Phân tích bài đây thôn vĩ dạ

Tài liệuhướng dẫnphân tíchbài thơ Đây thôn Vĩ Dạ(Hàn Mặc Tử) do Nghecontent.com tổng hợp,biên soạngồm những gợi ý chi tiết giúp emphân tíchđề, lập dàn ý vàkế hoạchtư duy cùng với mẫu bài vănđọc thêmhay.đọc thêmngay để có một bài văn hay và đạt điểm cao nhé !

Phân tích bài đây thôn vĩ dạ

Table of Contents

  • I. Phân tích giới thiệu tác giả và tác phẩm Đây thôn Vĩ Dạ
    • 1. Tác giả Hàn Mặc Tử
    • 2. Bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ
  • II. Phân tíchbài thơ Đây thôn Vĩ Dạ
    • 1.Phân tíchyêu cầuđề bài
    • 2. Phân tích luận điểm của bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ
  • II. Lập dàn ý chi tiếtphân tíchbài thơ Đây thôn Vĩ Dạ
    • 1.mở bàiđo đạtĐây thôn Vĩ Dạ
    • 2. Thân bàiphân tíchĐây thôn Vĩ Dạ
    • 3.Phần kết thúcphân tíchĐây thôn Vĩ Dạ
    • 4.Kế hoạchtư duyđo đạtbài thơ Đây thôn Vĩ Dạ
  • IV. Top bài văn Đây thôn Vĩ Dạđược đánh giácao trong các kì thi,kiểm duyệt
    • 1.Phân tíchĐây thôn Vĩ Dạ bài số 1
    • 2.Phân tíchĐây thôn Vĩ Dạ bài số 2
  • Lời kết

I. Phân tích giới thiệu tác giả và tác phẩm Đây thôn Vĩ Dạ

1. Tác giả Hàn Mặc Tử

Phân tích bài đây thôn vĩ dạ

Hàn Mặc Tử (1912 1940) tên thật là Nguyễn Trọng Trí, quê làng Lệ Mỹ, Đồng Hới, Quảng Bình.

Ông là nhà thơ nổi tiếng,bắt đầucho dòng thơlãng mạnmới mẻViệt Nam, là người khởi xướng ra Trường thơ Loạn.

Hàn Mặc Tử theo cha đi nhiềunơivà từng theo học ở rất nhiều trường. Năm 1926, cha mất, ông được mẹ cho học tiếp ở trường Pellevin Huế.

Ông có tài năng làm thơtừ lâukhi mới 16 tuổi, tính tình hiền từ, giản dị, hiếu học và thích giao du bè bạn trong lĩnh vực văn thơ.

Năm 21 tuổi, ông vàoTP. Hồ Chí Minhlập nghiệp, làm phóng viên cho tờ Công luận và có một mối tìnhthơ mộngvới Mộng Cầm.

Năm 1935, ông mắc bệnh phongtuy nhiêndo không chữa trịkịp thời, bệnh ngày càng trở nặng nên sau 5 năm ông đã qua đời tại viện phong Quy Hòa khi mới bước sang tuổi 28.

Các tác phẩm tiêu biểu: các tập thơLệ Thanh thi tập(gồmtất cảcác bài thơ Đường luật),Gái Quê(1936),Thơ Điên(Đau Thương, 1938), các bài thơXuânnhư ý, Thượng Thanh Khí, kịch thơCẩm Châu Duyên, Duyên kỳ ngộ(1939),Quần tiên hội(1940), tập thơ văn xuôiChơi Giữa Mùa Trăng

2. Bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

trường hợpsáng tác: Bài thơ được sáng tác năm 1938 và in trong tậpThơ điênvề sau đổi thànhĐau thương. Bài thơ đượcthu thậpcảm hứng từtấm ảnhvề phong cảnh Huế và lời hỏi thăm của Hoàng Cúc người mà Hàn Mặc Tử ôm ấp mối tình đơn phương khi còn làm ở sở Đạc Điền.

thành quảnội dung: Cả bài thơĐây thôn Vĩ Dạlà một bức tranh thôn Vĩ vừa mang vẻ đẹp rất thựcvới tất cảnét trong sáng, tinh khôi,mộng mơvới những đặc trưng của thiên nhiên xứ Huế, vừa thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu quê hươngđất nướcđồng thờilà khao khát sống đến cháy bỏng của nhà thơ.

