chị Phượng Các , trưởng nhóm Forum PNV và ban điều hành PNV, rất dễ thương đã dành cho tôi nhiều ưu đãi khi tôi cộng tác với quý vị này. Xin cám ơn Phượng Các và ban điều hành Phụ Nữ Việt. Chúng ta “dẫu lìa ngó ý”, nhưng… “còn vương tơ lòng” và hẹn ngày tái ngộ nhé. Mời quý Bạn vào thăm vườn Một Cõi Thiền Nhàn trên Forum Phụ Nữ Việt nhé. Các tuyển tập do Forum Phụ Nữ Việt ấn hành từ năm 2005-2009 Một Cõi Thiền Nhàn Tĩnh Lặng trên Forum Phụ Nữ Việt Forum » Sinh Hoạt Phụ Nữ Việt » Một Cõi Thiền Nhàn » Một Cõi Thiền Nhàn Tĩnh Lặng 1-Một Cõi Thiền Nhàn Tĩnh Lặng 2 – Một Cõi Thiền Nhàn – Forum (phunuviet.org) 2-Một Cõi Thiền Nhàn Tĩnh Lặng – Một Cõi Thiền Nhàn – Forum (phunuviet.org) 3-Về Miền Đất Phật – Một Cõi Thiền Nhàn – Forum (phunuviet.org) 4-Cỏ cây hoa lá liên quan đến Nhà Phật – Một Cõi Thiền Nhàn – Forum (phunuviet.org) Thêm vào đó người viết cũng sinh hoạt “tưng bừng hoa lá” các mục khác trên PNV vì lúc đó tôi mới vừa về hưu sớm để làm những việc mình thích mà từ lâu tôi chưa thực hiện được vì phải đi cày cho “miếng cơm manh áo” . Bây giờ “quỡn” rồi nên tha hồ viết văn làm thơ cho vui với đời tí tị. Mời qúy bạn xem thêm các mục khác của người viết trên Forum PNV nhé. 5-Viết Cho Vui Với Đời – Văn – Forum (phunuviet.org) 6-Cười cho vui với đời – Tiếu Lâm – Forum (phunuviet.org) Từ năm 2009, người viết nghĩ là nên mở mục Một Cõi Thiền Nhàn trên Oregon Thời Báo với hình thức một bài văn hơn là chỉ đăng các câu chuyện Thiền đơn giản mà thôi, để phục vụ qúy vị cao niên ở Portland, Oregon đọc cho vui cuối tuần vì không phải ai cũng có thể sinh hoạt trên internet được, nhất là qúy vị cao niên. Tôi tạm ngừng sinh hoạt trên Forum PNV và từ tháng 09 năm 2009 Mục Một Cõi Thiền Nhàn có hình Sương Lam “cười duyên dáng” xuất hiện hằng tuần trên ORTB cho đến ngày nay tháng 10 năm 2022 với 633 bài tâm tình về thiền nhàn và các sinh hoạt cộng đồng ở Portland, Oregon. Thật là một phúc duyên tốt đẹp đã đến với người viết vì tôi được Phật Trời ban ân phúc cho người viết được phục vụ tha nhân, đem Đạo vào Đời qua thơ văn. Lành thay! Phúc thay! Cũng nhờ Ơn Trên ban phúc lành và tánh ham học hỏi trên internet vì “Cái gì không biết thì cứ hỏi Google. Smile” nên người viết dò dẫm học hỏi và thực hiện trang nhà Sương Lam Portland, trang youtube, trang Photos Google để lưu trữ bài viết, hình ảnh sinh hoạt của người viết. Hơn thế nữa, người viết lại có số được qúy nhân giúp đỡ nên được bạn bè văn nghệ trên cõi ảo làm giúp ảnh thơ, post nhạc, làm youtube, chuyển tiếp, đăng tải bài viết trên trang nhà của qúy vị đó, Photos Google Team tự động làm collage hình ảnh, làm video, ban điều hành Pinterest tự động mở Website Pinterest giúp cho người viết một cách “miễn phí”. Xin cám ơn những quý nhân trên Photos Google, trên Pinterest, trên cõi ảo internet, dù chưa một lần gặp gỡ nhau trong cõi thật , v..v.. Chúng ta đã làm đẹp cuộc đời và đem lại niềm vui đến cho nhau. Smile. Kính mời xem youtube Thiền Nhàn do người viết thực hiện để tinh thần được thư giãn một ít phút giây. Xin đa tạ. Thiền Nhàn
Xin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé. Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn Sương Lam (Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-MCTN 633ORTB 1061-11012022) Sương Lam Website: www.suonglamportland.wordpress.com http://www.youtube.com/user/suonglam Attachments area Preview YouTube video Thiền Nhàn Thiền Nhàn Chào qúy bạn ở Canada, Hôm nay Thứ Hai 10 Tháng 10 năm 2022 là ngày Canada mừng Lễ Thanksgiving, Sương Lam là bà bạn hàng xóm của qúy vị xin gửi lời chúc mừng đến qúy vị đã an cư lạc nghiệp nơi xứ rừng phong đẹp tuyệt vời khi mùa Thu đến. Smile Sương Lam cũng đã sưu tầm nhiều bài viết của các tác giả Canada cám ơn xứ sở Canada đã là nơi quê hương thứ hai của qúy bạn, được cất kỹ trong “tàng kinh các” của SL. Mới qúy bạn cùng đọc cho vui và cùng vui với qúy bạn của người canada gốc Việt của SL qua link dưới đây nhe. Smile! Post Happy Canadian Thanksgiving Tình thân, Sương Lam Mờì Bạn đọc 3 bài viết của tác giả Kinm Loan và Hoàng Thanh cảm ơn xứ Canada nhân ngày Canadaian Thanksgiving – Monday October 10-10-2022. Cảm ơn tác giả Kim Loan và Hoàng Thanh nhé. Thank you, Canada! Tôi đến thủ đô Ottawa của Canada vào một tối mùa đông lạnh lẽo sau gần hai mươi tiếng dài ngồi trên máy bay từ Bangkok (Thailand), có dừng nghỉ tại Frankfurt (Đức Quốc).Nhóm chúng tôi 6 người được nhân viên chính phủ đón tại sân bay rồi đưa về Reception House trên đường King Edward gần Byward Market. Đây là một chung cư nhỏ, gồm một tầng trệt và một tầng lầu, tổng cộng khoảng hơn chục phòng, mỗi phòng chứa được 3, 4 người. Tôi là phụ nữ duy nhất trong nhóm nên được
đưa vào chung phòng có hai cô người Miến Điện cũng mới đến trước đó vài ngày. Mệt mỏi rã rời, tâm trí còn vương vấn trại tỵ nạn Panatnikhom, giờ này chắc mọi người đang đi dạo chơi trong trại, có ai… nhớ tôi không?Sau khi nhận phòng trời cũng tối thui, họ dẫn chúng tôi xuống nhà bếp ăn tối với một món macaroni&cheese. Lần đầu tiên trong đời nhìn thấy món nui với pho–mai tan chảy, tôi chỉ thấy một mùi khó chịu vì đã quen ăn món này từ Việt Nam phải là nui xào thịt ăn với nước tương dằm ớt mới
đúng điệu! Tôi lắc đầu, chả thiết ăn uống, chỉ muốn đi tắm rồi ngủ, giấc ngủ đầu tiên trên xứ Canada khi bên ngoài tuyết đang rơi để xem cảm giác ra sao. Cô gái người Miến dẫn tôi vào phòng tắm, chỉ dẫn cho tôi hai vòi nước nóng, nước lạnh trong bathtub, rồi đi ra ngoài. Tôi lớ ngớ, không hề biết rằng có thể vặn cả hai vòi cùng lúc rồi điều chỉnh cho vừa độ ấm rồi ấn nút shower. Tôi mở nước nóng thì nóng quá, mở nước lạnh thì lạnh như nước đá, chả biết phải làm sao! (Lỡ… cởi đồ rồi, sao dám chạy
ra hỏi!) May quá, có cái thau nhỏ trong bồn tắm, tôi mở nước nóng nửa thau, rồi mở nước lạnh nửa thau hoà chung cho đủ ấm, và ngồi xối nước tắm như khi ở trại.Trên bathtub có để chai shampoo hiệu “head&shoulders”, tôi biết đó nghĩa là “đầu và vai”. Tôi nhìn quanh tìm thêm soap nhưng không có, rồi tự hỏi: “Chai shampoo ghi head&shoulders, là dành cho đầu và vai, vậy còn các… bộ phận khác thì sao?” Hỏi thì hỏi chớ đâu có câu trả lời, thế là tôi dùng nó để gội đầu (vì là shampoo), xong tôi
còn lấy thêm chút shampoo để chà trên hai vai của tôi (vì chữ head&shoulders rành rành đó!), và chỉ dùng đúng cho đầu và…vai thôi nhé, dứt khoát không xài cho… khúc dưới!!!Sáng hôm sau ngủ dậy tại Reception House, bụng đói meo vì tối qua bỏ bữa, tôi xuống phòng ăn thì lại càng không ăn được món oatmeal chan sữa tươi. Cái xứ gì mà ăn uống kỳ cục! Tôi bỗng thèm dĩa bánh cuốn, ổ bánh mì thịt, hoặc chí ít cũng là gói xôi bắp để trong lá chuối thơm mùi hành phi và đậu xanh hấp. Cũng may là còn có
bình cà phê ngay góc phòng, (dù café ở đây lạt như nước ốc), tôi làm liền một ly, cho thật nhiều đường và cream để… cứu đói!Lát sau có một người từ Nhà Thờ Công Giáo Việt Nam tại Ottawa đến thăm chúng tôi. Anh tên Thành, đại diện giáo xứ đến tặng phong bì, tem thư, giấy viết, và hỏi chúng tôi dù có đạo hay không, nếu muốn đi lễ thì thứ bảy anh sẽ đến đón. Nghe xong, chú lớn tuổi nhất trong nhóm lên tiếng, chả liên quan gì đến việc… đi lễ:– Nói cậu đừng cười, giờ chúng tôi đói lắm vì chưa quen ăn
đồ Tây, nếu nhà thờ cho chúng tôi ít mì gói thì tốt quá!Anh Thành mỉm cười sốt sắng:– Dạ, cháu cũng đang tính hỏi chuyện đó, cháu sẽ phone cho người bạn mang đến.Thấy anh Thành dễ dãi, chú ấy… làm tới, được voi đòi tiên:– Mà cậu ráng hỏi họ tìm đúng mì Mama của Thailand nha, vì mấy năm qua chúng tôi chỉ quen ăn loại đó ở trại thôi à.(Tôi cản chú ấy không kịp, trời ơi, chú tưởng mình là ai chớ!!)Nhưng anh Thành lại tiếp tục mỉm cười thân thiện, và quả thật, nửa tiếng sau có người mang đến, không
