Điệp chi linh review

Tôi có một mục tiêu từ nay cho đến hết năm. Ấy là review những truyện tôi đã đọc. Mục tiêu này thật chất không đơn giản, bởi lẽ có rất nhiều cuốn đọc lâu rồi, cảm xúc không còn nguyện vẹn như ngày nào. Cho nên, như hôm nay, tôi không review từng cuốn một, mà gom những truyện cùng tác giả, viết lên những nhận xét của mình. Tôi không có tham vọng gì hết, chỉ mong chút ý kiến nhỏ bé của mình sẽ giúp các bạn dễ dàng trong việc tìm hiểu trước khi quyết định mua một cuốn sách nào đấy. Cũng hy vọng có người giống tôi, sau khi đọc xong sách thì muốn lên mạng tìm hiểu ý kiến của mọi người.

Nhận xét chung

Các tác phẩm của Điệp Chi Linh là cùng một hệ liệt, nói về những nhân vật có liên quan với nhau, chẳng hạn như cùng chơi chung, hoặc là người nhà. Thế nhưng đây là một trong những tác giả thiếu sự thống nhất nhất khi viết hệ liệt. Các nhân vật có tính cách không đồng nhất trong truyện, quan hệ và các chi tiết thường bị sửa đổi. Vì vậy bạn nên đọc các tác phẩm này một cách độc lập thay vì muốn tìm lại người quen.

Tôi biết Điệp Chi Linh lần đầu tiên là qua cuốn Ốc sên chạy. Hình như khi ấy Điệp Chi Linh đang là sinh viên ngành y, vì thế câu chuyện về một cô sinh viên y khoa đã được Điệp Chi Linh viết rất sinh động. Điệp Chi Linh có khả năng viết trong bi có hài, trong hài có bi, vừa có thể viết ngôn tình, vừa có thể sáng tác đam mỹ. Tôi nhớ ngày xưa hay đùa với bạn, rằng Điệp Chi Linh học y, không phải rất bận sao mà còn thời gian sáng tác, mà viết rất nhiều nữa chứ. Không biết có phải vì thế mà các sáng tác của cô luôn toát lên hơi thở của tuổi trẻ, nhưng kém đi phần sâu sắc, không có tác phẩm nào thật sự rung động đến nghẹn ngào. Ốc sên chạy là tác phẩm tôi đánh giá là tốt nhất của Điệp Chi Linh.

Ốc sên chạy

Điệp chi linh review

Công bằng mà nói, Ốc sên chạy là một tác phẩm viết được, chạm được trái tim của rất nhiều cô gái. Hơn thế, nó được chuyển ngữ và xuất bản ở Việt Nam trong giai đoạn độc giả chưa bị ngôn tình làm cho bội thực, cũng không có quá nhiều tác phẩm xuất sắc, thế nên vô hình trung, Ốc sên chạy là cuốn sách được đánh giá cao. Và có một điều không thể phủ nhận, Ốc sên chạy là cuốn sách tình yêu ngọt ngào có, dịu dàng có, man mác có, và cũng rất sâu lắng. Bạn có thể tìm được rất nhiều bài review cảm xúc và chi tiết về tác phẩm này.

Ốc sên chạy được đánh giá là có dàn nhân vật hấp dẫn, từ nam chính đến nam phụ, từ nữ phụ đến bạn bè của nữ chính… trừ… nữ chính.  Tôi đồng ý rằng dàn nhân vật phụ của Ốc sến chạy có vai trò rất quan trọng cũng như được đắp rất dày trong truyện, so với những cuốn cùng hệ liệt. Câu chuyện là sự day dứt của cô sinh viên y Vệ Nam với mối tình thầm lặng 8 năm, hẹn hò 1 tháng Hứa Chi Hằng, và việc có đủ can đảm để mở lòng với người con trai lặng lẽ yêu mình Lục Song hay không. Bên cạnh tình yêu, Vệ Nam may mắn có được quãng đời sinh viên tươi đẹp, gặp được những người dìu dắt nhiệt tình, và tình bạn tuyệt vời với Kỳ Quyên, Tiêu Tinh. Chính những người xung quanh đã làm Vệ Nam dần trưởng thành, tiếp thêm cho cô sức mạnh để tiến bước cùng Lục Song.