Đặc sắc nghệ thuật:

+ Hình ảnhđộc đáogiàu sức gợi biểu hiện nội tâm

+ Bút pháp gợi tả, ngôn ngữ tinh tế, giàu sức liên tưởng

+sử dụnghàng lọat câu hỏi tu từ

+ Mạch thơ đứt nối không liên tục vàđộc nhấttuy nhiênnhất quán về dòng tâm tư

Bố cục: 3 phần tương ứng với 3 khổ

+ Khổ 1: Vườn Vĩ Dạ lúc ban mai trong tâm tưởng thi sĩ

+ Khổ 2: Cảnh sông nước xứ Huế đêm trăng và tâm trạng thi sĩ

+ Khổ 3: Hình bóng khách đường xa và nỗi niềm mơ tưởng, hoài nghi.

II. Phân tíchbài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

Đề bài:phân tíchbài thơĐây thôn Vĩ Dạcủa Hàn Mặc Tử.

1.Phân tíchyêu cầuđề bài

Yêu cầu:đo đạtbài thơĐây thôn Vĩ Dạ.

đối tượng, phạm vi đề bài:nội dung, nghệ thuật của bài thơĐây thôn Vĩ Dạ.

công thứclàm bài:dùngcácthao tácđo đạt, bình luận.

2. Phân tích luận điểm của bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

Luận điểm 1(phân tích khổ thơ 1): Hoài niệm vềkhung cảnhthiên nhiên vàcon ngườithôn Vĩ tươi đẹptràn ngậpsức sống.

+ Bức tranh cảnh vật tuyệt đẹp qua hồi tưởng của tác giả: nắng mới, những hàng cau, vườn xanh như ngọc

+ Hình ảnhcon ngườithôn Vĩ:khuôn mặtchữ điền.

Luận điểm 2(phân tích khổ thơ 2): Cảnh vật thiên nhiên đượm buồn qua cái nhìn đầy nội tâm.

+tự tichia lìa

+ Tâm trạng đợi chờ khắc khoải, da diết

Luận điểm 3(phân tích khổ thơ cuối): Cảnh vật, tâm trạngcon ngườiđều chìm sâu vào mộng ảo.

Phân tích bài đây thôn vĩ dạ

Chi tiếtsơ đồtư duyphân tíchbài thơ Đây thôn Vĩ Dạ (Hàn Mặc Tử)

Tổng hợphệ thốngkế hoạchtư duy cho các đề văn tương tự các emcó khả năngxem thêmở đây:sơ đồtư duy bài Đây thôn Vĩ Dạ

IV. Top bài văn Đây thôn Vĩ Dạđược đánh giácao trong các kì thi,kiểm duyệt

Cùng Đọctài liệu tham khảo5 bài vănphân tíchĐây thôn Vĩ Dạ tiêu biểuđược đánh giácaophía dướiđể có thêm vốn từ ngữ và định hướngnội dungtốt hơntrước khi chắp bút viết bài nhé.

1.Phân tíchĐây thôn Vĩ Dạ bài số 1

Đây thôn Vĩ Dạ là một trong những bài thơ hay nhất của phong trào Thơ mới. Bài thơ lần đầu in trong tập Nắng xuân (1937). Hàn Mặc Tử là một nhà thơ tài năng, quãng đời sống và sáng tác của ông là rất ngắn ngủi (1912 1940). Cuộc đời của Hàn Mặc Tử cũngphát triểnkhông bình thường: ông phải chịu đựng nhữngđau đớngiày vò của bệnh tật và sống trongtình trạngcô đơn giữa cuộc đời.