phải vài gói, mà là một thùng mì gói Mama. Cả ngày hôm đó tôi túc trực dưới văn phòng của Reception House vì đợi phone của bố, các anh chị em, họ hàng chú bác bên Mỹ gọi qua để chúc mừng và nói chuyện cho tôi đỡ tủi thân. Vừa ngắm tuyết rơi bên ngoài, vừa xem các cuốn tạp chí, vừa uống café, tôi nói chuyện với người trực ban (để thực tập English), vì ông ta bắt chuyện với tôi khi thấy tôi nói phone với người thân mà lúc khóc nức nở lúc lại cười vui vẻ:– Ủa, sao gia đình cô bên Mỹ mà cô lại lạc
loài qua đây, mà nãy giờ tôi thấy cả chục cú phone rồi đó, chắc gia đình cô ở bển đông lắm hả?Ông này chắc cũng cỡ… “ông Tám” quá! Tôi đáp:– Thôi, ông đừng nhắc đến vết thương lòng của tôi nghen, mà chuyện dài lắm, ông chả hiểu được đâu!Nghe vậy, ông chuyển qua đề tài khác, chuyện thời tiết, chuyện thủ đô Ottawa có gì lạ, chuyện dân nhập cư, tỵ nạn, rồi cuối cùng là chuyện… ăn uống. Như được rà trúng đài, tôi than thở:– Thú thật với ông, từ tối qua đến giờ tôi chưa có gì trong bụng ngoài ly café
và chút mì gói.– Thế à? Cô chưa quen với thức ăn bên đây sao?– Dĩ nhiên là chưa, chúng tôi mới đến đây chưa đầy 24 giờ đồng hồ, ông quên rồi sao?– Ừ nhỉ…Tôi chống cằm, mơ màng nhìn ra cửa sổ ngắm tuyết cho… đỡ đói, rồi nói bâng quơ với ông ấy:– Ước gì bữa ăn tối nay có một nồi cơm! (Lúc ấy tôi nghĩ đến món cơm trộn với canh mì gói, là món “ngon” ở trại tỵ nạn).Ông ấy nhìn tôi, thương cảm:– Ở dưới bếp có gạo, mà cô ăn cơm với gì, để tôi cố gắng nhắn với nhà bếp xem sao, dù rằng tôi không dám
hứa.Thấy tôi xịu mặt mất hứng, ông vội vàng xua tay:– Ý tôi là không dám hứa vụ thức ăn kìa, còn nồi cơm thì bảo đảm là có, cô cứ yên tâm. Giờ nói cho tôi nghe cô muốn ăn cơm với gì nào?Được khuyến khích, cộng thêm cái bao tử đang réo gọi, tôi thoải mái ước mơ:– Người Việt chúng tôi ăn cơm với rau, và với thịt heo, bò, cá, gà, vịt, nói chung là luộc, nướng, kho, xào, hấp, quay, khìa… đủ kiểu hết á!Chẳng biết ông ấy có hiểu tôi nói gì không, nhưng vẫn chăm chú, gật gù theo trí tưởng tượng của tôi
với các món ăn nóng sốt đang làm tôi… nuốt nước miếng.Đến giờ dinner, bà bếp trưởng da đen gọi nhóm Việt Nam đến. Trong khi các nhóm Somalia, Miến Điện rộn ràng bên bàn ăn với những dĩa spaghetti phủ đầy tomato sauce đang bốc khói thì nhóm chúng tôi, còn hơn cả mong đợi, có một nồi cơm trắng và chảo bắp cải xào thịt bò hộp. Tôi hỏi thịt gì mà ngon thế, bà đưa cái lon đồ hộp cho chúng tôi xem, ghi là corned–beef, không phải có “bắp”, không phải thịt xay, vì các xớ thịt nhỏ xíu vẫn còn, nêm nếm
thật đậm đà, thịt bò mềm rục quyện với chất ngọt của bắp cải. Chúng tôi hồ hởi ăn hết sạch cả cơm lẫn thức ăn trong ánh mắt vui sướng của bà đầu bếp người Jamaica.Có lẽ Canada (và các nước Mỹ, Úc, Châu Âu) mắc nợ người Việt tỵ nạn từ… kiếp trước, nên kiếp này họ phải rước chúng ta qua, đón tiếp nồng hậu đám người chân ướt chân ráo mới đến còn ngơ ngơ ngáo ngáo chính hiệu “con nai vàng”, chưa đóng góp được gì cho đất nước người ta, mà chỉ biết đòi hỏi toàn… đồ ăn!Thương cái xứ “tư bản giãy hoài
chưa chết” này quá thôi!!! TẠ ƠN CANADA Tôi réo chồng: – Anh ơi! Lần này em nhờ của anh góp ý để viết Thanksgiving Canada gửi đăng báo. – Anh biết gì mà đóng góp, ngoài cái chuyện Thanksgiving Canada rơi vào thứ Hai của tuần lễ thứ hai, tháng Mười, và năm nay là ngày 10 tháng Mười. – Cái đó xưa rồi, em muốn những mẩu chuyện để tỏ lòng biết ơn xứ lạnh tình nồng này. – Thì em tưởng tượng là ra thôi mà. – Không! Chuyện gì thì còn có thể hư cấu thêm mắm muối, chớ chuyện Tạ Ơn phải là người thật việc thật, của những người xung quanh hoặc của chính gia đình mình . – Mấy năm qua, em đã lôi hết mọi ngóc ngách của nhà mình lên báo “cho khắp người đời thóc mách xem” rồi còn gì! Úi dào! Tôi mỉm cười nghĩ thầm, chồng em bữa nay đem cả thơ TTKH đối đáp với em nữa cơ. Chưa kịp khen thì anh ấy ra ngoài garage soạn túi đồ đánh golf để cuối tuần đi golf trip với cha xứ và mấy anh bạn trong nhà thờ. Tôi cũng bước ra, loay hoay tìm cái nồi cơm điện cũ để ngày mai thực tập món bánh mới học trên youtube. Chồng tôi bỗng reo lên: – À, có chuyện cho em viết rồi đây, từ cái golf bag này nè, em nhớ ra chưa? Tôi nhớ ra ngay lập tức, chuyện xảy ra mới vài năm nay thôi. Sáng hôm đó cả nhà ra garage lấy xe đi học đi làm thì thấy cánh cửa phụ của garage mở toang, chứng tỏ đêm qua chúng tôi đã quên khóa . Vợ chồng con cái hoảng hốt vào lục soát xem có bị mất mát gì hay không. May quá, hai chiếc xe còn nguyên vẹn, không bị cạy cửa hay đập kiếng xe, các đồ linh tinh khác cũng không có dấu hiệu xáo trộn . Chồng tôi vui vẻ: – Mình ở khu này an toàn thật, em nhỉ! Tôi liếc chồng một cái vì anh ấy là người đêm qua đi làm về trễ nhất: – Ở khu nào cũng có nguy cơ mất đồ nếu cứ lơ đãng quên đóng cửa garage như anh đấy. Hàng xóm thì ai cũng quen mặt, nhưng ai cấm mấy người lạ đi ngang qua, rồi thấy cửa mở như mời mọc, trên đời này chẳng phải ai cũng tốt cả đâu. Buổi chiều, cả nhà đang quay quần ăn cơm thì chuông điện thoại reo, chồng tôi nhanh chóng trả lời, đầu giây bên kia giới thiệu là sở cảnh sát: – Chào Mr. Trương, nhà của anh mới bị trộm vào garage sáng nay, đúng không? Hơi bất ngờ, chồng tôi đáp: – Dạ đúng thế, nhưng may mắn là chúng tôi chẳng mất gì cả, mà sao ông biết chuyện garage nhà tôi? – Anh có sure là không mất một món nào không? Còn bộ chơi golf thì sao? Chồng tôi vỡ lẽ, xin phép được chạy xuống basement để xem cái golf bag còn không. Bình thường thì cái golf bag để trong garage từ đầu mùa xuân, khi cần đi chơi golf lấy ra thuận tiện nhanh chóng, đến khi trời vào thu gió lạnh thì để dưới basement cho qua mùa đông. Bởi vậy buổi sáng khi thấy garage bị mở toang cửa, là trời đã sang thu, nên chúng tôi vẫn yên chí bộ golf đã nằm dưới basement, nhưng bây giờ thì rõ ràng là đã bị kẻ trộm mang ra khỏi garage. Chờ cho gia đình tôi hết chộn rộn vì còn ngỡ ngàng, chàng cảnh sát mới tiếp tục qua phone, kể lại câu chuyện cái golf bag được tìm thấy như thế nào. Trên đường đi tuần tra vào giờ trưa dưới phố, gần khu cầm đồ mua bán đồ cũ, chàng thấy một người đàn ông, ăn mặc bụi đời, râu ria cẩu thả, vác trên vai cái golf bag. Chàng liền suy nghĩ chớp nhoáng, một real golfer thì không thể nào… rách rưới như thế, lại càng không có chuyện vác bộ golf bag lang thang sật sừ giữa phố thế này. Chàng bèn rà rà xe gần người đàn ông, kéo cửa kiếng xe xuống, chào Hello rồi cười: – Này ông bạn, đi đánh golf hả? Người đàn ông giật mình khi thấy chàng “bạn dân” vui vẻ nháy mắt mà thực ra biết tỏng mọi chuyện, rồi lắp bắp: – À, không! Thằng bạn của tui nhờ tui đi… bán bộ golf bag này giùm hắn. Nghe tới đây, chàng cảnh sát dừng xe, nhảy phóc ra lề đường, đưa ra tấm thẻ Police, ra giọng nghiêm túc: – Đây là số phone của sở cảnh sát gần đây, tôi tạm thời xin được giữ golf bag này, làm phiền “thằng bạn” của anh đến lấy lại nha. Người đàn ông ngoan ngoãn vì biết không thể chống cự với chàng cảnh sát cao to, rồi trao cái golf bag cho chàng. Chàng đưa người này về đồn, điều tra thêm để tìm ra chủ nhân, nhưng bên ngoài golf bag có một ngăn nhỏ, trong đó có tấm card chơi golf của chồng tôi với đầy đủ tên, họ và số phone. Chàng liền giao người đàn ông này cho chàng cảnh sát khác rồi sau đó liên lạc với chồng tôi để xem nhà tôi còn mất gì nữa không. Sau khi đối chứng lời khai với người đàn ông kia, ông ta được thả còn chồng tôi được hẹn ngày mang golf bag về nhà, coi như xong xuôi, không có chuyện gì xảy ra . Phải công nhận