Xướng môn nữ hầu review

Thể loại: cổ đại, cung đấu, gia đấu, nữ cường, báo thù

Tác giả: Tần Giản

Giang Tiểu Lâu x Tạ Liên Thành/Độc Cô Liên Thành

Tần Giản là tác giả của bộ Thứ nữ hữu độc mà mình rất thích. Nữ chính trong truyện của Tần Giản đều thông minh, đầy mưu lược; còn về phần cung đấu, gia đấu thì toàn kế trong kế, rất đáng nể. Có điều, truyện nào cũng có ý kiến trái chiều. Lý Vị Ương có người khen thông minh, có người lại kêu quá ác. Nữ chính trong truyện này cũng vậy: có người khen thông minh; có người lại bảo nữ chính gặp ai cũng lợi dụng, tính toán. Đó cũng là lý do mình nhảy hố để xem bên nào nói đúng.

Mở đầu là bối cảnh ở bãi tha ma, nữ chính bị đánh đến chết đã tỉnh lại cộng thêm nỗi khổ mất người thân, bị dày vò thân xác. Mình thấy thương cho Tiểu Lâu và bắt đầu mong đợi về kế hoạch trả thù của nàng. Bởi vì khác với Lý Vị Ương, Lý Vị Ương là trọng sinh nên có thể làm lại từ đầu (biết trước sự việc) còn Giang Tiểu Lâu chỉ là tỉnh lại thôi, nên nàng phải từ một mớ hỗn độn mà đứng lên (khó khăn hơn).

Nam chính Tạ Liên Thành là người đã cứu Tiểu Lâu. Thât ra ban đầu mình khá phân vân giữa Tạ Liên Thành và Cố Lưu Niên, nhưng từ khi Liên Thành giúp đỡ rất nhiều cho Tiểu Lâu, đã vậy, còn là người đầu tiên gặp nàng, cứu nàng… Mình đã chắc chắn Liên Thành là nam chính. Truyện của Tần Giản không chú trọng tình cảm nam nữ, nhưng tình cảm của hai nhân vật chính cũng làm mình ngưỡng mộ. Liên Thành bất chấp thân phận mà nhiều lần giúp Tiểu Lâu, không cần nàng nhờ vả, vì Tiểu Lâu là người cứng rắn, mạnh mẽ. Một nam nhân đủ che mưa che nắng, có năng lực, luôn âm thầm bảo vệ người yêu như thế, mình rất khâm phục. Cũng vì nhiều lần giúp Tiểu Lâu nên Liên Thành mới bị bại lộ thân phận, không đứng trong bóng tối nữa. Thân phận của hắn là nhi tử của Đức Hinh Thái tử, người mà Đương kim hoàng đế giết để cướp ngôi.

Truyện tập trung vào quá trình báo thù của nữ chính Giang Tiểu Lâu. Từ những người như Kim Ngọc (bà chủ của kỹ viện Quốc Sắc Thiên Hương, người sai người đánh chết Tiểu Lâu vì nàng không chịu tiếp khách), Lý Hương Lan, Diêu San Hô, Lưu Diệu (đệ đệ của Lưu Yên), Kinh triệu doãn Lương Khánh (người sai người đánh chết đại ca Giang Vãn Phong của nàng), Nghiêm Phượng Nhã (cấp dưới của Lương Khánh), Lưu Yên (phu nhân của Tần Tứ), Tần Tứ (tên hôn phu vong ân bội nghĩa, tiểu nhân vô sỉ), Tần Điềm Nhi (muội muội của Tần Tứ) đến những người khó đụng vào hơn như Tử y hầu Tiêu Quan Tuyết, Thuận phi (Thuận Như Ý, phi của Khánh vương gia), Thái tử … Tử Lâu từng bước từ một người bước ra từ kỹ viện trở thành người được Dương các lão chống lưng, được làm Minh Nguyệt quận chúa… Nàng dùng thủ đoạn, trí thông minh, cách thấu hiểu nhân tâm, sự kiên định… để hoàn thành sự nghiệp báo thù. Tử Lâu không bao giờ bỏ cuộc, ngay cả khi gặp tình huống khó khăn, éo le nhất; nàng cũng không sợ hãi, luôn giữ bình tĩnh, kể cả khi đối diện với người quyền lực, kẻ nham hiểm, kẻ độc ác…

Như mình đã nói, có nhiều bạn nhận xét rằng Tiểu Lâu rất hay lợi dụng người bên cạnh. Mình thấy cũng đúng. Có thể kể đến việc Tiểu Lâu lợi dụng mối quan hệ giữa sư phụ của Phó Triêu Tuyên (Thái Vô tiên sinh) và Tạ Khang Hà để đường đường chính chính bước vào Tạ gia. Khi mình đọc đến khúc này, mình cũng hiểu vì sao mọi người lại nói rằng nữ chính hay lợi dụng người khác. Nhưng mình không lấy đó làm điểm trừ, mình rất thông cảm cho Tiểu Lâu: nàng phải mất gia đình, bị người thương phản bội, thân thể tổn thương… Nàng không dễ dàng tin tưởng ai nữa, và cũng làm mọi cách để báo thù. Đúng, nàng lợi dụng, nhưng nàng không có ý hại những người đó (trừ người xấu ra). Mình lại thấy Tử Lâu là người trọng tình nghĩa. Nàng ủng hộ Dương các lão từ quan để nghỉ ngơi, dù ông là đang là người chống lưng cho nàng. Nàng vì tỷ muội tốt Ly Tuyết Ngưng sẵn sàng nhảy vào “vũng bùn” Khánh vương phủ để tìm ra sự thật về cái chết của Tuyết Ngưng và báo thù cho Tuyết Ngưng. Mặc dù ban đầu đúng là nàng muốn dựa vào quyền thế của Khánh vương phủ, nhưng mình cảm nhận được, Tiểu Lâu đối với Khánh vương phi là thật lòng.

