Yêu chỉ la Hữu Danh Vô Thực

Review "Yêu chỉ là hữu danh vô thực" của Lục Xu

Chào mọi người,

Mình là Diệp Ngân Lạc.

Aigoo, đọc xong cuốn này, vừa đau lòng vừa khó chịu ấy. Cuốn này công nhận ngược lắm nha mọi người ơi!

Nữ chính là Giản Ngưng (làm mình nhớ đến số phận hẩm hiu của Thẩm Ngưng trong Hoa Tư Dẫn), cuộc sống của hơn 20 năm đầu đời được ông trời ưu ái cho mọi thứ: có 1 gia đình êm ấm, hạnh phúc, tuy mẹ mất sớm nhưng gia đình rất yêu thương nhau, có người bố luôn bảo bọc, che chở, có anh trai luôn chiều chuộng, có cậu bạn thanh mai trúc mã tuy hay chê bai cô nhưng lại chấp nhận ở bên. Tất cả đều khiến cho Giản Ngưng cảm thấy cả cuộc đời này không còn mong muốn gì hơn, yêu đời và luôn vui vẻ. Ấy thế mà, mọi thứ đều dần dần trở nên nhuốm màu đỏ tươi của máu khi người đầu tiên mất đi kể từ ngày cô gặp Cố Trường Dạ. Cậu bạn thân Triển Hằng tự sát là nỗi đau đớn mất mát khôn nguôi của cô. Vì chữ "tình" mà cậu bỏ lại gia đình, bỏ lại cuộc đời mới hơn 20 tuổi, bỏ lại cô nàng Giản Ngưng. Triển Hằng yêu Quan Điềm, cậu coi cô là cả sinh mạng mình, muốn lấy cô làm vợ, yêu thương che chở một đời. Vì Quan Điềm chia tay, cả tính mạng này, cậu cũng không cần nữa. Giản Ngưng nghĩ Triển Hằng quá yếu đuối, chưa kịp để mọi người hiểu nguyên nhân đã tìm đến cái chết. Mà sau đó một thời gian ngắn, Quan Điềm cũng đi theo cậu.

Vì Triển Hằng, Giản Ngưng chơi thân với Quan Điềm, xây dựng tình chị em bằng hữu. Cả hai cô gái đương tuổi trẻ mộng mơ, thầm thì kể nhau nghe những bí mật tuổi mới lớn. Vì nghĩ cho Quan Điềm, Giản Ngưng làm gì cho cô cũng để ý trước sau, trân trọng tình bạn này. Ba người vẫn sẽ bên cạnh nhau như thế, Giản Ngưng luôn được chiều chuộng bởi Quan Điềm và Triển Hằng, Giản Ngưng giúp đỡ khó khăn trong cuộc sống của Quan Điềm. Nhưng bí mật lớn của Giản Ngưng là thầm yêu Cố Trường Dạ, vì lần liều mình cứu mạng anh trong buổi tối hôm ấy, đã đẩy tất cả mọi thứ trật khỏi quỹ đạo thông thường. Có lẽ, Giản Ngưng của ngày mất đứa con đầu tiên trong tay Cố Trường Dạ cũng chính là ngày cô cảm thấy, lẽ ra cô không nên yêu anh ta, càng không nên dẫn Quan Điềm gặp anh ta.

Các cô gái luôn có nhiều bí mật, mà muốn được biết thì cần phải trao đổi với nhau như tín vật. Ví dụ như dẫn Quan Điềm đi gặp người yêu thầm của mình, Giản Ngưng cũng sẽ biết được mật khẩu của trang nhật ký của Quan Điểm. Dù là một ngày muộn màng của hơn 5 năm sau ngày Triển Hằng và Quan Điềm ra đi, Giản Ngưng biết được sự cố năm xưa. Tự trách người, lại tự trách mình hơn. Quan Điềm vì lời hứa bảo vệ Cố Trường Dạ nên bị hãm hại, vì Triển Hằng nên muốn chia tay cậu, vì Giản Ngưng nên lựa chọn ra đi để Cố Trường Dạ không thể lấy Giản Ngưng theo mong muốn của Giản Ngưng. Như vậy Giản Ngưng sẽ không phải đau khổ, vì Quan Điềm nghĩ Cố Trường Dạ không phù hợp với cô. Cuộc sống làm gì có "Nếu như", Quan Điềm quá bi quan nên chỉ nghĩ ra được một hạ sách như vậy, đâu biết rằng dù cô có mất, Giản Ngưng đâu hiểu gì mà vẫn muốn lấy Cố Trường Dạ, để rồi những ngày tháng sau này sống đau khổ, từ một người chưa hiểu xã hội này có nhiều độc ác đến vậy, ra khỏi sự bảo bọc của mọi người, Giản Ngưng đã dần mất đi niềm tin vào sự viên mãn của hạnh phúc gia đình.