chàng cảnh sát nhanh trí, có đôi mắt quan sát “thế sự”, nếu không thì bộ golf đã cao bay xa chạy vào tiệm cầm đồ. Chồng tôi lại hớn hở: – Ở cái xứ này mình đi làm đóng thuế thật đáng đồng tiền bát gạo, mình được phục vụ lại đầy đủ, công minh, hết sức trách nhiệm. Tôi góp lời: – Chứ còn gì nữa! Chuyện này mà xảy ra ở “thiên đường CSVN” thì quên đi nhe. Anh sẽ vĩnh biệt golf bag không hẹn ngày tái ngộ, bởi nếu công an có bắt được kẻ gian thì cái golf bag sẽ bị sung vào công quỹ, hoặc anh có muốn lấy lại cũng trần ai khoai củ, và dĩ nhiên phải tốn… phong bì nữa đấy. Nói tới “phong bì”, tôi nhớ ra một chuyện cũ, gần 30 năm trước, khi tôi đi sanh con gái đầu lòng. Mới sanh xong vài tiếng, cô y tá mang vào phần cơm tối theo kiểu Tây. Dĩ nhiên là tôi không ăn vì bà má chồng đã nấu cho tôi nồi thịt nạc với chả lụa kho tiêu đúng kiểu cho bà đẻ. Lát sau cô y tá vào nhắc tôi ăn và nói thêm: – Hay là thức ăn không hợp khẩu vị của cô? Cái tủ lạnh ngay giữa khu Sản phụ có nhiều món khác, cô có muốn không? Tôi hỏi cho biết: – Có phải trả tiền không cô ? – No, no! Cô và chồng cô cứ việc lấy ăn nhé. Buổi tối chồng tôi đến, tôi ép anh ấy ăn đồ bệnh viện vì nó… free, kẻo phí của giời, dù anh ấy không đói bụng. Đến ngày ra về, tôi và chồng dọn dẹp lại đồ đạc, tôi nói: – Anh có mang phong bì tặng cho các cô y tá, hộ sinh, và bác sĩ chưa? Hai ngày qua họ phục vụ rất chu đáo, ở Việt Nam không có phong bì thì đừng hòng họ tử tế. Chồng tôi gạt ngay: – Đây là xứ dân chủ tư bản, các y tá bác sĩ làm việc với lương tâm trách nhiệm, nhà nước đã trả lương đầy đủ cho họ, em khỏi lo. – Nhưng… – Em thấy trên tường nơi bàn tiếp khách khoa Sản phụ chứ, họ treo các tấm thiệp cám ơn của bệnh nhân, đó chính là những món quà quý giá, nếu em muốn thì chút nữa mình mua bó hoa và tấm thiệp gửi lại cho họ. Tôi ngỡ mình đang mơ vì vẫn còn ám ảnh chuyện bệnh viện ở Việt Nam. Hai vợ chồng đi bộ dọc hành lang, tôi lại chợt nhớ ra: – À mà quên, anh đã đóng viện phí chưa mà ung dung ra về thế này? Chồng tôi tỉnh bơ: – Khỏi cần em ạ, chính phủ đã trả hết rồi. Tôi vẫn chưa tỉnh mộng: – Anh đừng đùa em chớ, biết bao nhiêu là tiền chớ chẳng ít đâu. – Anh nói thật đấy, Canada có chương trình y tế toàn dân, em cứ đi từ đây ra cổng xem có ai chặn lại đòi tiền không nhé? Ôi, cái xứ tư bản “rẫy chết” này cho tôi hết bất ngờ này đến ngạc nhiên khác. Tôi sung sướng bước đi cùng chồng, rồi bẽn lẽn: – Nếu vậy, em muốn… đẻ nữa, anh ơi! KIM LOAN Edmonton, Tháng 10/2022
Happy Canadian Thanksgiving Thanksgiving (French: Action de grâce) or Thanksgiving Day (French: Jour de l’Action de grâce), is an annual Canadian holiday and harvest festival, held on the second Monday in October, which celebrates the harvest and other blessings of the past year.[1] Outside of Canada it is sometimes called Canadian Thanksgiving to distinguish it from Thanksgiving in the United States, held in late November. Thanksgiving has been officially celebrated as an annual holiday in Canada since November 6, 1879.[2] While the date varied by year and was not fixed, it was commonly the second Monday in October.[2] On January 31, 1957, the Governor General of Canada Vincent Massey issued a proclamation stating: “A Day of General Thanksgiving to Almighty God for the bountiful harvest with which Canada has been blessed – to be observed on the second Monday in October.”[3] (Nguồn:https://en.wikipedia.org/wiki/Thanksgiving_(Canada) Ngày Canadaian Thanksgiving ở Canada năm 2022 là ngày Thứ hai 10 Tháng Mười năm 2022 Chúc sức khỏe và an lạc. Sương Lam Website: www.suonglamportland.wordpress.com https://www.youtube.com/user/suonglam Ngày Giỗ Nhớ Mẹ Đây là bài số sáu trăm ba mươi hai (632) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo, Portland, Oregon. Trong tuần qua một cô em văn nghệ trong nhóm Cô Gái Việt đã tâm tình nhân 20 năm giỗ Má của em qua các sinh hoạt văn nghệ như sau : Long Hồ Vĩnh Long: Dưới Đôi Mắt Má! – Kim Phượng (longhovinhlong.blogspot.com) Long Hồ Vĩnh Long: Đoàn Tụ Xa – Lê Kim Hiệp (longhovinhlong.blogspot.com) Long Hồ Vĩnh Long: Má Là Tất Cả! – Kim Oanh (longhovinhlong.blogspot.com) Kim Oanh Một người bạn ở Úc cũng cảm thông lời tâm tình của cô em văn nghệ này nên đã viết một bài thơ để tặng em. Mời qúy bạn thưởng lãm. Cám ơn anh Bùi Đức Hùng. Bài Xướng Ngày và Nơi sáng tác : 24/09/2022, Melbourne, Úc ChâuBài Họa Thuở còn trong Viện, Má kiên cường níu từng nhịp thở! Má vẫn tự hào nét đẹp xinh Sydney, Úc Châu, 30/09/2022 Riêng người viết cũng đã giới thìệu tâm tình này trên Board Ngày Của Cha Mẹ website Pinterest của người viết để các thân hữu khác cảm thông nỗi buồn nhớ Mẹ trong ngày giỗ. Kính mời qúy bạn vào xem: Board Ngày Của Cha Mẹ S You saved to Ngày Của Cha Mẹ Nhân ngày giỗ mẹ tôi tháng 9 vừa qua, người viết cũng xin phép tâm tình đôi lời để nhớ về mẹ tôi . Hy vọng sẽ nhận được sự cảm thông của qúy bạn. Tháng Chín âm lịch hằng năm, ba chị em chúng tôi ở Mỹ hợp nhau ỡ nhà người viết để làm giỗ tiệc chay tưởng nhớ đến cha mẹ chúng tôi cùng một lúc cho tiện vì ba má tôi cũng mất vào tháng 9 âm lịch. Mẹ tôi mất năm 76 tuổi, còn ba tôi mất năm 99 tuổi, kể như cũng thuộc hàng thượng thọ rồi. Mời xem YoutubeĐám giỗ Ba Má tại nhà Minh & Sương Lam ngày 7 Tháng 9 năm 2022Hai năm vừa qua vì Covid 19 nên gia đình Nguyễn Hữu ở xứ Mỹ không có tổ chức đám giỗ Ba Má tại nhà Minh & Sương Lam như thông lệ hằng năm. Năm 2022, tất cả thành viên cao niên gia đình Nguyễn Hữu đều được chích 4 mũi vaccine Covid 19 nên đồng ý tổ chức họp mặt gia đình làm đám giỗ Ba Má tại nhà Minh Sương Lam như thông lệ hằng năm. Các thành viên trẻ tuổi người đi làm, kẻ đi học nên được miễn lễ không tham dự vào tiệc chay đám giỗ này. Một chút lòng thành của các con tưởng nhớ công ơn Ba Má. Chắc Ba Má trên cao cũng vui lòng chứng dám. Hinh ảnh: Sư cô Huệ Hương, Minh & Sương Lam, Thành & Hương. Âm nhạc: Nhạc Thiền Đạo từ các CD về Mẹ của Nhạc sĩ Võ Tá Hân * Tạ Ơn Sinh Thành. * Cúng Giỗ Mẹ Cầu nguyện Phật Trời gia hộ và Ba Má phù hộ cho các thành viên con cháu gia đình Nguyễn Hữu được ngày an lành, đêm an lành, tất cả các thời đều an lành trong ánh từ quang của chư Phật. Xin click vào link dưới đây để xem youtube
Ba mẹ tôi dù không thuộc hàng “danh gia vọng tộc” nhưng giáo dục con cái rất nghiêm khắc, đạo đức,. Tôi nhớ mãi lời dạy của ba má tôi đã dạy: “Làm việc gì phải nghĩ đến hậu quả của nó” và sống như thế nào để “trên thuận với thiên lý, dưới hòa với nhân đạo”. Các chị em chúng tôi được như ngày nay cũng là nhờ ân đức của cha mẹ chúng tôi. Mẹ tôi không phải là người tài cao học rộng gì cả nên không truyền đạt lại cho tôi những tinh hoa văn học nhưng tôi đã học ở mẹ tôi đức tính nhẫn nại, hy sinh, lòng thương người và vật của mẹ tôi. Tôi còn nhớ khi tôi còn nhỏ sống ở Phú Nhuận, tôi và các em tôi có một lần mua ốc gạo và cua sống đem về nhà để luộc ăn. Mẹ tôi đã thấy và bà bảo chúng tôi phải đến sông Cầu Kiệu thả hết xuống sông đám cua ốc này vì mẹ tôi không muốn chúng tôi mang tội sát sinh. Khi tôi học ban Sinh Lý Hoá (SPCN) ở Đại Học Khoa học Saigon năm 1963, trong giờ thực tập mổ xẻ con cá lóc tôi không biết đâp đầu con cá lóc tươi như thế nào đến nỗi anh bạn trong nhóm phải cười nhạo tôi là một phụ nữ “dở”, không dám giết cá thì làm sao có thể “giỏi” về gia chánh nữ công nấu ăn cho chồng con được. Tôi chỉ biết cười mỉm chi đáp lễ mà không dám hó hé gì thêm nữa vì “bị rầy” đúng quá rồi! Hơn thế nữa, mỗi lần nhà trường bắt mổ một con vật nào đó là tôi phải trốn học “cúp cua” chạy vào rạp ciné Rex lánh nạn vì tôi rất sợ cầm con dao mổ. Nếu