Phân tích khổ 3 bài viếng lăng bác

      Viếng lăng Bác của Viễn Phương mỗi khi được nhắc đến đều làm cho người ta có những cảm xúc vô cùng bồi hồi và xúc động. Bài thơ đã nói lên được tấm lòng của một người con ở miền Nam như Viễn Phương luôn trân quý và dành một niềm tự hào và ngưỡng mộ cho người cha già kính yêu của dân tộc. Cùng cảm nhận khổ 3 bài Viếng Lăng Bác được tác giả sáng tác khi đất nước vừa trải qua cuộc kháng chiến chống Mĩ và đã được thống nhất, Viễn Phương ra thăm lăng Bác với những cảm xúc vô cùng nghẹn ngào.

Phân tích khổ 3 bài viếng lăng bác

Lăng Bác được khánh thành khi đất nước vừa thống nhất

Mở bài cảm nhận khổ 3 bài Viếng Lăng Bác

                                   “Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà

                                   Miền Nam mong Bác nỗi mong cha”.

     Bác Hồ, một lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam, một người cha kính yêu mà ai ai cũng đều ngưỡng mộ và yêu mến. Trong cuộc đời hoạt động sự nghiệp của mình, đã có nhiều khó khăn, thử thách đã đến với đất nước Việt Nam nhưng chưa một lần Bác từ bỏ và luôn tìm cách để giúp đất nước ta được hòa bình và thống nhất. Bác là một người vừa giản dị, vừa hội tụ đầy đủ những phẩm chất tốt đẹp đáng để học hỏi và ngưỡng mộ.

     Nhưng giờ đây, Bác đã không còn nữa, Bác đã đi xa nhưng chắc rằng người cha vĩ đại ấy sẽ luôn sống mãi trong lòng dân tộc Việt Nam. Và, với Viễn Phương, một người con miền Nam vô cùng thương yêu và kính trọng Bác, đã có dịp ra thăm lăng Bác với những cảm xúc vô cùng nghẹn ngào và bồi hồi khi được nhìn thấy Bác trong một giấc ngủ yên bình.

                                   “Bác nằm trong giấc ngủ bình yên

                                   Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền

                                   Vẫn biết trời xanh là mãi mãi

                                   Mà sao nghe nhói ở trong tim”.

Xem thêm:

Top 3 cách mở bài Viếng lăng Bác hay nhất

Giới thiệu về Viễn Phương và bài thơ Viếng lăng Bác

Thân bài cảm nhận khổ 3 bài Viếng Lăng Bác

Phân tích khổ 3 bài viếng lăng bác

Bài thơ mang đến cảm xúc chân thật và thiêng liêng

     Bài thơ Viếng lăng Bác được tác giả Viễn Phương sáng tác trong một hoàn cảnh hết sức đặc biệt. Khi đó, đất nước ta vừa trải qua cuộc kháng chiến chống Mĩ cứu nước để rồi đất nước Việt Nam đã được thống nhất toàn vẹn. Cùng lúc đó, tác giả đã có dịp ra thăm lăng Bác dù khoảng cách có xa xôi đến đâu thì cuối cùng tác giả đã được nhìn thấy Bác.

     Để rồi bài thơ được ra đời bằng những cảm xúc chân thật và xúc động của một người con miền Nam dành cho Bác. Đặc biệt là khổ 3 của bài thơ đã diễn tả đầy đủ những cảm xúc và niềm tiếc thương sâu sắc của Viễn Phương dành cho chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại:

                                   “Bác nằm trong giấc ngủ bình yên

                                   Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền”.

     Chỉ vỏn vẹn hai dòng thơ nhưng Viễn Phương đã mang đến cho người đọc những cảm xúc vô cùng thiêng liêng và xúc động khi cuối cùng tác giả đã được tận mắt chứng kiến gương mặt của Bác trong giấc ngủ vô cùng bình yên và nhẹ nhàng. Trong cuộc đời hoạt động sự nghiệp của mình, đã có những khó khăn tưởng chừng như không thể giải quyết được, nhưng Bác chưa một lần từ bỏ.