Cố Trường Dạ, một con người sống đầu đường xó chợ, dần dần theo xã hội đen, cố gắng một sống một còn để tồn tại. Trong thế giới của anh là màu đen và xám, cái gì cũng phải có lợi ích đổi chác. Không được yêu thương và  không có mấy lựa chọn, Quan Điềm chính là ánh sáng và ấm áp mà anh cảm nhận được sự ưu ái một chút mà số phận dành cho anh. Anh nào biết cuộc đời anh sống trong đêm đen, cố gắng gây dựng sự nghiệp và dần "tẩy trắng", lại có thể tương đồng với chàng hoàng tử trong "Nàng tiên cá", đi nhận nhầm người ban đầu cứu mình. Nhưng dù gì, Quan Điềm sau đó giúp anh là thật, anh quý cô là thật. Anh luôn nghĩ Giản Ngưng là người độc ác, đã khiến Quan Điềm phải tự sát, cô cười nói hạnh phúc trong khi Quan Điềm lại nằm im trong đất lạnh lẽo. Do đó, sự hận thù của người đàn ông sống trong bất hạnh bao nhiêu năm khiến cho cuộc hôn nhân của anh và cô trở nên "hữu danh vô thực".

Mình tưởng rằng câu chuyện bi đát này chắc đọc không nổi nữa, nhưng mạch truyện của Lục Xu cuốn hút quá khiến mình quyết tâm xem rằng, hôn nhân của hai người này còn có thể cứu vãn hay không?

Sau hai lần sảy thai, Giản Ngưng nhút nhát thề rằng phải bảo vệ đứa con thứ ba này, do đó, cô chọn cách tàn nhẫn và đánh cược một phen với số phận, là dùng tự sát để cứu con mình. Trong lúc được cấp cứu ở bệnh viện, hai người bạn của cô, cùng với người yêu của họ (là anh em trong hội với Cố Trường Dạ) đã làm giả giấy tờ, tuyên bố rằng cô đã mất. Sau đó, cô cùng đứa nhỏ trốn tránh anh được năm năm thì bị phát hiện. Nhưng chính đứa nhỏ là cầu nối cho sự gắn kết trở lại của cả hai. Đứa bé ngoan, hiểu chuyện, câu nào nói ra cũng là thương mẹ nhất, lo cho mẹ nhất, sợ không thể sống lâu hơn để bảo vệ mẹ. Tâm nguyện cuối cùng trước lúc ra đi của đứa nhỏ chính là muốn cha của nó thay nó yêu thương mẹ nó nhiều hơn. Trong nửa cuốn truyện sau, các tình tiết dần hé lộ rằng, anh càng hận cô bao nhiêu lại càng trở nên quan tâm cô bấy nhiêu. Anh không còn phân biệt được sự hận thù này còn lại bao nhiêu từ ngày nghe tin cô rời đi, chỉ biết là cả đời này người anh cần, không ai khác, ngoài cô.

Mình bật mí gần hết tình tiết quan trọng của truyện rồi, phần cuối bi đát thảm thương hay hạnh phúc hơn thì mọi người tự trải nghiệm nhé. Riêng cảm giác cá nhân của mình về kết truyện, như một kết thúc mở, là vui hay buồn, duy trì được bao lâu cũng là số phận của họ rồi. Hi vọng Giản Ngưng kiên cường hơn, đừng tìm cách "giải thoát" nữa, cho bản thân một hi vọng mới, cho anh một cơ hội để yêu lại từ đầu.

Cảm ơn mọi người,

Mình là Diệp Ngân Lạc.

Yêu chỉ la Hữu Danh Vô Thực

Nguồn ảnh: google.com

#LucXu

#yeuchilahuudanhvothuc