bắt buộc phải thực hành việc mổ các con vật trong phòng thí nghiệm, tôi lại mổ tầm bậy tầm bạ lung tung. Mấy ông bạn cùng nhóm khi thấy người đẹp đang tròn xoe đôi mắt nai và đang hét oai oái thì các chàng xung phong ra tay cứu nguy giúp đỡ người đẹp ngay. Khoẻ quá! Nhưng đến kỳ thi cuối khóa năm thứ nhất ở Đại Học Khoa Học, tôi đành phải bỏ cuộc thi vì biết rằng tôi không có duyên với cái bằng Cử Nhân Khoa học chút nào với cái tính nghệ sĩ và lòng thương yêu loài vật của tôi. Tôi đi lấy chồng không đem theo một chút của hồi môn nào về nghệ thuật nấu ăn cả vì tôi có nấu bếp ở nhà bao giờ đâu. Ba mẹ tôi chỉ mong tôi học hành chăm giỏi và ngoan hiền là đủ rồi, còn mọi việc khác thì đã có ba mẹ tôi lo và có người giúp việc lo rồi. Ở bậc Trung học, tuy tôi không học giỏi đứng đầu lớp nhưng tôi cũng thuộc loại học sinh nằm trong nhóm “top ten” trong lớp là ba mẹ tôi sung sướng và hãnh diện vì tôi rồi. “Nhân vô thập toàn” mà lị! Smile! Cũng may sau đó, tôi trúng tuyển vào trường Quốc Gia Hành Chánh và thành hôn với một người không quan tâm đến chữ “công” trong tứ đức “công, dung, ngôn, hạnh” ngày xưa cho lắm nên tôi vẫn sống hạnh phúc trong sự thương yêu của chồng tôi. Ông chồng của tôi còn mua tặng tôi nồi nấu cơm hiệu National nhỏ xíu để nấu cơm khi cần thiết, còn thức ăn thì thì đã có bà nấu cơm tháng phụ trách rồi. Khoẻ re! Tuy nhiên, nhờ trời thương, phú cho tôi cái tính ham học hỏi và biết phát huy sáng kiến nên bây giờ theo năm tháng tôi cũng biết nấu ăn tạm đủ để làm cho chồng con hài lòng về tài nấu nướng của tôi. Tôi không màng sự khen chê của người khác về tài nấu nướng của tôi, vì thú thật về phương diện ẩm thực, mỗi người có một khẩu vị và ý thích khác nhau, tôi nấu ăn như thế nào miễn là chồng con tôi không chê tôi nấu ăn dở là được rồi. Mời xem Sương Lam nấu ăn ở Mỹ www.youtube.com › playlistQuán Ăn Sương Lam Portland – YouTube Quán Ăn Sương Lam Portland – YouTube Trong những lúc gia đình tôi gặp hoàn cảnh khốn khổ nhất, chính Mẹ tôi là người là người chịu thương chịu khó “thân cò lặn lội bờ ao” tìm cách mưu sinh cho cả gia đình chúng tôi mà không một lời than thở. Mẹ tôi cũng đã nhịn ăn nhịn mặc tìm đường cho con cái vượt biên đi tìm tự do và đi thăm nuôi chồng con nơi chốn lao tù sau cuộc đổi đời. Bao nhiêu gánh nặng gia đình chồng chất trên đôi vai gầy của mẹ tôi. Hình như người phụ nữ Việt Nam, nhất là phụ nữ các thế hệ trước đa số chỉ biết thương chồng, hy sinh cho con mà thôi. Xin mời quý bạn đọc những mẩu chuyện ngắn dưới đây. Rất đơn sơ, rất giản dị nhưng đã nói lên tình thương yêu của Mẹ dành cho con như thế nào: Lương tâm Cua rang muối Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng yếu. Giờ, các con đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang
muối mời mẹ. Các con nói vui: ( Nguồn: sưu tầm trên internet) Kính mời qúy bạn vào xem youtube Cha Mẹ qua nét đẹp của thư pháp do người viết thực hiện để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay nhé.Cha mẹ qua nét đẹp của Thư Pháp – YouTubeSL phải khoe hồi xưa Má của SL là người đẹp Cần Thơ ở quê ngoại Cần Thơ của SL đó. Smile! Ba của SL cũng đẹp trai, đẹp lão và hai ông bà ” tình tứ” lắm. Ông Bà già rồi cũng còn đưa nhau đi chơi khắp nơi và chụp hình đủ kiểu Mùi lắm và ông già “ghen” lắm! Má của SL mất đã lâu mà khi ăn cơm , ba bảo phải dọn thêm chén đũa cho má, xem như Má đang ngồi ăn chung với BaXin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé. Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn Sương Lam (Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi MCTN 632-ORTB 1060-10052022)Sương Lam Website: www.suonglamportland.wordpress.com http://www.youtube.com/user/suonglam Khi Quý Bà Múa Bút Đây là bài số sáu trăm ba mươi một (631) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo, Portland, Oregon. Từ khi ra hải ngoại, số người yêu văn thơ lại gia tăng khủng khiếp. Nhiều diễn đàn thơ văn được thành lập, nhiều buổi ra mắt thơ văn được tổ chức, nhiều nhà thơ nhà văn mới xuất hiện. Có lẽ vì thương nhớ quê hương đã nghìn trùng xa cách, có lẻ vì thương nhớ những cuộc tình đã ly tan vì chiến cuộc, có lẽ vì được tự do phát biểu tình cảm của mình mà không sợ bị kiểm duyệt, cấm đoán, có lẽ nhờ những tiến bộ của kỹ thuật điện toán rất nhanh chóng, và có lẽ vì nhiều lý do khác nữa nên việc phát biểu tình cảm, việc trở thành thi sĩ, văn sĩ cũng dễ dàng hơn khi còn ở quê nhà chăng? Cũng đáng mừng thay vì tiếng Việt vẫn còn được duy trì, tồn tại nơi xứ người. Tuy nhiên, phải thật tình mà nói, rất nhiều độc giả bây giờ không thuộc nhiều bài thơ, nhiều bài văn hiện tại giống như thế hệ chúng tôi đã thuộc lòng nhiều thơ văn Việt Nam thời trước năm 1975. Lạ nhỉ? Một hiện tượng mới là bây giờ quý bà tham gia vào các diễn đàn văn nghệ càng ngày càng nhiều Nhiều tài năng nữ giới mới xuất hiện tiếp nối các nữ tác giả Nguyễn Thị Hoàng, Túy Hồng, Trùng Dương, Nhã Cá, Tuệ Nga, v..v ngày xưa. Có những tuyển tập thơ văn, những đại hội văn chương chỉ dành cho “For Women only” mà thôi nhé. Người viết cũng thuộc loại người có trái tim nghệ sĩ, cũng yêu thơ thích nhạc nên cũng tập tễnh làm thơ viết văn cho vui với đời mà thôi. Ngày xưa còn bé, tôi sinh hoạt trong Gia Đình Phật Tử Chánh Minh ở chùa Giác Tâm là nơi cha mẹ tôi thường đi chùa vì gần nhà. Có thể nói “sự nghiệp văn chương” của tôi bắt đầu từ những bài viết, bài thơ đăng trên những tờ bích báo dán tường của các đội chúng thuộc Đoàn Thiếu Nữ đi tranh tài với các đội chúng thuộc Đoàn Thiếu Niên. Cái bút hiệu Sương Lam của tôi được bắt đầu từ năm 1961 vì tôi ưa thích màu lam thanh nhã, mơ mơ ảo ảo, khói hương thanh thoát nơi cửa Phật nên tôi lấy tên của tôi ghép vào màu lam để đặt thành bút hiệu ký dưới các bài viết, bài thơ của tôi. Thật tầm thường, thật giản dị, bạn nhỉ? Và cũng từ đó, hình như cuộc đời của tôi cũng giản dị, tầm thường, thanh thoát, mơ màng, lãng mạn như sương lam trên đỉnh núi mà bạn thường thấy vào những ngày chớm Thu nơi xứ người. Thú thật, tôi yêu mùa Thu hơn những mùa khác vì cái thi vị sương lam lãng đãng nhè nhẹ quyện vào lá vàng rơi rơi trên hè phố. Ngày xưa ở Mỹ hình như chỉ có hai người có bút danh Sương Lam: một là “tiện nữ”, chuyên về thơ văn rất nhẹ nhàng, hai là nhà văn Sơn Tùng cũng có bút danh giống y chang người viết nhưng lại chuyên viết về bình luận thời sự rất sâu sắc. Bây giờ nhiều người lấy bút danh Sương Lam quá, nhất là ở Việt Nam, cho nên người viết đành phải đổi tên là “Sương Lam Portland” trên trang nhà và trang Youtube của tôi để tránh sự ngộ nhận với các Sương Lam khác vì chỉ có một Sương Lam ở Portland mà thôi. Smile! Xin mời quý bạn vào Google Search, chỉ cần gõ “suonglamportland” thì sẽ gặp đúng y thị người viết
ngay. Bạn nhớ nhé! Rồi thời gian trôi qua, niềm vui nỗi buồn ngày một nhiều theo với tuổi đời ngày một tăng, thơ văn của tôi theo thời gian có đôi chút ngậm ngùi, vui buồn theo vận nước nổi trôi của đất nước nói chung, của thân phận mình, nói riêng. Bây giờ thơ văn của tôi hướng về thiền nhàn, tâm linh hơn. Mời bạn đọc những vần thơ mới sáng tác sau này của tôi dưới đây: (Thơ Sương Lam)