     Bằng những sự cố gắng của mình, bằng phong thái thanh cao luôn toát ra ở con người Bác thì những khó khăn ấy chẳng là gì. Bác đã có một cuộc đời vô cùng vất vả và gian lao, phải luôn lo nghĩ cho sự bình yên của đất nước, phải luôn quan tâm đến từng miếng cơm manh áo của dân tộc Việt Nam.

     Phải có một tình yêu thương lớn lao đến thế nào thì Bác mới dành trọn tâm huyết của mình cho dân tộc và đất nước Việt Nam. Vì, Bác đã từng phải đối diện với chiến tranh và bom đạn của kẻ thù, Bác đã từng rơi vào hoàn cảnh đất nước có nguy cơ rơi vào tay giặc khi bị giặc xâm lược nhưng Bác đã hoàn thành sự nghiệp cách mạng của cuộc đời mình một cách xuất sắc để rồi sau tất cả, đất nước Việt Nam đã được thống nhất nhưng Bác thì đã đi xa mãi và chẳng bao giờ quay trở về.

     Khi Viễn Phương được nhìn thấy Bác, Bác đang trong một giấc ngủ vô cùng yên bình và nhẹ nhàng. Ngay cả khi ngủ, cái sự thanh cao, cái phong thái ung dung vẫn hiện rõ qua nét mặt của Bác. Giấc ngủ của Bác chẳng còn phải lo nghĩ một điều gì nữa, vì giờ đây đất nước đã được thống nhất, Bác có thể yên tâm và không phải lo lắng thêm điều gì. Viễn Phương đã mang vầng trăng sáng dịu hiền đến bên cạnh Bác, vì vầng trăng đã gắn bó với con người trong bao khoảnh khắc, dù là khi chiến tranh hay khi thời bình, vầng trăng ấy đã luôn gắn liền với hình ảnh con người.

Phân tích khổ 3 bài viếng lăng bác

Cảm nhận khổ 3 bài Viếng Lăng Bác của Viễn Phương

     Vầng trăng đẹp đẽ ấy đã từng là một người bạn thân thiết với Bác trong những ngày tháng kháng chiến vô cùng vất vả và gian lao, vầng trăng ấy đã từng gắn bó với Bác của những ngày đất nước chưa được hòa bình để rồi giờ đây vầng trăng ấy sẽ tỏa sáng cho giấc ngủ của Bác được bình yên và nhẹ nhàng. Giờ đây, trăng sẽ là một người bạn, sẽ là một người lính canh gác cho Bác được ngủ ngon giấc và Bác sẽ chẳng bao giờ cô đơn một mình vì luôn có trăng và có tất cả những người con của đất nước Việt Nam luôn dõi theo và bên cạnh Bác. 

     Giữa những cảm xúc vô cùng trào dâng và mãnh liệt ấy, cuối cùng Viễn Phương cũng đã chấp nhận một sự thật rằng, Bác đã đi xa mãi mãi nhưng hình ảnh đẹp đẽ của Người vẫn luôn nằm một góc nhỏ trong tim không chỉ riêng tác giả mà còn có cả bao thế hệ của dân tộc Việt Nam:

                                   “Vẫn biết trời xanh là mãi mãi

                                   Mà sao nghe nhói ở trong tim”.

    Cảm nhận khổ 3 bài Viếng lăng Bác đặc biệt trong hai câu cuối ta thấy Viễn Phương đã sử dụng hình ảnh ẩn dụ về trời xanh để muốn nói rằng giấc ngủ của Bác tựa như trời xanh vậy. Trời xanh thì luôn tồn tại và hiện hữu mãi trong mọi khoảnh khắc của con người, và giấc ngủ của Bác cũng vậy, dù Bác đã thật sự đi xa nhưng chỉ là Bác đang ngủ một giấc ngủ dài thật bình yên và sẽ không còn điều gì khiến Bác phiền lòng nữa.

