Bao lâu rồi com không gọi điện hỏi thăm mẹ

Vợ bằng tuổi tôi, đều đã 35. Chúng tôi có nhà riêng ở Hà Nội, kinh tế ổn, không phải xin cha mẹ đồng nào. Quan hệ vợ chồng cũng bình bình, không mặn không nhạt. Cha mẹ tôi ở quê, rất thương con cháu. Tuy nhiên do một số khúc mắc từ xưa [khi mẹ tôi muốn có cháu trai], và bất đồng khi ở chung một thời gian [bà lên chăm cháu đầu hơn một năm] nên vợ tôi không hài lòng, từng có giai đoạn căng thẳng. Đến giờ vợ tôi vẫn đối xử lễ phép với cha mẹ chồng khi ông bà lên chơi. Nhưng để tự nhiên thì cô ấy không bao giờ chủ động gọi điện hỏi thăm, mà chỉ khi tôi gọi thì cô ấy nói ké vào hoặc khi bố mẹ tôi gọi lên, cô ấy không né được thì phải trả lời.

Tôi rất bực với cô ấy, nói bóng gió nhiều lần nhưng vợ không thay đổi. Xin độc giả tư vấn giùm.

Tuân

Gửi thắc mắc cần hỏi của bạn tại đây hoặc về

Lamchame.com - Nguồn thông tin tin cậy dành cho cha mẹ

Trang chủ Diễn đàn > CÁC VẤN ĐỀ LÀM CHA MẸ > GÓC DÀNH CHO MẸ > Tâm sự về các vấn đề khác >

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi huongtruc, 29/4/2010.

Tags:

Trang 1 của 10 trang

1 ← 2 3 4 5 6 → 10 Tiếp >

Hôm nay tôi gọi mẹ: “Mẹ khỏe không?”. Mẹ: “Hôm nay tự nhiên lại gọi mẹ có chuyện gì à?” -“Không con gọi điện hỏi thăm thôi, mẹ lúc nào cũng sợ con có chuyện.” -“Bình thường có bao giờ tự nhiên gọi về nhà đâu” Nghe đến đây tôi sững người. Đúng là từ trước tới giờ, có chuyện gì cấp bách lắm tôi mới gọi điện về nhà. Hôm nay tôi mệt, thật sự rất rất mệt…. Mẹ lúc nào cũng linh cảm đúng. Tôi nghĩ đó là bản năng riêng của người phụ nữ, nhất là với những đứa con bện hơi mẹ đã lâu như tôi. Lúc nào buồn tôi mới gọi về nhà. Khi vui tôi thường tụ tập với bè bạn. Đi xem xét sắm sửa. Mất hàng giờ ngất ngưởng trên xe ngắm nghía cung đường, đèo dốc rồi núi non biển cả. Trải nghiệm thật tuyệt. Hoặc giả ngày hôm ấy bình yên, tôi nằm gác xép thò đầu ra cửa sổ nhỏ ngắm trời mây, đọc sách, lên mạng tán gẫu rồi chơi điện tử đến khuya. Tôi ít khi nghĩ giá có mẹ ở đây lúc này. Hình như chỉ mình tôi vui là đủ. Những lúc thất bại. Tôi hay nghĩ về mẹ. Về nhà. Khi tôi mất việc, tôi gọi về bảo Mẹ nuôi con nhé. Mẹ nói nuôi đến ngần này rồi, thêm vài năm nữa cũng không sao. Về nhà đi. Thời điểm đó tôi thấy mình k.hốn n.ạn quá chừng, ngần ấy tuổi rồi còn rách nát, khập khiễng vào đời. Thế rồi tôi không về. Dù cũng khổ. Lại tìm một thứ gì vá víu, làm rồi vượt qua, lại tênh tênh sống. Mẹ gửi cho vài triệu, bảo ăn uống vào. Mẹ có ngần này thôi. Tháng này em nó cũng phải đóng tiền học. Tôi mua cho mẹ cái điện thoại, bảo mẹ dùng đi thỉnh thoảng nhắn tin với con. Mẹ bảo mẹ không biết nhắn tin. Tôi nói thằng em chỉ cho mẹ. Nó có đủ kiên nhẫn, còn tôi thì không. Như cái cách nó ngồi một bên, mẹ ngồi một bên. Mẹ đọc còn nó chat với tôi qua màn hình máy tính. Em tôi giống mẹ rất nhiều. Một hôm tôi gọi mẹ. Mãi mẹ mới bắt máy. Người di động còn máy thành cố định. “Mẹ khỏe không. Con có chuyện gì à. Mẹ ạ. Con rất muốn về nhà. Việc có giải quyết được không. Được nhưng con mệt. Vậy thì chưa cần về vội. Con làm nốt đi.” Mẹ không muốn tôi về lúc ấy, vì mỗi lần như thế tôi sẽ chỉ thất bại nhiều hơn mà thôi. Tôi nghĩ, đó là bản năng riêng của người phụ nữ. Che chở lúc cần. Đẩy ra xa lúc muốn con cái trưởng thành. Nhà là nơi ta muốn về. Mẹ là người ta muốn gọi. Tiếc là, chỉ vào những lúc ta khó khăn.