Còn quý bà muốn được làm thơ, viết văn thì phải lo cơm nước cho chồng, cho con trước đã, nếu không, sẽ bị chàng càm ràm, cự nự vì đã để cho chàng đói meo. Người viết cũng thế, ban ngày lo cơm nước cho chồng con xong, tối đến mới được ôm computer mà thả hồn theo mộng đẹp. Mỗi tối thứ hai nhiều khi tôi phải thức đến gần 3:00 AM sáng để viết bài cho mục Một Cõi Thiền Nhàn của ORTB để kịp layout phát hành ngày thứ sáu hằng tuần cho qúy vị cao niên có báo đọc mà lại viết thiện nguyện đấy, không lấy một xu teng nhuận bút nào cả bạn ạ! Mệt thật nhưng mà vui! Thế mới khổ! Không phải cặp vợ chồng nào cũng là một cặp “thanh mai trúc mã”, người vợ hay người chồng vừa là người tình, người tri âm, tri kỷ của chàng hay của nàng như đôi uyên ương như Trần Dạ Từ & Nhã Ca, như Thanh Nam với Túy Hồng đâu nhé! Đó là những người “trờì sinh một cặp”, có một tình yêu lãng mạn, tình tri âm, duyên tri kỷ đẹp như tiểu thuyết thật là đáng ngưỡng mộ! Đa số quý ông ở các thế hệ trước muốn phu nhân của mình chỉ là một “nội tướng” biết kho cá nấu canh sao cho ngon nhiều hơn là để cho nàng được thả bút đề thơ “tay tiên một vẫy đủ mười khúc ngâm” nổi tiếng trong giới văn chương, nghệ thuật. Thật là tội nghiệp cho quý bà nào lỡ mang cái tính nghệ sĩ, yêu văn chương nghệ thuật quá trời! Bây giờ qua đến xứ Mỹ, xứ Pháp rồi mà nhiều ông còn giữ phong cách “chồng chúa vợ tôi” “xưa qua đi Diễm” đó, thật là lạc hậu hết sức! Tuy nhiên, kể cũng mừng khi quý ông có phần cởi mở hơn một chút là đã góp phần ủng hộ tinh thần của giới cầm bút phụ nữ khi chàng đến vỗ tay khích lệ nàng ca hát giúp vui văn nghệ gây quỹ chùa hay khi nàng ra mắt tập thơ, cuốn truyện. Thế hệ nữ giới trẻ ngày nay đã chứng minh họ cũng có thực tài và thành công trong mọi lĩnh vực như quý ông, Một Dương Nguyệt Ánh, một Leyna Nguyễn, một Betty Nguyễn v..v… đã chứng minh điều đó là đúng. Riêng người viết, thì việc làm thơ viết văn là một niềm vui tình thần thanh nhã để cho cuộc đời thêm nở hoa tí tị sau những giây phút lo việc gia đình, cơm nước cho chồng con kẻo nó “mụ” người đi. Smile! Phu quân của người viết là dân kỹ thuật, chưa bao giờ “làm thơ tình cho em đọc” cả và it khi biểu lộ tình cảm lãng mạn đối với “nương tử” của mình, nhưng vẫn là người tốt bụng, thông cảm và ủng hộ tinh thần tôi vì biết tôi yêu thơ thích văn. Lúc đầu, chàng cũng càm ràm cự nự tôi um sùm khi thấy tôi ôm “Người tình mặt vuông” (ý nói máy computer) để viết bài cho các đặc san, cho các diễn đàn thân hữu, cho mục Một Cõi Thiền Nhàn của ORTB nhiều hơn là ôm chàng. Chết chữa! Nhưng lần lần, chàng biết rằng sự đam mê văn chương của tôi là một đam mê tốt để phục vụ cho tha nhân với mục tiêu tốt lành thì chàng cần phải “góp phần công đức” cho tôi mới phải chứ? Tôi không đam mê cờ bạc, không mê nhà to xe mới, sống an phận thủ thường thì việc cấm đoán tôi đam mê văn chương là một điều hết sức phi lý, phải không bạn? Cám ơn ông xã nhé. Để bù lại, nhiều khi tôi đã phải giảm bớt hoặc từ chối nhiều sinh hoạt văn nghệ, nếu chàng không thích tham dự để chàng vui lòng một tí tị. Thôi thì mỗi người nhường nhau một tí tị cho vui vẻ cả làng, bạn nhỉ? Hôm nay người viết nói chuyện thơ văn với các bạn chỉ để muốn tâm tình với các bạn là trong cuộc sống con người, chúng ta cần có sự đam mê một cái gì đó có ích lợi cho tinh thần và sự học hỏi của chúng ta, để hướng về Chân-Thiện- Mỹ ví dụ như văn chương, nghệ thuật, hội hoạ, ca nhạc, nhiếp ảnh, kiến trúc, khoa học, thể thao v..v. Sự đam mê này sẽ giúp tôi, giúp bạn quên đi những giây phút đau buồn trong hiện tại, nếu có. Bạn đồng ý với tôi chăng?
Để xem qúy Bà múa bút như thế nào, người viết xin giới thiệu sinh hoạt của diễn đàn Phụ Nữ Việt và diễn đàn Cô Gái Việt ở Mỹ mà người viết đã và đang sinh hoạt. Mời qúy bạn vào xem nhé và sẽ thán phục tài năng ” ngày thì nấu bếp, tối thì thơ văn” của qúy bà nhé. Smile! 1- Forum Cô Gái Việt CGV Các Tuyển Tập 2- Forum Phụ Nữ Việt Các TuyểnTập PNV Xin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé. Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn Sương Lam (Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi- MCTN 631-ORTB 1059-9282022) Sương Lam Website: www.suonglamportland.wordpress.com http://www.youtube.com/user/suonglam Attachments area Preview YouTube video TÁC GIẢ TÁC PHẨM – CÔ GÁI VIỆT TÁC GIẢ TÁC PHẨM – CÔ GÁI VIỆT Niềm Vui Của Tuổi Không Còn Trẻ Nữa Đây là bài số sáu trăm ba mươi (630) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo, Portland, Oregon. Nghĩ mình “tuổi không còn trẻ nữa” nên tôi ưa lang thang tìm các tài liệu về tuổi già vì đa số các bạn của tôi cũng “same same” như tôi nên chắc họ cũng thích đọc những gì liên quan đến “tuổi hoàng hạc” này. Xin được chia sẻ với quý bạn bài thơ vịnh về tuổi già của một cụ bà gốc Huế đã can đảm nói lên những đặc điểm của tuổi già vui vui dưới đây: Vịnh tuổi già Rù rờ đổ vỡ thật
là hư Như Không (1898-1988) Theo thiển ý, bài thơ này rất hay vì đã nói đúng y chang những đặc điểm của những “người không còn trẻ nữa”. Bạn đồng ý chứ? Đặc biệt hơn nữa, bài thơ này cũng đã được Hòa Thượng Trí Thủ hoạ vận dưới đây: HỌA VẦN Của cụ bà Như Không
HT Trí Thủ. (Nguồn: sưu tầm trên internet) Trong các bài trước người viết đã viết về tuổi thơ Tết Trung Thu đốt đèn đi chơi. Tuần này , người viết xin tâm tình về tuổi “không còn trẻ nữa”. Tuổi cao niên cũng có tình yêu đấy nhé. Tình yêu tuổi già không ồn ào, sôi động như tuổi trẻ mà nhẹ nhàng, đằm thắm bền vững, và không già được diễn tả qua bài thơ dưới đây. Xin mời thưởng thức TÌNH YÊU KHÔNG GIÀ Mời bà đến cạnh bên tôi Cùng nhau ngồi xuống trước ngôi nhà này. Đã gần bốn chục năm nay, Chúng ta chung sống vơi đầy buồn vui. Chiều nay trời đẹp tuyệt vời Cũng là chiều xuống trên đời chúng ta. Công bà đáng được tặng hoa Bao nhiêu công sức, giờ là nghỉ ngơi. Con cái có chỗ có nơi Chúng đã ổn định cuộc đời riêng tư. Chỉ còn có mỗi chúng ta Bắt đầu làm lại như là thuở xưa. Bà ơi có nhớ ngày xưa Chúng ta có gì để mà khởi công ? Tất cả là con số không Chúng ta khởi sự khó khăn cứ làm Cái cần là sự đảm đang Cộng thêm ý chí bền gan vững long. Tình yêu là chuyện rất cần Giúp ta tin tưởng khi làm việc chung. Bà ơi, bà nhớ gì không ? Lo âu bề bộn chỉ trông nơi bà Chúng ta trung tín thật thà Tựa nhau mà sống,có bà có tôi. Xin bà hãy đến bên tôi Kìa xem thời điểm cuối đời dấn thân. Chiều nay trời đẹp mây hồng Khắp nơi bụi đỏ bềnh bồng trên cây. Xin bà ngồi sát cạnh đây Đừng nói chi cả, cứ ngồi vậy thôi Chúng ta chỉ cần có đôi Thêm một lần nữa ta ngồi chờ đêm. Bây giờ công việc đã xong Chúng mình đáng được hân hoan cõi lòng. Nguồn: Email bạn gửi- Cám ơn anh Benjamin Le) Người viết c thường nói với phu quân của tôi rằng: “Lớn tuổi rồi nên cần có một đời sống tâm linh vững chắc, phải biết làm nhiều thiện việc theo lời Phật dạy để tích đức về sau, bớt đi sự sân hận, chịu khó tập thể dục và ráng ăn nhiều rau quả hơn là thịt cá sẽ tốt cho sức khoẻ hơn v..v..” Chàng cũng chú ý lắng nghe nhưng thực hành ít ít mà thôi nên tôi phải nhắc nhở hoài, mệt thật! Ngày xưa khi còn là đoàn sinh trong Đoàn Thiếu Nữ GĐPT Chánh Minh ở chùa Giác Tâm gần nhà, người viết ăn chay theo ba má 10 ngày trong tháng, đến tháng 7 mùa Vu Lan thì ăn chay trọn tháng. Nhưng từ khi lấy chồng thì “ngã mặn” nhiều hơn vì mỗi khi gia đình ăn chay, chàng ăn không có vẻ gì hào hứng lắm nên người viết phải chiều chàng ăn thức ăn mặn nhiều hơn cho vui cả nhà. Ngày xưa người viết may mắn sống ở gần chùa và ba má là những Phật tử thuần thành, siêng năng đi chùa nghe pháp, đọc kinh, trì giới, làm việc bố thí, giúp đỡ người nghèo khó v..v… nên bốn chị em chúng tôi chịu ảnh hưởng rất nhiều về cac sinh hoạt thiện lành của Ba Má. Đời sống tâm linh của chị em chúng tôi khá tốt vì nhờ có ba má nên chúng tôi biết đến Phật Pháp sớm. Bây giờ chúng tôi thấy quả là chúng tôi có phúc duyên tốt đẹp khi đọc được bài pháp Những Lợi Ích Của Việc Biết Đến Phật Pháp Sớm! Nếu nói đến những nhân duyên lớn và quý giá khó có trong cuộc đời, đó chính là nhân duyên gặp
được Phật Pháp.