Hàn Mặc Tử là một người đa tình, ông khơi nguồn chothơ từnhiều nguồn cảm xúc: lòng tinđịa điểmĐức chúa Trời mà tác giả có lúc tự nhận mình là Thi sĩ của đội quân Thánh giá với bao lời cầu nguyện vẻ đẹp của quê hương, một tình yêu than thiết với nhiều cái tên đẹp: Ngọc Sương, Mộng Cầm, Thương Thương, Hoàng Cúc Đây thôn Vĩ Dạ là một trong những bài thơ hay nhất của Hàn Mặc Tử đượcthông minhnên từ hai nguồn cảm hứng cảnh đẹp của Vĩ Dạ mà có lần Bích Khê đã viết:

Vĩ Dạ thôn, Vĩ Dạ thôn

Biếc che cần trúc không buồn mà say.

Thiên nhiên đẹp, làng quê đất đai trù phú tạo cho tác giả tình yêu cuộc sống, yêucon người. Nguồn mạchthứ 2là tấm lòng yêu mến, tình yêu nửa thực, nửa hư như một mongước muốnđược bày tỏ. Nhà thơ Quách Tấn cho biết Hoàng Cúc đãgởicho Hàn Mặc Tử một tấm bưu ảnh có phong cảnh xứ Huế và dòng Hương có con đò, bóng tre cần trúc hai bên bờ.tấm hìnhcũng gợi cho Hàn Mặc Tử những tình cảm, xúc động để từđấytạo nên cảm hứng trong thơ.

Nhà nghiên cứu Văn Tâm lại nói thêm: Khoảng năm 1937, nghe tin Hàn Mặc Tử mắc bệnh nan y, Hoàng Cúc đãgửivô Quy Nhơn cho Hàn Mặc Tử mộttấm hìnhchụp hồi còn mặc áo dài trắng trường Đồng Khánh có kèm lời thăm hỏi sức khỏe và trách Hàn Mặc Tử sao lâu nay không ra thăm Vĩ Dạ? Vàđónguyên nhântrực tiếp cho sự ra đời của Đây thôn Vĩ Dạ.

Câu thơmở đầunhư một lời chào mời, một lời thăm hỏi hay một lời trách móc, dường nhưtất cảđều có và ẩn ý trong lời thơ:

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Thôn Vĩ Dạ bên bờ sông Hương là một làng quê đẹp, có nhiều khu vườn xanh tươi, buổi sáng khi mặt trời mọc,khung cảnhthiên nhiên rất gợi cảm, ánh nắng ban mai và vườn cây tươi tốt dễ tạo nên những tình cảm gắn bó và thiết tha với cuộc sống. Ở đây tác giảmô tảnhững hàng cau thân vút cao trong buổi bình minh gợi một cái gì khỏe khoắn của thiên nhiên:

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.

Hàng cau còngợi lênkhông khí của làng quê như đã cótừ lâuđời. Nhà thơ Vũ Quần Phương cũngnhận xét: Cái nắng hàng cau nắng mới lên sao lại gợi một nỗi niềm làng mạc quê hương đến thế.

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc.

Chữ mướt ở đây đượcdùngrất khéo, nói lên cái tốt tươi của sự sống trong khu vườn, nói mướt làđề cậptình trạngmượt mà, mềm dịu đang độphát triểntơ non. Màu xanh như ngọc là màu xanh như được lọc qua ánh sáng rất đẹp và gợi cảm.đấylà màu xanh đượcmiêu tảban mai hoặc khi bầu trời đang bừng sáng thì mới có một màu xanh như ngọc.có thểso vớinhiều từ ngữkhác nhau, nhữnghiện trạng, sắc thái của màu xanh: xanh lơ, xanh lục, xanh nõn, xanh thẳm, xanh biếcVườn cây vừa chiếm lĩnh chiều cao củakhông gianvới những hàng cau cao vút và bề rộng với cây xanh tươi tốt. Trong những vườnđấyẩn hiện nhữngkhuôn mặtphúc hậu:

Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Ở đây tác giảmô tảquan hệ giữa người và cảnh như hài hòa,phù hợpvà gắn bó với nhau.Tuy chỉ là những nét thấp thoángnhưngcũnggợi lênđượcấn tượngvề nhữngcon ngườichân chất ở vùng quê, những người lao động trung thực vớikhuôn mặtchữ điền.nhìn chung, trong khổ một tác giả đãmô tảđược vẻ đẹp của vùng quê xứ Huế, đất đai trù phú, cây cối xanh tươi, một vẻ đẹp của làng quê thịnh vượng đã cótừ lâuđời; về phía chủ quan là tình cảm mến yêu cuộc sống.

Ngoài lòng yêu đờicó thểcòn là những tình cảm riêng gắn bó với mảnh đất, với người thân quen. Khổ một của bài thơ như gâyấn tượngvề sựhiện diệncủa nhà thơ trong cáchmiêu tảlàng quê đẹp bên bờ sông Hương.tuy nhiên, đọc kĩ cả bài thơ thìtoàn bộtrôi trên dòng tâm tưởng của một tình cảm thiết tha và dè dặt của một nỗi nhớ thương như nén lại trong cảnh ngộ riêng của mình.

Đây thôn Vĩ Dạ là bài thơ mà tứ thơ vận động theocảm xúcở bên trong rồi bộc lộ quanhững ảnh chụpphù hợpbên ngoài. Cũngvì thếmà tứ thơ path triển không theo một dòng chảy liên tục và có lúc như gián cách, nhưđột ngộtxuất hiệnnhững ý tứ và hình ảnh mới. Đất Huếkhông chỉcó một vẻ đẹp mà thiên nhiên có nhiều sắc thái,khung cảnhcó vui, có buồn và tấm lòng của tác giả với những thiết tha nhớ mong vềnơiấy và vềcon ngườiấy nên tránh sao khỏi buồn. Tác giả lạimiêu tảmột bức tranh thiên nhiên khác gợi buồn gợi nhớ:

Gió theo lối gió mây đường mây

Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay.

Dòng nước trôi nhẹ, ngọn gió hiu hiu thổi, những cánh hoa bắp lay lay, nỗi buồn nhẹnhưngkhông kém phần da diết,đây chính làmột khung cảnhthiên nhiên có thựctuy nhiêncùng lúc đócũng phản ảnh tâm trạng của chính tác giả. Tình cảm buồnđến từnhiềunguyên nhân, nỗi bâng khuâng trước một miền đất lạ, nhiềumong ước, nhiều dè dặt, những thoáng nghi ngờ.

nói đếnHuế, các nhà thơ đềuđáng chú ýlưu ý đếndòng sông Hương với vẻ đẹpđặc biệtcủa một dòng sông nước trong chảy lững lờ giữa thành phố. Các nhà thơ Nam Trân, Tố Hữu đều có nhiều bài thơ đẹp viết về sông Hương, như câu thơ rấtchân tìnhcủa Tố Hữu:

Hương Giang ơi, dòng sông êm

Quả tim ta vẫn ngày đêm tự tình.

Với Tố Hữu,đấylà dòng sông tuổi thơ, dòng sông quê hương đã nuôi dưỡng tâm hồn tác giả. Còn với Hàn Mặc Tửđây chính làdòng sôngmộng mơnhư thực như hư,đặc biệt làtrong đêm trăng,đấylà một dòng sông trăng.không gianngời ngợi ánh trăng, con thuyền cũng đầy trăng và ghé nhiều bến trăng. Hàn Mặc Tử là nhà thơmiêu tảvẻ đẹp của trăng với nhiều sắc thái lạ:

Không gian đắm đuối toàn trăng cả

Tôi cũng trăng và nàng cũng trăng.

Tác giả đãtư cáchhóa vầng trăng theo con mắt đa tình:

Mới lớn lên trăng đã thẹn thò

Thơm như tình ái của ni cỏ

Trang nằm sóng soãi trên cành liễu

Đợi gió đông về để lả lơi.