     Bác ra đi để lại một nỗi mất mát quá lớn đối với đất nước và dân tộc Việt Nam nhưng hình ảnh của Bác vẫn sẽ luôn xuất hiện và tồn tại mãi trong lòng mọi người. 

Xem thêm:

Dàn ý cảm nhận khổ 3 bài thơ Viếng Lăng Bác

Kết bài cảm nhận khổ 3 bài Viếng Lăng Bác

     Khổ thơ thứ 3 với những cảm xúc vô cùng chân thật của tác giả đã đưa người đọc trở về những khoảnh khắc vô cùng thiêng liêng của vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc. Tác giả đã sử dụng những thủ pháp nghệ thuật so sánh, nhân hóa vô cùng thành công để so sánh Bác với những điều đẹp đẽ của thiên nhiên đất trời và để diễn tả những cảm xúc và tình cảm của một người con miền Nam dành cho Bác. Bác Hồ sẽ sống mãi trong lòng mọi người dân Việt Nam, dù Bác đã đi xa nhưng tài năng, sự hết lòng vì đất nước của Bác sẽ được mọi người khắc ghi trong lòng để rồi Bác sẽ là một tấm gương sáng để bao thế hệ noi theo.

     Bài thơ Viếng Lăng Bác đã mang đến những giá trị về cảm xúc vô cùng thiêng liêng và sâu sắc, để rồi từ đó Bác sẽ là một ánh mặt trời đỏ rực soi sáng cho bao thế hệ dân tộc Việt Nam. 

Đề bài: Phân tích khổ 3 4 bài Viếng lăng Bác

Mục lục bài viết:
I. Dàn ý chi tiết
II. Bài văn mẫu

Phân tích khổ 3 4 bài Viếng lăng Bác

I. Dàn ý Phân tích khổ 3 4 bài Viếng lăng Bác (Chuẩn)

1. Mở bài

- Giới thiệu chung về tác giả Viễn Phương, tác phẩm "Viếng lăng Bác".
- Dẫn dắt vào khổ 3,4 bài thơ.

2. Thân bài

a. Cảm xúc của tác giả khi bước vào lăng Bác (Khổ 3)

- Tính từ "Bình yên", "dịu hiền" kết hợp hình ảnh "giấc ngủ", "vầng trăng" mở ra không gian êm dịu, trữ tình, yên bình.
- Bác chìm trong giấc ngủ bình yên, xung quanh là ánh sáng của "vầng trăng sáng dịu hiền".

- Hình ảnh ẩn dụ "vầng trăng":+ Vầng trăng yên bình, dịu hiền cũng như chính trái tim, tâm hồn Bác.

+ Gợi liên tưởng đến ánh trăng trong những trang thơ của Bác.

- Ẩn dụ: "Trời xanh": rộng lớn, bao la, vĩnh hằng → Bác sống mãi trong trái tim hàng triệu con người Việt Nam.
- Động từ "nhói": nỗi đau đớn, tiếc thương khi phải chấp nhận sự thật rằng Bác đã ra đi mãi mãi.

b. Cảm xúc bịn rịn, lưu luyến khi tác giả rời khỏi lăng (Khổ 4)

- "Mai về miền Nam": hiện thực của cuộc chia li
- "thương trào nước mắt": cảm xúc mãnh liệt, tha thiết → Thể hiện nỗi đau đớn, xót xa khôn nguôi của nhà thơ khi rời lăng Bác để trở về miền Nam.

- Ước nguyện cao đẹp:+ Muốn làm "con chim", "bông hoa", "cây tre" để mang tiếng hót, hương thơm và có thể mãi ở bên cạnh Bác+ Điệp từ "muốn" khát khao tha thiết, mãnh liệt, chân thành của nhà thơ.