Đây là 10 điều lợi ích vô cùng cho thế gian : Thì các vị nên tạo cơ hội tốt cho chúng có cơ hội tiếp xúc đến Phật pháp, khi tuổi còn trẻ nhất… Thử sống cho nhau Cứ thử gieo ai những muộn phiền Hãy thử trao ai chút dịu dàng – Nhắm mắt một lần, để lắng nghe! Cứ thử ngồi gần bên cạnh nhau Hãy thử cho nhau những nụ cười
Người viết cũng xin được giới thiệu một trang nhà hay rất hữu ích cho qúy vị cao niên. Xin mời vào đọc nhé. http://tintuccaonien.blogspot.com/ https://tintuccaonien.blogspot.com/2018/03/mot-bai-phap-tuyet-voi.html Xin mời thưởng tức youtube Youtube Don’t Worry Be Happy để sống vui sống khỏe trong tuổi không còn trẻ nữa của chúng ta nhé. Smile! Xin click vào link hoặc hình dưới đây để xem Youtube http://www.youtube.com/watch?v=02zOk_LQCkY&feature=em-share_video_user Xin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé. Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn Sương Lam (Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi MCTN 630-ORTB 1058-9212022)Sương Lam Website: www.suonglamportland.wordpress.com http://www.youtube.com/user/suonglam Attachments area Preview YouTube video Don’t Worry Be Happy Bobby Mc Ferrin [ smile ] Don’t Worry Be Happy Bobby Mc Ferrin [ smile ] English Translation by Google Translation
[huongxuan2016] ĐIỂM TIN DIỄN ĐÀN 22-09-2022 (SỐ 227) This is article number six hundred and thirty (630) written by the writer on the topic of Leisure Meditation in the garden of One Realm of Leisure of the Oregon Times, Portland, Oregon. Thinking of myself as “age is no longer young”, I like to wander around looking for documents on old age because most of my friends are “same same” as I am, so they probably also like reading things related to “the age of the crane”. ” this. I would like to share with you a poem about old age by an old lady from Hue who courageously expressed the following characteristics of happy old age: Bay of old age It ‘s really bad to touch the broken part. I Nhu Khong (1898-1988) In my opinion, this poem is very good because it says exactly the characteristics of “people who are no longer young”. Do you agree? More specifically, this poem was also manipulated by the Venerable Tri Thu Thu below: From Grandma Nhu No
HT Tri Thu. (Source: collected on the internet) In previous articles, the writer wrote about his childhood during the Mid-Autumn Festival, lighting up lights to go out. This week, the writer wants to talk about the age “no longer young”. Seniors have love too . Old age love is not noisy and vibrant like youth but gentle, loving and durable, and not old is described in the poem below. Please enjoy LOVE DOESN’T AGE Please come to my side Let’s sit down together in front of this house. For nearly forty years now, We live together with joy and sorrow. The weather is beautiful this afternoon It is also the evening of our lives. The princess deserves flowers So much work, now it’s time to rest. Children have a place They have settled into their private lives. Only us left Start over again like the old days. Grandma, do you remember the old days? What do we have to start? All are zeros We start hard, let’s do it What is needed is courage Plus the will to persevere. Love is very necessary Help us trust when working together. Grandma, do you remember anything? Anxiety and chaos only look at her We are faithful Live together, with her and me. Please come to me Look at the end of life commitment. This afternoon, the sky is beautiful with pink clouds Everywhere red dust floats on the trees. Please sit next to me Don’t say anything, just sit there We just need a couple Once again we sit and wait for the night. Now the job is done We deserve to be happy. Source: Email you sent- Thank you Mr. Benjamin Le) The writer often told my husband: “I’m old, so I need to have a solid spiritual life, I have to know how to do many good deeds according to the Buddha’s teachings to accumulate virtue in the future, reduce anger, endure It’s hard to exercise and try to eat more vegetables than meat and fish will be better for health, etc.” He also listened attentively but practiced only a little, so I had to remind him all the time, so tired! In the past, when I was a student group in the Youth Union of Chanh Minh Buddhist Youth Union at Giac Tam Pagoda near my home, the writer followed a vegetarian diet for 10 days a month, in July, in the Vu Lan season, he fasted for a whole month. But since getting married, he “falls salty” more because every time his family is a vegetarian, he doesn’t seem to be very excited, so the writer has to indulge him to eat more salty food for the family’s fun. In the past, the writer was fortunate to live near the temple and his parents were devout Buddhists, diligently going to the temple to listen to the Dharma, read the sutras, uphold the precepts, do alms, help the poor, etc. so the four of us were greatly influenced by the good activities of our parents. The spiritual life of our sisters is quite good because thanks to our parents, we know the Buddha Fa early. Now we see that we are indeed fortunate to have read the sermon The Benefits of Knowing the Buddhadharma Early! If we talk about the great and precious conditions that are hard to come by in life, it is the predestined relationship to meet the Buddha Dharma.
Here are 10 things of immense benefit to the world: Then you should create a good opportunity for them to have the opportunity to contact the Buddha Dharma, when they are the youngest… Try to live for each other. Try to sow someone’s sorrows. Let’s try to give someone a little gentleness, – Close your eyes once, to listen! Let’s try to sit next to each other . Let’s Let’s try each other’s smiles.
The writer would also like to introduce a very useful home page for seniors. Please read on. http://tintuccaonien.blogspot.com/ https://tintuccaonien.blogspot.com/2018/03/mot-bai-phap-tuyet-voi.html Please enjoy youtube Youtube Don’t Worry Be Happy to live happily and healthy in our not-so-young age. Smile! Please click on the link or image below to watch Youtube Don’t Worry Be Happy Bobby Mc Ferrin [ smile ] Don’t Worry Be Happy Bobby Mc Ferrin [ smile ] Wish you have a lot of health, peace of mind, live happily every day in the present with your karma. Gardener of One Realm of Leisure Meditation Blue Mist (Documents and images collected on the internet, by email you send MCTN 630-ORTB 1058-9212022) Blue Mist (Suong Lam) Thanks TNS <> for sharing. Smile! Dear WordPress.com Team. Dear Sirs, I appreciate your fast response to my request today. I will try my best to fix it . Smile! Have a good daySương Lam Website: www.suonglamportland.wordpress.com http://www.youtube.com/user/suonglam Youtube Một Cõi Thiền Nhàn Sương LamPortland Xuân Hạ Thu Đông Kính mời quý thân hữu thưởng thức youtube Một Cõi Thiền Nhàn do Sương Lam thực hiện qua bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông Một Cõi Thiền Nhàn Minh-Sương Lam-Mùa Xuân 2013 – YouTube Một Cõi Thiền Nhàn Sương Lam- Mùa Xuân 2017 – YouTube Một Cõi Thiền Nhàn Mùa Hạ – SuongLamPortland – YouTube Một Cõi Thiền Nhàn- Mùa Thu Portland – YouTube Một Cõi Thiền Nhàn Sưong Lam | Portland, Mùa đông, Youtube Watch “Vưòn Hoa cảnh nhà SL” on YouTube
Sương Lam Website: www.suonglamportland.wordpress.com http://www.youtube.com/user/suonglam Người Phương Nam Bạn Cũ Trường Xưa Đây là bài số sáu trăm hai mươi chin (629) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo, Portland, Oregon. Trong tuần vừa qua, học sinh các trường tại Portland và vùng phụ cận đã trở lại trường để bắt đầu một niên học mới. Có những cô cậu bé con 4 hay 5 tuổi lần đầu tiên đến trường để theo học các lớp Pre-School (tiền mẫu giáo) hoặc học lớp kindergarten (lớp mẫu giáo). Không biết bạn thì sao, chứ mỗi lần mùa tựu trường đến là người viết thấy buồn vui lẫn lộn. Từ ngày sang xứ người, người viết an phận làm một cô giáo tầm thường ở Portland cho đến ngày vui thú điền viên. Tôi thấy vui vui khi nhìn những đứa bé tung tăng theo chân mẹ hay cha đi đến trường trong ngày đầu tiên, nhất là những em bé lớp Head Start, lớp Pre-School và lớp mẫu giáo. Có em khi đến lớp rồi vẫn giữ chặt tay mẹ, khóc lóc không chịu vào lớp, có em thì dạn dĩ hơn, vừa vào lớp là chạy ngay đến bàn đồ chơi lấy giấy tô màu xanh xanh đỏ đỏ ngay. Nhìn em bé ngồi khóc lóc bên trong, nhìn bà mẹ đứng lo lắng bên ngoài, tôi thấy thương cả mẹ lẫn con, bạn ạ! Ôi! Hình ảnh, tình cảm thiêng liêng tuyệt đẹp giữa Mẹ và con này đã làm tôi nhớ lại mẹ tôi cũng đã lo lắng, thương yêu tôi như thế: Có những niềm vui suốt đời nhớ mãi: (Có Những Niềm Vui- Thơ Sương Lam) Tôi cũng đã từng cắp sách trở lại