Mình đọc cmt thấy có một bạn nói rằng bạn ấy không cảm thấy tình cảm của nữ chính dành cho nam chính. Mình không cảm thấy như vậy. Phải, Tiểu Lâu khá lạnh nhạt, có một chút bất cần, nhưng một vài hành động nhỏ luôn bán đứng nàng. Ví dụ như nàng vô thức cảm thấy buồn khi nghe tin Hoàng hậu muốn tứ hôn cho Liên Thành với người khác, có chút tức giận khi nương của Liên Thành nói hai người không hợp nhau. Và điển hình là ở khúc cuối: Tiểu Lâu tin tưởng Liên Thành, mặc dù có chút dao động, nhưng cuối cùng nàng vẫn nhận ra đó là Liên Thành giả. Mình cảm thấy là do Tiểu Lâu như một con nhím từng bị tổn thương, cố gắng xù lông lên để bảo vệ bản thân, chứ không phải nàng không có một tí tình cảm gì đối với Liên Thành. Nàng cũng rất lo lắng cho Liên Thành, có thể kể đến lúc hắn bị Thái tử “mời” đến, muốn giết, thì nàng lập tức chạy vào cung nhờ Hoàng hậu cứu giúp. Tuy lúc gần cuối mình hiểu ra rằng cho dù không có Tiểu Lâu nhờ, Hoàng hậu vẫn sẽ bảo vệ cho Liên Thành, nhưng lúc đó nàng có biết đâu? Tiểu Lâu lúc đó là xuất phát từ tâm mới hành động như vậy. Mình tin rằng Tiểu Lâu cũng có tình cảm đối với Liên Thành, chỉ là luôn giấu thôi.

Mưu kế, nam nữ chính mình rất thích. Khen cũng đã khen rồi, giờ là một chút nhận xét:

– Tiểu Lâu từng thắc mắc vì sao võ công của Liên Thành lại cao siêu đến vậy. Mặc dù chi tiết này chẳng quan trọng, nhưng mình cũng khá thắc mắc.

– Khi rời Tạ gia, tác giả ghi Tạ gia dưới sự dẫn dắt của Tạ Ỷ Chu không dưới một năm, cơ nghiệp sẽ không còn. Mình vẫn chưa nghe kết cục của mấy người này, không biết có đúng là Tạ gia sẽ tan nát không?

– An vương phi và Tiểu Lâu đạt thành hiệp nghị: giải quyết xong chuyện ở Khánh vương phủ thì bà ta sẽ “tính sổ” với Tiểu Lâu về chuyện của nhi tử. Mình vẫn chưa nghe nói gì hết, chẳng lẽ An vương phi từ bỏ rồi sao?

– Trước khi rời kinh, Hách Liên Duẫn từng nói người hại Thế tử Hách Liên Khải không phải là thê tử của hắn, mà rất có thể là Hách Liên Thái. Tiểu Lâu cũng nửa tin nửa ngờ. Thế nhưng, sau này cũng không nhắc tới nữa. Mình không biết có đúng là Hách Liên Thái bày trò không. Mặc dù Hách Liên Khải cuối cùng cũng bình yên, nhưng mình có chút thắc mắc.

– Khánh vương vị Vệ Phong (gián điệp của Tiêu Quan Tuyết) làm cho bệnh nặng liệt giường. Vậy ông ta bị như vậy đến cuối đời luôn sao? Mà mình cũng không hiểu Vệ Phong làm vậy có ích gì. Vệ Phong ly gián Tiểu Điệp – Sở Hán, ly gián Tiểu Lâu – Liên Thành, mình hiểu, còn hại Khánh vương gia thì mình không hiểu lắm. Có điều, ông ta bị vậy cũng đáng lắm, nên thôi bỏ qua vậy :v

Nội dung có vài lỗ hổng, nhưng nhỏ thôi. Những lỗ hổng này không nằm trong cốt truyện chính, cũng không mấy liên quan đến nhân vật chính nên có thể bỏ qua cũng được. Có điều, để tác phẩm hoàn thiện một chút thì tác giả nên thêm vào. Còn lại thì mình không chê điểm nào cả, hôn lễ thì cũng có rồi, chỉ thiếu động phòng và có con thôi. Mình nghĩ thêm một ngoại truyện nhỏ nữa có vẻ sẽ ổn hơn.

Truyện có mưu kế thâm sâu, nữ chính siêu cường, nhưng không đến nỗi quá ngoan tuyệt giống Lý Vị Ương, nên bạn nào thấy Vị Ương quá ác thì có thể thử truyện này. Truyện này cũng không dài bằng truyện kia, nhưng vừa đủ cho một quá trình báo thù. Mình sẽ đọc lại truyện này.

Cho truyện này 4/5 điểm.