Tình yêu của Vệ Nam mang hình ảnh của con ốc sên, co ro trong chiếc vỏ kể từ ngày mối tình đầu tan vỡ. Đó cũng là quan điểm tình yêu của mỗi cô gái, cần người cùng dầm mưa với mình hay cần người mang đến cho mình chiếc ô. Bên cạnh đó, những câu nói hay cũng góp phần khiến Ốc sên chạy ghi điểm tuyệt đối với những bạn gái từng một thời không cách nào thoát khỏi cái bóng của mối tình cũ. Chính vì thế, Vệ Nam nhận được sự đồng cảm của rất nhiều người, và cũng là nhân vật bị đánh giá “lãng nhách” nhất trong truyện. Với tôi, Vệ Nam là một cô gái trẻ trung, căng tràn nhựa sống. Cô là người sống quá tình cảm, sống hoài niệm, không cách nào dứt ra được quá khứ. Nhưng đã nói mà, tình cảm thì ai khống chế được. Một Vệ Nam buông bỏ tình yêu vì hiểu đó không chỉ là chuyện của hai người, một Vệ Nam luôn cố gắng tươi cười, sống tích cực, thậm chí một Vệ Nam yếu đuối… tất cả những điều đó đã khiến Lục Song muốn bảo vệ cô, Hứa Chi Hằng không thể quên cô, bạn bè và những người xung quanh luôn yêu quý cô.

Có hai luồng ý kiến, ý cho rằng tình yêu của Vệ Nam dành cho Lục Song không nhiều bằng Hứa Chi Hằng, một lại cho rằng cô không thật sự yêu Hứa Chi Hằng nhiều như mình đã nghĩ. Đúng, Vệ Nam không yêu Lục Song nhiều như Hứa Chi Hằng, bởi lẽ Chi Hằng là mối tình đầu, là những gì tinh khôi nhất, nguyên sơ nhất. Ai mà không yêu nhất mối tình đầu của mình? Vệ Nam cũng vậy thôi. Nhưng tình yêu mà Vệ Nam dành cho Lục Song, là hiện tại. Tình yêu ấy như tôi vẫn hay nói là, em yêu anh ấy nhất, như giờ em yêu anh. Yêu tức là yêu, tại sao phải đem lên bàn cân để so sánh yêu ai hơn, khi nó không cùng một thời điểm? Còn tình yêu của Vệ Nam dành cho Hứa Chi Hằng, sâu bao nhiêu, rộng bao nhiêu đã quá rõ ràng. Vệ Nam dùng lý trí để chia tay Chi Hằng, nhưng cô cũng dùng cả thời thanh xuân của mình để nhớ về anh. Tại sao bạn đứng bên ngoài, dùng quan điểm của mình, dùng cách yêu của mình, để đánh giá tình yêu của người khác? Bạn nào phải là Vệ Nam, sao khẳng định cô ấy không thật sự yêu?

Tôi không thích Tô Mẫn Mẫn, cũng không thích cái kết thúc kiểu Quỳnh Dao, mọi người đều hạnh phúc. Nhưng tôi thích cái triết lý: cưới người mình yêu thay vì cưới người yêu mình, bởi con người nào phải sỏi đá, sẽ có một ngày người đó yêu mình. Tôi cũng thích ước nguyện giản đơn của Chi Hằng: Cuộc sống ổn định, năm tháng bình yên. Đó còn là khát vọng của chàng trai không thể chọn người sinh ra mình. Cũng là khát vọng của tôi.

Tình yêu đau dạ dày

Điệp chi linh review

Nếu ai đã từng quá yêu mến Ốc sên chạy, có lẽ sẽ bất ngờ bởi thế mạnh của Điệp Chi Linh lại là đam mỹ. Tình yêu đau dạ dày là tác phẩm thuộc thể loại đam mỹ đầu tiên được phát hành ở Việt Nam, để rồi sau đó rất nhiều tác phẩm khác lần lượt được ra mắt. Do vấn đề kiểm duyệt, bản dịch đã bị cắt không thương tiếc các cảnh H, có thể nói là 1/3 truyện. Bạn có thể tìm đọc bản edit trên mạng, nếu muốn truyện mạch lạc hơn, và tìm thấy những cảm xúc vẹn đầy hơn.

Tình yêu đau dạ dày là tác phẩm đầu tiên tôi làm quen với đam mỹ. Vì là đầu tiên nên nó kích thích ghê lắm, đọc và cứ cười tủm tỉm hoài. Tình yêu đau dạ dày thuần chất đam mỹ, theo cái kiểu BL là một việc rất tự nhiên, không trằn trọc, không dằn xé, thậm chí bạn đổi giới tính cho nhân vật cũng chẳng ảnh hưởng gì. Thế giới đam mỹ là thế giới mà họ yêu và được yêu, với những giận hờn, hiểu lầm và cùng nhau vượt qua. Như Vệ Đằng và Tiêu Phàm vậy, sóng gió hoàn toàn không nằm trong “dư luận xã hội”. Thế nên, chỉ hãy đọc cuốn này khi bạn thật sự hiểu đam mỹ là gì.