Trong bài thơ, dòng sông Hương đượcmô tảrấtmộng mơnhư một dòng sông trăng và con thuyền cũng trở đầy trăng và cập bến như vừaxác địnhvừa mơ hồ.cảm giácvới Huế là nhữngcảm xúcđẹp.

Ở khổ thơ cuối tác giả bộc lộ tâm trạng:

Mơ khách đường xa, khách đường

Áo em trắng quá nhìn không ra.

Phải chăng khách đường xa nhớ đến miền đất thân yêu này để tìm lại một hình ảnh, một kỉ niệm như đã có ở trong đời hay đúng hơn chỉ một niềm mong ước?tất cảnhư thực như hư; hình ảnh áo trắng của người con gái là hình ảnh đẹpgợi tả lênsự trong trắng, thanh khiết màmột sốnhà Thơ Mới thườngdùng. Câu thơ Ở đây sương khói mờ nhân ảnh đã đượcdùngtrong thơ xưa để nói lên cái hư ảo của kiếp người: Mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm.

Hàn Mặc Tửđề cậphình ảnh mờ nhân ảnh là chân thực vì hình ảnh của một người thân yêu nàođấycòn mờ ảo, như thực, như hư.đấylà một tình cảmthơ mộng, một bóng dáng xa xôi, mộtước mơđẹp. Cũngbởi vậymà trong lòng tác giả nảy sinh một câu hỏi rất thực mà cũng cóphẩm chấtvăn chương của nghệ thuật tu từ:

Ai biết tình ai có đậm đà?

Đây thôn Vĩ Dạ là một bài thơ hay, thiên nhiên đẹp và tình người với nhữngmong ước, những dè dặt, tình đời như nửa thực nửa hư. Bài thơ bộc lộ tấm lòng của tác giả, một nhà thơ mang theo nhiều nỗi niềmmơ ướcvà cũng hiểu rõ giới hạn mà mìnhcó khả năngtìm đến với cuộc đời. Nhà phê bình Lê Đình Kỵ nhận xét: Hai bài thơ được thừa nhậnrộng rãiđến thành cổ điển của Hàn Mặc Tử:Mùa xuân chínvàĐây thôn Vĩ Dạkhông xa lạ với những trình tự quê hương và vào loại trong sáng nhất của Thơ Mới.

2.Phân tíchĐây thôn Vĩ Dạ bài số 2

Hàn Mặc Tử một trái tim, một tâm hồnlãng mạndạt dào yêu thương đã bật lên những tiếng thơ, tiếng khóc của nghệ thuật trước cuộc đời. Những phút giây xót và sung sướng, những phút giây mà ông đã thả hồn mình vào tronq thơ, những giây phút ông đã chắt lọc, đã thăng hoa từ nỗi đau của tâm hồn mình để viết lên những bài thơ tuyệt bút. Và bài thơĐây thôn Vĩ Dạđã được ra đời ngay trong những phút giây tuyệt diệu ấy. Ở bài thơ, cái tình mặn nồng trong sáng đã hòa quyện với thiên nhiên tươi đẹp, mối tình riêng đã ở trong mối tình chung hồn thơ vẫn đượm vẻđau buồn.

Đây thôn Vĩ Dạlà một trong những bài thơ tình hay nhất của Hàn Mặc Tử. Một tình yêu thiết tha man mác, đượm vẻ u buồn ẩn hiện giữakhung cảnhthiên nhiên hoà vào lòng người, cái thực và mộng, huyền ảo vàrõ rànghòavào nhau.

mở bàibài thơ là một lời trách móc nhẹ nhàng của nhân vật trữ tình:

Sao anh không về chơi thôn Vĩ

Chỉ một câu hỏi thôi! Một câu hỏi của cô gái thôn Vĩnhưngchan chứa bao yêu thươngchờ đợi. Câu thơ vừa có ý trách móc vừa có ý tiếc nuối của cô gáiđối vớingười yêu vì đã bỏ qua được chiêm ngưỡng vẻ đẹp mặn mà,yên bìnhtình quê của thôn Vĩ vùng nông thôn ngoại ô xinh xắnthơ mộng, mộtkhía cạnhcủa cảnh Huế.