Người ta nói, ta hay khóc trong lúc gọi về nhà. Còn mẹ. Mẹ dập máy rồi mới lau nước mắt.

Share: From BeP

Bạn nên biết rằng không có sự quan tâm nào là thừa thãi, vì cha mẹ nào cũng mong mỏi sự quan tâm từ con cái.

Hơn nữa chỉ cần được nghe cha mẹ nói “cha mẹ vẫn khỏe” là đã đủ sưởi ấm tâm hồn những kẻ tha phương.

Bạn nên hỏi thăm cha mẹ bất kỳ khi nào bạn muốn, vì chẳng bao giờ bạn biết được khi nào họ sẽ rời xa bạn mãi mãi.

2. Tâm sự với cha mẹ

Không có gì phải xấu hổ đâu, bởi con cái với cha mẹ thì sẽ luôn là những đứa trẻ. Miễn bạn còn cha mẹ thì đừng ngại tỉ tê với họ như những ngày thơ ấu. Có rất nhiều người sau khi lên đến đỉnh vinh quang lại phát khóc vì thèm muốn điều này cơ đấy. 

Bạn có thể đơn giản là kể về những người bạn đồng nghiệp vui tính, cô hàng xóm tốt bụng, ... để biết rằng, ba mẹ luôn đang ở bên cạnh mình.

3. Khoe một chút với cha mẹ

Không phải vì ta muốn được thưởng mà đơn giản chỉ là muốn nghe nụ cười của mẹ cha. Vậy nên dù có thành công nhỏ nhặt nào thì hãy gọi điện báo tin vui về nhà.

Có thể với cuộc sống thì những thành công ấy không phải là tất cả nhưng điều đó lại mang đến sự hãnh diện cho cha mẹ, bởi họ được thấy con mình đã trưởng thành hơn.

4. Chúc mừng cha mẹ vào ngày lễ

Bạn biết đó khoảng trống bạn để lại nơi gia đình có thể làm cha mẹ bạn buồn lòng, nhất là vào những dịp như Tết, Noel, sinh nhật, kỷ niệm ngày cưới,… mà gia đình phải đông đủ. Thế nên dù có mệt mỏi ra sao, bạn hãy tự giác gọi điện về nhà để chúc mừng cha mẹ.

5. Gọi chỉ vì… muốn gọi mà thôi!

Nếu bạn cảm thấy cô đơn, lạc lõng thì hãy nhớ “cha mẹ” – điểm tựa thiêng liêng nhất trên đời này. Thậm chí, không cần phải cô đơn bạn cũng sẽ điện thoại về nhà, bởi lẽ bạn chợt nhận ra xung quanh mình đang thiếu đi tiếng nói của cha mẹ.

Có những điều không trực tiếp hiện diện nhưng sẽ khiến bạn dai dứt, giống như âm thanh người thân. Âm thanh của sự hạnh phúc có thể lan truyền từ trái tim cha mẹ mà đến được với những đứa con, điều đó làm nên sự khác biệt bên trong bạn.

Hãy cầm điện thoại lên và ấn những con số quen thuộc gọi về nhà thôi.


 

====================================================================
Cảm ơn sự quan tâm và ủng hộ của mọi người trên web //www.antonda.xyz/
Antonda tôi sẽ cập nhật những tin tức liên quan đến vấn đề này sớm nhất . ====================================================================Nguồn : //www.antonda.xyz/

Video liên quan

Chủ Đề