=> Ước nguyện chân thành, cao đẹp của tác giả dành cho Bác.

3. Kết bài

Khẳng định lại giá trị bài thơ và hai khổ thơ 3,4.

II. Bài văn mẫu Phân tích khổ 3 4 bài Viếng lăng Bác (Chuẩn)

Viếng lăng Bác được Viễn Phương sáng tác năm 1976, sau khi đất nước được thống nhất, non sông thu về một mối. Bài thơ ra đời đúng dịp khánh thành lăng Bác, khi tác giả ra thăm viếng lăng Người, tác phẩm đã bộc lộ nỗi niềm nhớ thương khôn nguôi của một người con miền Nam dành cho chủ tịch Hồ Chí Minh. Đặc biệt, hai khổ thơ 3 và 4 đã thể hiện được nỗi thương nhớ khôn nguôi và ước nguyện cao đẹp của nhà thơ Viễn Phương.

Bước vào lăng Người là một khung thật êm dịu, thanh bình biết bao:

"Bác nằm trong lăng giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền"

Tác giả sử dụng tính từ "bình yên", "dịu hiền" kết hợp khéo léo với hình ảnh giấc ngủ, vầng trăng gợi ra một không gian thật êm dịu, trữ tình. Hình ảnh Bác hiện lên thật đẹp đẽ, bình yên trong giấc ngủ vĩnh hằng "Bác nằm trong lăng giấc ngủ bình yên". Suốt bảy mươi chín năm cuộc đời, Người đã dành trọn cho non sông, đất nước. Cả cuộc đời Người chịu bao vất vả, gian lao, bây giờ đất nước đã thống nhất, thanh bình, Người đã có thể yên bình trong giấc ngủ sâu. Ánh sáng dịu êm trong lăng gợi cho tác giả liên tưởng đến "vầng trăng dịu hiền"- thứ ánh sáng nhẹ nhàng mà thanh khiết. Hình ảnh "Vầng trăng" còn ẩn dụ cho trái tim ấm áp, bao la, đẹp đẽ của Người- vị cha già dân tộc. Vầng trăng dịu hiền còn mở ra những ấn tượng đẹp đẽ của độc giả về những trang thơ đầy ánh trăng của Người.

"Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim!"

Dẫu năm dài, tháng rộng thì trời xanh kia vẫn là mãi mãi, trường tồn theo thời gian. Bác cũng như trời xanh vậy, luôn sống mãi trong trái tim của hàng triệu con người Việt Nam. Thời gian không thể làm phai nhòa màu xanh của mây trời cũng như vị tháng năm không thể nào làm lãng quên hình bóng Người trong tim mỗi người con Việt Nam. Hình ảnh ẩn dụ "trời xanh" được Viễn Phương sử dụng thật tinh tế, vừa có sức gợi lại giàu tính biểu tượng, tạo nên sức hấp dẫn cho tứ thơ.

"Mà sao nghe nhói ở trong tim!"

Câu thơ tựa như tiếng thổn thức của một người con khi đón nhận tin dữ: Người đã mãi mãi ra đi. Động từ "nhói" cất lên giữa những tiếng vần bằng tạo sức nặng cho câu thơ. Còn gì đau xót hơn khi phải chấp nhận sự thật rằng Bác đã ra đi mãi mãi. Dù dùng lý trí để trấn an lòng rằng Bác vẫn còn nhưng trái tim vẫn không ngăn được dòng lệ nhớ thương vô hạn. Khổ thơ thoạt tiên mang đến cảm giác nhẹ nhàng với những hình ảnh bình yên của trăng, của bầu trời nhưng sâu thẳm là những cảm xúc thương nhớ, xót xa của nhân vật trữ tình. Từng lời, từng chữ thốt ra đều chan chứa những tình cảm dạt dào khôn tả.