chúng tahãychú ýquan sát, tận hưởng vẻ đẹp của thôn Vĩ:

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Nét đặc sắc của thôn Vĩ quê hương người con gái gợi mở ở câu đầu trên đây đã được tả rõ nét. Một bức tranh thiên nhiên tuyệt tác rộng mở trước mắtngười coi. Hình ảnh nắng tướilên phía trênngọn cau tươi đẹp,tràn ngậpsức sống. Nắng mới là nắng sớmbắt tay vào làmcủa một ngày, những hàng cau cao vút vươn mình đónlấynhững tia nắng sớm kia, vàtất cảtràn đầyánh nắng và buổi bình minh. Cái nắng hàng cau nắng mới lên sao lại gợi một nỗi niềm làng quê hương đến thế. Câu thơ này bất chợt khiến ta nghĩ tới những câu thơ Tố Hữu trong bài thơXuân lòng:

Nắng xuân tươi trên thân dừa xanh dịu

Tàu cau non lấp loáng muôn gươm xanh

Ánh nhởn nhơ đùa quả non trắng phếu

Và chảy tan qua kẽ lá cành chanh.

Nắng mới cũng còncó hàm ýlà nắng của mùa xuân,mở đầucho một năm mới nên bao giờ nó cũng bừng lên rực rõ nồng nàn.đólà những tia nắngtrước tiênrọi xuống làng quê mà trước nó chiếu vào những vườn caulàm chonhững hạt sương đêm đọng lại sáng lên, lấp lánh như những viên ngọc được đính vào chiếc choàng nhung xanh mịn:

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Cái nhìn như chạm khẽ vàomàu sắccủa sự vật để rồi bật lên một sự ngạc nhiên đến thẫn thờ. Đến câu thơ này, ta bắt gặp cái nhìn của thi nhân đã hạ xuống thấp hơn và bao quát ở chiều rộng. Một khoảng xanh của vườn tược hiện ra, nhắm mắt lại ta cũng hình dung ra ngay cái màu xanhmượt mà, mỡ màng của vườn cây. Takhông nhữngcảm nhận ởđấymàu xanh của vẻ đẹp mà nó còn tràn trề sức sống mơn mởn.

Những tán lá cành cây được sương đêm gột rửabiến thànhcành lá ngọc. Không phải xanh mượt, cũng không phải xanh mỡ màng mà chỉ có xanh như ngọc mớidiễn tảđược vẻ đẹp ngồn ngộn, sự sống của vườn tược. Một màu xanh cao quí, lấp lánh, trong trẻolàm chovườn cây càng sáng bóng lên. Hình như cả vườn cây đều tắm trong luồng không khí đang còn run rẩy sự trinh bạch nguyên sơchưa hềnhuốm bụi. Lăng kính không khí ấy làm hiện rõ hơn đường nétsắc màucủa cảnh sắc mà mắt thườngchúng tabỏ qua.nếuvẫn chưa cómột tình yêu sâu nặng nồng nànđối vớiVĩ Dạ thì Hàn Mặc Tử không thểcó đượcnhững vần thơ trong trẻo như vậy.

Ai từng sinh ra và lớn lên ởViệt Nam,đáng chú ýở xứ Huế thì mới thấm thía những vần thơ này:

Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Trong vườn thôn Vĩ Dạ kia, nhành lá trúc vàkhuôn mặtchữ điền sao lại có mốiảnh hưởngđột ngộtmà đẹp thế: những chiếc lá trúc thanh mảnh, thon thả che nganggương mặtchữ điền. Mặt chữ điền gương mặtấy càng hiện ra thấp thoáng sau lá trúc mơ màng, hư hư thực thực.