trường nơi xứ Mỹ sau khi chọn nơi này làm quê hương thứ hai. Bằng cấp ngày xưa chỉ là những kỷ vật đáng yêu, đáng quý để mà nhìn ngắm khi trà dư tửu hậu mà thôi. Trong thực tế, tôi phải đi “học đại” “đại học” để có tiền từ những “Basic Grant”, từ những“Work Study” hầu có tiền trả tiền nhà, tiền điện, tiền nước, tiền ăn v..v.. trong những bước đầu làm lại cuộc đời từ con số không nơi xứ lạ quê người sau khi gia đình tôi vượt biên đi tìm Tự Do ở nơi phương trời xa lạ. Đi học lại vào lúc tuổi đã hơn ba mươi không phải là chuyện dễ dàng với một kẻ sống nhiều về tình cảm, đầy ắp những kỷ niệm về quá khứ và những lo nghĩ về tương lai như tôi. Xin hãy cảm thông tâm tình của người viết trong những ngày đầu đi học khóa mùa Thu ở xứ Mỹ: Sài Gòn còn gì để quên để nhớ “Khi còn ở quê nhà chốn cũ Vẫn mơ về bến mới Tự Do Nào hay đâu đã đến được bờ Lại mang nỗi u hoài khó tả Những buổi sáng trên đường tới lớp Trời Thu buồn khắp nẻo sương giăng Bao niềm thương nỗi nhớ xa gần Trong thoáng chốc quay về lủ lượt Nào cha mẹ, trường xưa, bạn cũ Nào những ngày khốn khổ điêu linh Nào bao nhiêu kỷ niệm, ân tình Hình ảnh ấy bao giờ xóa được Rồi tôi lại ngậm ngùi khi nhớ về Sài Gòn: Từng thu đến, lại từng thu đến Gió lạnh về tê tái, cô đơn Kẻ sĩ xưa ôm mối đau hờn Nơi xứ lạ sống đời viễn khách U hoài ấy biết ai tâm sự Nữa cuộc đời sống ở quê hương Sài Gòn ơi! Cách biệt đôi đường Còn gì nữa, để quên để nhớ! (Sài Gòn còn gì để quên để nhớ – Thơ Sương Lam) Những thân hữu cùng trang lứa, cùng tâm sự như tôi chắc hẳn cũng mang nỗi u hoài như tôi, bạn nhỉ? Rồi thời gian trôi qua, dù muốn dù không, tôi cũng đã sống ở xứ người hơn bao năm qua. Gia đình tôi theo thời gian cũng đã được ổn định, thích ứng với xã hội mà tôi đang sống. Con cái tôi lớn lên công thành danh toại nhưng không nhiều thì ít, đã chịu ảnh hưởng của sự giáo dục xứ Mỹ có một đôi phần khác với sự giáo dục, đạo đức Á Đông mà tôi đã được truyền dạy. Hôm nay trong khi đi tìm tài liệu viết bài, người viết đã tìm được một bài viết hay gợi nhớ tôi những ngày thơ mộng của tuổi học trò Gia Long, đặc biệt là năm đầu lớp sáu của người nữ trung học Gia Long, xin được đem về đây chia sẻ với bạn nhé. “Em lớp sáu” – Học trò Saigon xưa – Miền Nam Việt Nam Trước 1975 honngocviendong.net S You saved to Bạn Cũ Trường Xưa Người viết lại nhớ đến những bảy năm học của mình ở trường nữ trung học Gia Long đầy ắp những kỷ niệm dễ thương làm sao của các thầy cô giáo và bạn bè xưa cũ qua các hình ảnh được người viết giữ gìn hơn mấy chục năm qua để thực hiện youtube Youtube Một Thuở Học Trò Xin mời quý thân hữu và quý bạn cũ Gia Long cùng xem với người viết nhé. Youtube Một Thuở Học Trò
Và đặc biệt nữa, hôm nay người viết lại nhận được email của một bạn đồng môn QGHC ĐS 12 ở Miền Đông chia sẻ youtube buổi họp mặt picnic của Nhóm QGHC Miền Đông do đài VietTV thực hiện nói lên nỗi mừng vui được gặp mặt nhau của bạn cũ trường xưa QGHC sau 2 năm rồi không gặp vì Covid 19. Người viết dù là dân QGHC Portland ở miền Tây cũng thấy lòng rộn rã niềm vui khi xem những hình ảnh thân thương của Nhóm QGHC Miền Đông. Xin cám ơn ông bạn Nguyễn Kim Hương Hỏa ĐS 12 và quý đồng môn QGHC MIền Đông, đài VietTV nhé. Xin cùng vui với chúng tôi qua Youtube dưới đây:
S You saved to Bạn Cũ Trường Xưa Xin mời bạn đọc lời bài hát Trường Cũ Tình Xưa của Duy Khánh dưới đây thay cho lời kết luận của bài tâm tình hôm nay của người viết nhé, Trường Cũ Tình Xưa – Phương Anh (Official MV)(191) Trường Cũ Tình Xưa – Phương Anh (Official MV) – YouTube #PhuongAnh #PhuongAnhBolero #TruongCuTinhXua Trường cũ tình xưa Hôm nay tôi trở về thăm trường cũ Bâng khuâng đợi chờ người sao chẳng đến? Bạn cũ xa rồi, có người về đất buông xuôi Ve ơi, hát gì điệu nhạc lâm ly Hôm nay trở lại nhiều khuôn mặt mới
( Nguồn: Internet) Xin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé. Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn Sương Lam (Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi)Sương Lam Website: www.suonglamportland.wordpress.com http://www.youtube.com/user/suonglam Hôm nay là ngày Tết Trung Thu. Suong Lam kính mời qúy thân hữu ăn bánh Trung Thu SL mới mua, uống trà của cháu Mya tặng và thưởng thức youtube đầy thiền vị Gió Hát Thiền Ca của nhạc sĩ Võ Tá Hân với màn hợp tấu Guitar đặc biệt của Nhóm Guitar Ngàn Thương. Smile! Tình thân, Sương Lam Board Tết Trung Thu- Mid Autumn Festival 53 Pins thukhoahuan.com Thủ Khoa Huân – Những Chiếc Bánh TRUNG THU Độc Đáo (Đ.Văn) Board Uống Trà – Drink Tea 137 Pins Trà THiền Youtube S Uống Trà – Drink Tea Save youtube.com Trà Thiền Video by Suong Lam Portland on youtube |Hãy tận hưởng hương trà đầy thiền vị trong một ít phút giây tĩnh lặng hiện tại. S You saved to Uống Trà – Drink Tea Board Tea 60 Pins GIÓ HÁT THIỀN CA – Nhạc: Võ Tá Hân – Thơ: Thanh Trí Cao – Hợp tấu Guitar: Lâm Dung – Jennifer Lâm – Sandy Lee – Ái Liên – Thu Hồng – Khiêm Trinh S You saved to Nhạc Sĩ Võ Tá Hân GIÓ HÁT THIỀN CA – Hợp tấu Guitar: Lâm Dung/Jennifer Lâm/Sandy Lee/Ái Liên/Thu Hồng/Khiêm Trinh Hôm nay là ngày Tết Trung Thu. Suong Lam kính mời qúy thân hữu ăn bánh Trung Thu SL mới mua, uống trà của cháu Mya tặng và thưởng thức youtube đầy thiền vị Gió Hát Thiền Ca của nhạc sĩ Võ Tá Hân với màn hợp tấu Guitar đặc biệt của Nhóm Guitar Ngàn Thương. Smile! Tình thân, Sương Lam S You saved to Tea Tết TRUNG THU ở Châu Á & Sự Tích Bánh TRUNG THU VIỆT NAM (Đ.Văn) A – TẾT TRUNG THU Ở CHÂU Á B – SỰ TÍCH BÁNH TRUNG THU VIỆT NAM Nguồn : Internet – ĐH ST —————————————————————————————————————————– Thủ Khoa Huân – Tết TRUNG THU ở Châu Á & Sự Tích Bánh TRUNG THU VIỆT NAM (Đ.Văn) Điều hướng bài viếtNếu bạn đang lên kế hoạch cho chuyến thăm Oregon, bạn có thể tự hỏi -Bend có phải là một điểm đến du lịch tốt không? Có phải thành phố nhỏ này ở giữa tiểu bang có đáng để đi đường vòng không? Rốt cuộc, không thiếu những nơi để ghé thăm ở bang Beaver (đó là Oregon BTW). Tôi biết cảm giác. Chúng tôi đã đi du lịch ở Oregon rộng rãi vào năm 2011 và không bao giờ đến thăm khu vực Bend. Chúng tôi chỉ đến đó vào năm 2015. Và để tôi nói với bạn, nó rất đáng để ghé thăm. Có rất nhiều thứ để xem và làm ở Bend và xung quanh thành phố. Bạn có thể dễ dàng dành một tuần tham quan ở khu vực Oregon này, sử dụng Bend làm căn nhà của bạn.tons of things to see and do in Bend and around the city. You could easily spend a week sightseeing in this area of Oregon, using Bend as your homebase. Trong bài đăng này, tôi sẽ cho bạn thấy 9 điều tuyệt vời bạn có thể làm ở Bend và cách kết hợp chúng vào hành trình của bạn. Tại sao bạn nên ghé thăm Bend, OregonBend là thành phố lớn nhất của khu vực Trung tâm Oregon và & NBSP; Hạt của Hạt Deschutes. Với hơn 90.000 cư dân, có rất nhiều hoạt động đô thị sẽ được hưởng. Và đây là kicker: Các cửa hàng này đều miễn thuế vì, tốt, bạn đang ở Oregon. Không, tôi không tính mua sắm là một trong chín điều cần làm ở Bend, nhưng đã muốn đề cập đến nó ra khỏi con dơi. Chủ yếu là để cho bạn thấy rằng đây là một trung tâm bận rộn có thể phục vụ cho tất cả các nhu cầu du lịch của bạn. Quay lại tham quan. Bend nằm ở phía đông của dãy núi Cascade. Khu vực này là tất cả về cảnh quan núi lửa. Rock dựa trên dung nham có các điểm được chấm với & nbsp; Ponderosa Pines, Junipers và Sagebrush. Cài đặt tự nhiên là hoàn toàn độc đáo (và đã đi du lịch ở 45 tiểu bang Hoa Kỳ, tôi biết những gì tôi đang nói). Nếu bạn thích phong cảnh đặc biệt, bạn nên dành một vài ngày ở đây và khám phá. Chuyển sang danh sách của chúng tôi - Đây là danh sách 9 điều thực sự tuyệt vời để làm ở Bend và xung quanh nó. Vâng, tôi đã nói "xung quanh nó" quá. Tất cả mọi thứ trong danh sách này đều nằm trong phạm vi lái xe một giờ từ thành phố. Nếu bạn đến Mỹ từ một quốc gia khác, điều đáng nói là bạn chắc chắn cần một chiếc xe hơi để ghé thăm những nơi được liệt kê ở đây. Người Mỹ có xu hướng coi đó là điều hiển nhiên nhưng người nước ngoài Hoa Kỳ đôi khi một thành phố có thể đến thăm một chiếc xe cho thuê. Bend chắc chắn không phải là loại thành phố. Bạn cần bánh xe của bạn ở đây. Và một khi bạn có chúng, không có gì ngăn cản bạn thực hiện các chuyến đi trong ngày trong khu vực. Đó là lý do tại sao những nơi này được liệt kê là "trong uốn cong". 1. & NBSP; Bảo tàng sa mạc caoMột bảo tàng? & NBSP; Tôi không chỉ nói nơi này có phong cảnh tuyệt vời sao? Tại sao đi trong nhà? & NBSP; Vâng, tôi nghĩ bạn nên bắt đầu tham quan uốn cong bằng cách truy cập bảo tàng này. Vì hai lý do: Đầu tiên, đây là một trong những bảo tàng tốt nhất mà tôi từng đến. Bạn sẽ được thưởng thức phong cảnh địa phương ở đây, hãy tin tôi.with an outdoor one. You will be enjoying the local scenery here, trust me. Nơi này có -