Hành trình nào cũng có lúc kết thúc. Đến giây phút phải rời lăng, tạm biệt Bác để về miền Nam, tác giả không giấu được nỗi luyến tiếc. Những dòng thơ cuối cất lên đầy xúc động như một lời từ biệt:

"Mai về miền Nam thương trào nước mắt"

Ngày mai đây phải trở về với miền Nam thương yêu, rời xa Bác "Chân bước đi mà lòng còn bịn rịn nhớ thương". Nỗi đau đớn khi mất Bác, nỗi tiếc thương phải rời xa người cứ thế mà dâng trào, không ngăn được dòng lệ "thương trào nước mắt". Trong tiếng "thương" ấy là niềm tin yêu, sự biết ơn, kính trọng và nỗi đau tận cùng khi mất Bác. Trái tim tác giả nói riêng, trái tim người Việt Nam nói chung lúc này đây đều chung niềm tiếc thương người, tình thương của triệu triệu con dân Việt Nam dành cho Bác là vô cùng lớn lao, không thể nào đong đếm.

"Muốn làm con chim hót quanh lăng BácMuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây

Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này"

Điệp ngữ "muốn làm" được đặt ở đầu câu nhấn mạnh nỗi khát khao của tác giả muốn được ở bên Bác. Qua đó, gửi gắm niềm mong ước của những người dân miền Nam được gần bên Người để trò chuyện, bày tỏ tấm lòng mình với Người. Những mong ước chân thành xuất phát từ sự tự nguyện, dẫu chỉ là một con chim nhỏ cả hát quanh lăng, dẫu chỉ là một bông hoa toả hương thoảng quanh lăng, hay chỉ làm cây tre tỏa bóng cũng nguyện lòng. Chỉ mong được bên Bác sớm hôm, canh giấc ngủ cho Người. Lời thơ chân thành, tha thiết, tình cảm mộc mạc mà ấm áp vô bờ, những gì chất chứa bấy lâu như được tác gửi trọn vào từng ước nguyện. Thật đáng trân quý biết bao!

Hai khổ thơ cuối bài khép lại tác phẩm bằng những âm điệu của lòng biết ơn và sự ấm áp, thiêng liêng của tâm nguyện cao đẹp. Những hình ảnh giản dị mà giàu tính biểu tượng cùng cách thể hiện cảm xúc chân thực đã làm nên dấu ấn cho hai khổ thơ nói riêng và toàn bài thơ nói chung. Gấp trang sách lại mà những tình cảm dạt dào của Viễn Phương vẫn còn vang vọng đâu đây, ngước lên nhìn ảnh Bác cùng lời dạy của Người, em càng tự hào biết bao vì đất nước có Bác, Tổ quốc mình có Bác.

-------------HẾT--------------

Để cảm nhận được nỗi xúc động, nghẹn ngào cũng như tấm lòng thành kính của nhà thơ Viễn Phương dành cho Bác, bên cạnh bài văn mẫu trên đây, các em có thể tham khảo thêm những bài văn mẫu đặc sắc khác như: Viết đoạn văn ngắn từ 8-12 câu nêu cảm nhận của em về bài thơ Viếng lăng Bác, Nghị luận về bài thơ Viếng lăng Bác, Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác, Hình tượng Bác Hồ trong bài thơ Viếng lăng Bác.

Các em tham khảo bài Phân tích khổ 3 4 bài Viếng lăng Bác của Viễn Phương để cảm nhận được tấm lòng thành kính của người con miền Nam đối với vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc và nỗi niềm xúc động, luyến tiếc của nhà thơ khi rời lăng.

Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác Phân tích khổ đầu bài thơ Viếng lăng Bác Phân tích khổ hai bài thơ Viếng lăng Bác Hình tượng Bác Hồ trong bài thơ Viếng lăng Bác Viếng lăng Bác là bài ca ân tình cảm động của Viễn Phương Mở bài bài thơ Viếng lăng Bác