Thôn Vĩ Dạ nằm cạnh ngay bờ sông Hương êm đềm.bởi vậymà từ cách tả cảnh làng quê ở khổ thơ đầu hé mở tình yêu, tác giả chuyển sang tả cảnh sông với niềm bâng khuâng, nỗi nhớ mong sầu muộn hư ảo như trong giấc mộng:

Gió theo lối gió mây đường mây

Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay

Thuyền ai đậu bến sông trăngđó

Có chở trăng về kịp tối nay ?

Gió và mây để gợi buồn vì nó trôi nổi, lang thang thì nay lại càng buồn hơn gió đi theo đường gió, mây đi theo đường mây, gió và mây xa nhau; không thể là bạn đồng hành, không thể gặp gỡ và sự xa cách của nhà thơso vớingười yêucó thểlà vĩnh viễn. Phải chăngNó làcảm xúccủa nhà thơ trong xa cách nhớ thương, và đây cũng làmặc cảmcủa nhữngchúng taxưa trong cuộc sống. Nỗi buồn về sự chia li, tiễn biệt đọng lại trong lòng người phảng phất buồn và mang một nỗi niềm xao xác.con ngườikhông cònthấy giọng tươi mát đầy sức sống ở đoạn trước nữa,chúng tagặp lại Hàn Mặc Tử một tâm hồnbuồn đau, u uất:

Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay

Dòng sông Hương hiện ra mới buồnlàm saovới những bông hoa bắp màu xám tẻ nhạt, ảm đạm như màu khói. Với một tâm hồnmạnh mẽnhư Hàn Mặc Tử thì dòng sông trôi lững lờ của xứ Huế chỉ là dòng sông buồn thiu gợicảm giácbuồn lặng, quạnh quẽ. Hoa bắp cũng lay nhè nhẹ trong một nỗi buồn xa vắng. Sựchỉnh sửatâm trạng chính là thái độ của những người sông trong vòng đời tối tăm, bế tắc. Mặt nước sông Hương êm quá gợi đến những bến bờ xa vắng, những mảnh bèo trôi dạt lênh đênh của số kiếp người. Tâm trạng thoắt vui thoắt buồn mà buồn thì nhiều hơn, ta đã gặp rất nhiều ở các nhà thơlãng mạnkhác sống cùng với thời Hàn Mặc Tử.

Ý thơ thật buồn, đượctiếp nốitrong hai câu sautuy nhiênvới cáchdiễn đạtthật tuyệt diệu, thựcđấymà mộng đấy:

Thuyền ai đậu bến sông trăngđó

Có chở trăng về kịp tối nay?

toàn bộnhư tan loãng trong vầng trăngquen thuộccủa Hàn Mặc Tử. Cảnh vật thiên nhiêntràn ngậpánh sáng, một ánh trăng vàng sáng loáng chiếu xuống dòng sông,làm chocả dòng sông và những bãi bồilung linh, huyền ảo. Cảnh nên thơ quá,mộng mơquá! Và cũng đa tình quá! Dòng nước buồn thiu đã hoá thành dòng sông trăngsống động, con thuyền khách đãbiến thànhthuyền trăng.

Tác giả đãgửigắm một tình yêu khát khao, nỗi ngóng trông, mong nhớ vào con thuyền trăng, vào cả dòng sông trăng. Thơ lồng trong ngôn ngữ thơ thật là tài tình, thật là đẹp với xứ Huếthơ mộng. Tác giả đã lướt bút viết nên những câu thơ nhẹ nhàng, sâu kínnhưnghàm chứa cả tình yêu bao la, nồng cháy đến vô cùng. Vầng trăng trong hai câu thơ này là vầng trăng nguyên vẹn của thi nhân trước mảnh tình yêu chưa bị phôi pha. Hàn Mặc Tử rất yêu trăngnhưngvầng trăng ở các bài thơ khác không giống thế này.

Một ánh trăng gắt gao, kì quái, một ánh trăng khêu gợi, lả lơi:

Gió tít tầng cao trăng ngã ngửa

Vờ tan thành vũng đọng vàng kho.