Tình yêu đau dạ dày có cốt truyện đơn giản, lòng vòng mối quan hệ tay tư, nhưng cũng rất đỗi dịu dàng, là một tác phẩm khiến bạn vừa đọc vừa cong cong khóe môi, gấp sách lại thì cũng chẳng còn nhớ bao nhiêu. Nếu nói rằng có gì đáng tiếc trong tác phẩm này, đó chính là sự thiếu nhất quán so với các tác phẩm khác, mà điển hình là Ốc sên chạy. Trong Ốc sên chạy, Tiêu Phàm là anh ruột của Tiêu Tinh, qua Tình yêu đau dạ dày trở thành anh họ. Trong Ốc sên chạy, Vệ Nam chia tay Chi Hằng vì thân thế của anh, cô sợ gia đình không chấp nhận. Trong Tình yêu đau dạ dày, ba mẹ Vệ Đằng – Vệ Nam rất hiểu lý lẽ, chỉ cần con mình được hạnh phúc. Chính điều này đã khiến tôi nhìn nhận lại chuyện Vệ Nam chủ động chia tay Chi Hằng, hy sinh oan uổng một mối tình thơ mộng. Cảm thấy hụt hẫng vô cùng.

Chờ một ngày nắng

Điệp chi linh review

Trước khi mua Chờ một ngày nắng, tôi có hỏi ý kiến bạn bè. Đa phần nhận xét Chờ một ngày nắng nhẹ nhàng, vui vẻ, tuy nhiên lực viết không bằng Ốc sên chạy. Tôi cũng có đồng quan điểm sau khi đọc xong cuốn sách này.

Chờ một ngày nắng có nội dung rất đơn giản, đọc cho vui, giải trí, cười cho khỏe là chính. Câu chuyện kể về tiểu thư Tiêu Tinh, dưới sức ép của gia đình phải kết hôn với Thẩm Quân Tắc, người mình chưa hề biết mặt. Hiểu lầm xảy ra khiến Quân Tắc không thể thừa nhận thân phận thật của mình, từ đó xảy ra bao nhiêu tình huống dở khóc dở cười giữa Tiêu Tinh và Thẩm Quân Tắc thật – giả. Tất cả những điều mâu thuẫn đều được Điệp Chi Linh hóa giải một cách rất gượng ép, kiểu chỉ là truyện thôi thì cho qua. Ví dụ như Tiêu Phàm là anh trai của Tiêu Tinh nhưng cha mẹ không thúc ép gì anh này mà chỉ nhằm vào Tiêu Tinh. Vì vậy bạn cũng đừng mong điều gì quá sâu sắc với cuốn này. Vui và vui, đấy là tất cả những gì bạn có thể tìm thấy.

Cũng mắc lỗi như Tình yêu đau dạ dày, Chờ một ngày nắng dù nằm trong hệ liệt Ốc sên chạy nhưng các chi tiết lại chệch đi rất nhiều. Cũng là từng ấy nhân vật nhưng có một số khác biệt. Nếu Ốc sên chạy xây dựng nhân vật phụ cực dày, như Kỳ Quyên là cùng cha khác mẹ với Chi Hằng, nỗi lòng của Kỳ Quyên… thì trong Chờ một ngày nắng, Kỳ Quyên tuy vẫn rất “cool” nhưng cái background đã để trống. Nếu ở Ốc sên chạy, Tiêu Tinh và Kỳ Quyên có tầm ảnh hưởng lớn đến Vệ Nam thì trong Chờ một ngày nắng, các mối quan hệ diễn ra rất hời hợt. Kỳ Quyên đậm nét nhất, cũng chỉ xuất hiện với vai trò mờ nhạt. Tạ Ý và Thẩm Quân Kiệt xuất hiện chỉ để mua vui, theo đúng ý định của Điệp Chi Linh về một tình yêu không có kẻ thứ 3. Chi tiết Lục Song đưa Vệ Nam sang Mỹ dự đám cưới của Tiêu Tinh trong Ốc sên chạy biến mất trong Chờ một ngày nắng. Tình bạn của Tiêu Tinh không đọng lại chút gì trong truyện này, và nhân vật Vệ Nam không tạo chút hứng thú nào cho độc giả tìm đọc truyện liên quan.

Tôi đọc được lời giới thiệu về Tiêu Tinh, đại ý rằng cô là tiểu thư con nhà giàu nhưng không giống chút nào bởi cô không se sua quần áo, không biết trang điểm… Tôi không rõ đây là lời biên tập của đơn vị xuất bản hay do Điệp Chi Linh tự nói. Bởi lẽ giàu và biết se sua là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Nếu là lời của Điệp Chi Linh thì tôi phải đánh giá lại tác giả này. Nhưng dù sao thì, đây cũng là một trong những tác giả có thể khiến tôi chọn mặt gửi tên, vì từng đọc tác phẩm này mà muốn đọc thêm cuốn khác cô sáng tác. Tôi sẽ tiếp tục chờ đọc “Đại tỷ giang hồ”, dù quả thật tôi không trông mong gì một câu chuyện rung động tâm can. Có lẽ tất cả những gì tinh lọc nhất, Điệp Chi Linh đã dốc hết vào Ốc sên chạy, và không thể nào lặp lại được nữa.

Posted in Books, Review

Nhãn: review, Trung Quốc, truyện