Thứ hai, một tour du lịch của Bảo tàng High Desert sẽ chuẩn bị cho bạn tất cả những điều khác & nbsp; để làm ở Bend và khu vực. Nhiều địa điểm được đề xuất & nbsp; trong danh sách của tôi giới thiệu các đặc điểm địa chất độc đáo của khu vực. Nhận được một cái nhìn tổng quan tốt về khu vực trong Bảo tàng sa mạc cao sẽ giúp bạn hiểu những gì bạn đang nhìn thấy khi bạn khám phá khu vực.to prepare you for all the others things to do in Bend and the area. Many of the suggested places in my list showcase the region's unique geological features. Getting a good overview of the area in the High Desert Museum is going to help you understand what you're seeing as you explore the area. Trang web Bảo tàng sa mạc cao. 2. & NBSP; Đài tưởng niệm núi lửa quốc gia Newberry && nbsp; hang sông LavaVùng uốn cong là tất cả về hoạt động núi lửa. Núi lửa! Yay! Đài tưởng niệm núi lửa quốc gia Newberry - cách Bend một quãng lái xe ngắn - là nơi bạn có thể nhìn thấy tất cả những nón núi lửa mát mẻ này. - a short drive from Bend - is where you get to see all of these cool volcanic cones. Bắt đầu tại trung tâm của khách truy cập, nơi các kiểm lâm viên địa phương sẽ sẵn lòng giúp bạn lên kế hoạch cho ngày của bạn. Đừng bỏ lỡ việc leo lên ngọn núi núi lửa hình nón Cinder đơn giản được gọi là "dung nham butte". "Leo núi núi lửa?" Tôi nghe bạn hỏi. Đừng lo. Đây chắc chắn không phải là một loại leo núi "cực đoan". & Nbsp; có một con đường đưa bạn lên đó bằng xe hơi, và & nbsp; bạn chỉ cần hoàn thành phần cuối cùng của việc leo lên chân. Sau đó, bạn có thể đi bộ xung quanh việc mở hình nón cho một số khung cảnh tuyệt vời của các cánh đồng dung nham xung quanh. Có một số hang động trong công viên, nơi nổi tiếng nhất là hang sông Lava & nbsp;-& nbsp; hang động ống dung nham dài nhất của Oregon. Bạn có thể thực hiện chuyến tham quan tự hướng dẫn kéo dài khoảng 1-2 giờ, tùy thuộc vào tốc độ của bạn. Bên trong bóng tối của nó có nghĩa là bạn cần một chiếc đèn lồng hoặc đèn pin mạnh mẽ sẽ kéo dài bạn trong ít nhất hai giờ. & Nbsp; Rangers & nbsp; đơn giản là sẽ không cho phép bạn không có ai và không, đèn pin của điện thoại của bạn là không đủ (pin sẽ không tồn tại lâu trong hang tối lạnh). May mắn thay, bạn có thể thuê một chiếc đèn lồng thích hợp từ Rangers với giá 5 đô la. 3. & nbsp; phi công ButteTôi đã đề cập đến đây là vùng đất núi lửa chính? Vâng, tôi khá chắc chắn rằng tôi đã đề cập đến từ núi lửa ở đâu đó 😉 Bạn thậm chí không cần phải đến Đài tưởng niệm Quốc gia Newberry để leo lên một ngọn núi lửa Cinder (mặc dù bạn nên!) trong giới hạn thành phố! Bạn có thể trèo lên với chiếc xe của bạn để có một số khung cảnh ngoạn mục về uốn cong xung quanh bạn. 4. Chuyến tham quan nhà máy chưng cất hoặc nhà máy biaBend có một số nhà máy bia và nhà máy chưng cất cung cấp các tour du lịch. Nếu bạn muốn nếm thử một số loại bia hoặc rượu vang địa phương trong một môi trường đích thực, chỉ cần chọn một (hoặc nhiều hơn!). Những điều này được đề xuất bởi các nhà phê bình TripAdvisor: Crater Lake Spirits, Atlas Cider Co. & NBSP; và Boneyard Bia Brewery. 5. Thác TumaloThác nước tuyệt đẹp & NBSP này, Thác nước cao 97 feet chỉ cách Bend 14 dặm về phía tây là một điểm thu hút địa phương nổi tiếng. Đi bộ ngắn & nbsp; đưa bạn từ bãi đậu xe đến nền tảng xem đầu tiên. Bạn có thể tiếp tục đi bộ đường dài trong một dặm nữa để xem thác nước thứ hai (Thác Tumalo giữa). Ngắn gọn và đẹp, điều này chắc chắn sẽ nằm trong danh sách những việc cần làm của bạn. 6. & NBSP; Công viên tiểu bang TumaloMặc dù tên tương tự, đây không phải là nơi rơi xuống. Công viên bang Tumalo là một công viên của & NBSP; Deschutes River, nơi bạn có thể dành một ngày để câu cá, bắn tung tóe trên sông hoặc đi bộ trên những con đường mòn trong rừng. 7. & NBSP; Công viên bang Peter Skene OgdenLái xe trong nửa giờ về phía bắc của Bend và bạn sẽ đạt đến điểm nhỏ độc đáo này. Đây là một quan điểm cảnh quan được chỉ định, nơi bạn có thể nhìn xuống ngay vào hẻm núi Steep & nbsp; Crooked River và cầu đường sắt gần đó. Nếu bạn đang đi du lịch với trẻ nhỏ hoặc vật nuôi, hãy giữ chúng gần bạn. Một hàng rào đá thấp là tất cả những gì giữ cho du khách & nbsp; từ lặn ngay vào hẻm núi.designated scenic view point where you can look down right into the steep Crooked River canyon and the nearby railroad bridge. If you're traveling with young children or pets, keep them close to you. A low-lying stone fence is all that's keeping visitors from diving right into the gorge. 8. & NBSP; Smith Rock State ParkKhông xa công viên & nbsp; Peter Skene Ogden, bạn sẽ tìm thấy một trong những địa điểm đẹp nhất ở Oregon. Công viên bang Smith Rock được coi là một trong bảy kỳ quan của Oregon. Đó là nói điều gì đó trong trạng thái đẹp như thế này. là một khu vực ngoạn mục của các vách đá núi lửa cao chót vót thu hút những người leo núi từ khắp nơi trên thế giới. Bạn không cần phải leo lên chúng để thưởng thức chúng. Có những con đường mòn tuyệt đẹp dọc theo hẻm núi nơi bạn có thể chiêm ngưỡng tầm nhìn. Đây thực sự là trong danh sách xô Oregon được đề xuất của tôi quá! 9. The Cascade Lakes: & nbsp; Todd Lake, & NBSP; Sparks Lake và & NBSP;Ưa thích một số cảnh núi non? Đó là ngày may mắn của bạn! Bend cũng có những thứ đó! Bend là đúng bởi dãy núi Cascade và các đỉnh núi tuyệt vời của nó có thể nhìn thấy rõ từ bất cứ nơi nào. Một giờ lái xe sẽ đưa bạn xuống núi. Lái xe & nbsp; Pass đưa bạn vào giữa Mt Bachelor ở phía nam và bị phá vỡ đỉnh cao và các đỉnh của chị em phía nam ở phía bắc để có tầm nhìn hùng vĩ của Cascades. Ba hồ có giá trị dừng lâu hơn là Todd, Sparks và Hosmer Lakes. Ở đó bạn có nó! Đây là danh sách những điều hàng đầu của tôi để làm ở Bend và khu vực. Tôi đặt tất cả chúng lên bản đồ để bạn nhanh chóng thấy họ đang ở đâu. Nếu bạn nhấp vào các điểm đánh dấu, nó sẽ mở các chi tiết về địa điểm đó. Bạn đang bị uốn cong từ Portland? Hãy chắc chắn rằng bạn đọc các bài viết của tôi về việc đi dọc theo Hẻm núi Sông Columbia, và cũng về những bảo tàng tuyệt vời này ở Portland! Ồ, và nếu bạn đang đi về phía nam từ Bend, có lẽ bạn sẽ muốn xem bài viết của tôi về chuyến đi Ultimate Crater Lake Road, và có thể là một trong công viên núi lửa quốc gia Lassen. Và bất cứ nơi nào hành trình của bạn đưa bạn, hãy xem 37 mẹo vấp ngã trên đường thật và được thử nghiệm của tôi! Bạn đã từng tự uốn cong bản thân chưa? Hay bạn đang lên kế hoạch cho một chuyến thăm? Tôi rất muốn nghe nhiều ý tưởng của bạn về những gì sẽ tạo ra một hành trình tuyệt vời trong lĩnh vực này, vì vậy xin vui lòng để lại cho tôi một nhận xét! Chuyến đi hạnh phúc! Bend Oregon được biết đến nhiều nhất là gì?Cùng với việc được gọi là thủ đô bia của Oregon, Bend cũng được biết đến rộng rãi với tên gọi là The Palm Springs of the North, do thực tế là nơi có hơn hai chục sân golf! Các khóa học về mức giá và cấp độ kỹ năng để bạn có thể tìm thấy một trong những khóa học hoàn hảo để bạn giải quyết trong chuyến đi của mình.beer capital of Oregon, Bend is also widely known as “the Palm Springs of the North” due to the fact that it is home to more than two dozen golf courses! Courses range in price and skill level so you can find the perfect one for you to tackle during your trip.
Làm thế nào để tôi dành một ngày ở Bend Oregon?Những điều tốt nhất để làm ở Bend, Oregon (Tóm tắt bài).. Đi mua sắm.. Khám phá cảnh nghệ thuật của Bend .. Tham gia một chuyến tham quan Wanderlust .. Lái xe Cascade Lakes Danh lam thắng cảnh .. Ghé thăm thị trấn lân cận của chị em, Oregon .. Học cách bay cá .. Khám phá quận cũ .. Đi spelunking .. Bend Oregon có đáng ghé thăm không?Không có chuyến đi nào đến Bend hoàn thành mà không có một hoặc hai (hoặc 10) dành cho việc đi bộ và khám phá khung cảnh tự nhiên của Trung Oregon.Khu vực này cung cấp một lượng đường mòn ấn tượng, vì vậy bạn sẽ không gặp vấn đề gì khi tìm một chuyến đi bộ dễ dàng, 2 dặm hoặc một chuyến đi 10 dặm đầy thách thức.. The region offers an impressive amount of trails, so you'll have no problem finding an easy, 2-mile stroll or a challenging, 10-mile trek.
Tháng tốt nhất để ghé thăm Bend Oregon là gì?Tháng 6, tháng 7, tháng 8 và tháng 9 là một trong những tháng tốt nhất để khám phá vùng đất xinh đẹp của Bend Oregon.Cho dù yêu thích của bạn là đạp xe, đạp xe, đi bộ đường mòn trên những con đường mòn, câu cá bay, chèo thuyền dọc theo deschutes, leo núi tại Smith Rock, đi bè trên sông hoặc chơi gôn, có rất nhiều việc phải làm. are some of the best months to explore Bend Oregon's beautiful land. Whether your favorite is biking, cycling, hiking the open trails, fly fishing, SUP paddleboarding along the Deschutes, rock climbing at Smith Rock, rafting the river or golfing, there's so much to be done. |