Hay:

Trăng nằm sõng soài trên cành liễu

Đợi gió đông về để lả lơi.

Trăngtrở thànhmột khí quyển bao quanh mọicảm giác, mọisuy xétcủa Hàn Mặc Tử,ngoài ranó còn lẫn vào thân xác ông.đây chính làông là trời đất, là người ta. Trăngtrở thànhvô lường trong thơ ông, khi hữu thể khi vô hình, khi mê hoặc khi kinh hoàng:

Thuyền ai đậu bến sông trăngđó

Có chở trăng về kịp tối nay?

Vầng trăng ở đây phải chăng là vầng trăng hạnh phúc và con thuyền không kịp trở về cho người trên bến đợi? Câu hỏi biểu lộ niềmsợcủamột sốphậnkhông cótương lai. Hàn Mặc Tử hiểu căn bệnh của mình nên ôngmặc cảmvề thời gian cuộc đời ngắn ngủi, vầng trăng không về kịp và Hàn Mặc Tử cũng không đợi vầng trăng hạnh phúcđấynữa, một năm sau ông vĩnh biệt cuộc đời.

tuy nhiênhiện tại,chúng tađang sống và đangtiếp tụcgiấc mơ:

Mơ khách đường xa, khách đường xa

Áo em trắng quá nhìn không ra;

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình ai có đậm đà ?

Trái tim khao khát yêu thương, những nỗi đau kỉ niệm tình yêu ấy, ông đãgởitất cảvào những trang thơ. Và rồitoàn bộnhư trôi trong những giấc mơ của ước ao, hi vọng. Màu áo trắng cũng là màu ánh nắng của Vĩ Dạ màdựa vào đótác giả choáng ngợp, thấy ngây ngất trước sự trong trắng, thanh khiết, cao quý của người yêu.

Hình như giữa những giai nhân áo trắng ấy với thi nhân có một khoảng cách nàođókhiến thi nhân không khỏi không nghi ngờ:

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình ai có đậm đà?

Câu thơ đã tả thực cảnh Huế kinh thành sương khói. Trong màn sương khóiđóchúng tanhư nhòa đi vàcó thểtình người cũng nhoà đi? Nhà thơ không tả cảnh mà tả tâm trạng mình, biết bao tình cảm trong câu thơ ấy. Những cô gái Huế kín đáo quá, ẩn hiện trong sương khói, trở nên xa vời quá, liệu khi họ yêu họ có đậm đà chăng? Tác giả đâu dám khẳng định về tình cảm của người con gái Huế, ông chỉ nói:

Ai biết tình ai có đậm đà ?

Lời thơ như nhắc nhở, không phải bộc lộ một sựvô vọnghaykỳ vọng,đóchỉ là sự thất vọng. Sự thất vọng của một trái tim khao khát yêu thương màchưa bao giờmãi mãikhông cótình yêutrọn vẹn. Bài thơ càng hay càng ngậm ngùi, nó đã khép lạituy nhiênlòng người vẫn thổn thức. Cả bài thơ được liên kết bởi từ ai mở đầu: Vườn ai mướt quá xanh như ngọc; tiếp đếnThuyền ai đậu bến sông trăngđó; và kết thúc làAi biết tình ai có đậm đà?Càngkhiến choĐây thôn Vĩ Dạsương khói hơn, huyền bí hơn.

Đây thôn Vĩ Dạlà một bức tranh đẹp về cảnh và người của miềnđất nướcqua tâm hồn giàu tưởng tượng và đầy yêu thương của nhà thơ với nghệ thuật gợi liên tưởng, hoà quyện thiên nhiên với lòng người.

Trải qua bao năm tháng, cái tình Hàn Mặc Tử vẫn còn nguyên nóng hổi, lay động day dứt lòngngười đọc.

Lời kết

Qua bài hướng dẫn trên, hy vọng các bạn có thể nắm rõ quy trình làm một bài văn phân tích nói chung và bài văn phân tích Đây thôn Vĩ Dạ nói riêng. Cảm ơn các bạn đã đọc.