Cây đổ về nơi không có vết rìu nghĩa là gì
Ngạn ngữ thế giới Unknown 3 Tháng Năm, 2022 0 Comment
Xem thêm các tác giả khác:Có thể bạn quan tâm:
Ta đâu có đề phòng từ phía những người yêuCây đổ về nơi không có vết rìuÔi, hoa tặng chiều nay ai giẫm nát Mưa dập vỡ trên đường anh trở gót Người yêu thơ chết vì những đòn vănNgười say biển bị dập vùi trong sóngNgười khao khát ngã vì roi mơ mộng Ta yêu mình tan nát bởi mình ơi. Biết nói gì khi em xa anh quáGió nơi em đâu phải gió giao mùaTrong một ngày anh se se lạnh Em nghiêng mình chào đón ngày mưa Biết nói gì khi hai ta xa nhauKhoảng trời xanh bao năm rồi vẫn thếVầng trăng xưa dường hao đi một nửa Hai khoảng trời hai trái tim xa Biết nói gì với những ngày tháng quaNếu chỉ nhớ thôi hình như chưa đủHoa sữa ngọt ngào của ngày xưa cũ Còn đến giờ vương vất mãi đâu đây Biết nói gì khi anh xa vòng taySau một đêm bỗng trở thành kỷ niệmGiữa hai ta ai là người lỗi hẹn Để bây giờ ta gọi nhau cố nhân?
Người ta yêu, ta thương, ta quý khiến ta đau khổ? Nghe qua thì sai, ngẫm lại đúng, thậm chí đúng hoàn toàn trong một số trường hợp. Ta đâu có đề phòng từ phía những người yêu Cây đổ về nơi không có vết rìu Câu thơ này, được nhà thơ Hữu Thỉnh, người đàn ông từng trải viết ra và đặt tên bài thơ là “Tự thú”. Cây tưởng sẽ đổ về phía những kẻ đốn hạ, phía hằn sâu những vết rìu... Nhưng không, nó lại đổ về phía mà ta tưởng bình yên, ấm êm nhất: phía yêu thương! Chỉ có yêu thương vô điều kiện mới thoát được cái khổ (Ảnh minh họa) Kẻ thù, nếu ta nhận diện được sẽ khiến ta đề phòng, nếu thua gục xuống mà không chết sẽ mạnh mẽ đứng lên, vững vàng hơn. Vì thế, kẻ thù thường gây đau khổ cho ta ít nhất, vì chẳng mang nợ yêu thương. Nhưng, nhân danh yêu thương, chúng ta đã giết chết nhau bởi những giam cầm, hành hạ, dằn vặt, những thứ mà chỉ những người nhân danh yêu thương cho mình có quyền lập ra những phiên tòa, nhà tù, với những bản án không hẹn ngày ra. Và vì sao ta đổ xuống, thất bại, gục ngã? Vì ta tin? Tin những người mình tin, mình yêu, tin trọn vẹn, mù quáng, tin như niềm tin tôn giáo... Và, khi mũi giáo yêu thương đổi chiều, ta sẽ chết, đôi khi chết mà chưa kịp đề phòng, chưa kịp hiểu vì sao. Trên đời này, những thứ nhân danh yêu thương làm khổ nhau nhiều hơn kẻ thù chúng ta gây ra cho ta! Những nhân danh ấy, ngày đêm đang có những cuộc chiến tàn khốc trong lòng người, trong cái gọi là mái ấm, trong vòng xoáy của những tưởng yêu thương. Chỉ có yêu thương vô điều kiện, cho gió cuốn đi mới thoát được khổ, bay thoát lên bằng đôi cánh của tự do, của sự tử tế … Đã nhiều lần tuyệt vọng, mà đỉnh cao của tuyệt vọng là tận cùng của bi kịch bất lực, đau khổ. Giờ đây, mỗi lúc rơi vào tuyệt vọng tôi lại nhẫn nại, chịu đựng, đi đến tận cùng để hiểu hết mọi chuyện, bước ra nó. Trịnh Công Sơn, nói: “Hãy đi đến tận cùng nỗi tuyệt vọng, để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa”. Tôi thấy rồi, trong mộng mị yêu thương của đời tôi, tuyệt vọng quả thật đẹp như một bông hoa! Gặp người đàn ông tài hoa Nguyễn Hữu Thái Hòa (một nhà tư vấn chiến lược cho VNPT, FPT…), anh đã có một giấc mơ, là một ngày nào đó, Trịnh Công Sơn sẽ nhận giải Nobel Hòa Bình. Những tình khúc viết về sự sống, cái chết, tình yêu, thù hận và hàn gắn những đổ vỡ, tổn thương bằng một tình yêu giữa người với người vượt mọi giai cấp, biên giới “người với người sống để yêu nhau”. Trên thế giới này không gì mang đến hòa bình vĩnh viễn, tuyệt đối bằng lòng yêu thương. Hỏi ngàn lần nữa, sống trên đời này điều gì với anh là quan trọng nhất, Trịnh Công Sơn vẫn trả lời “sự tử tế”. Tử tế là sống với nhau có tấm lòng… Nobel Hòa Bình sẽ luôn có với thứ nhạc cứu rỗi tận cùng của mọi phận người, mà ca sỹ Nguyễn Hữu Thái Hòa đã hát trong những ngày tuyệt vọng nhất trên đất khách quê người, “tôi là ai, là ai mà yêu quá cuộc đời này”… Sau cùng của tuyệt vọng vẫn yêu thương, và anh cũng đã thấy vẻ đẹp tuyệt vời của tuyệt vọng! Nobel Hòa Bình cho Trịnh Công Sơn, có viển vông không? Ca sỹ Thái Hòa nói: Ngay cả ước mơ mà còn không dám, nói gì đến những chuyện khác. Tôi tin, ca sỹ Nguyễn Hữu Thái Hòa tin, một ngày nào đó sẽ có Nobel Hòa Bình, khi những hòa bình trong lòng mỗi người đang ngày càng nhiều lên như nhân duyên của thứ âm nhạc như lời kinh câu kệ này của Phật giáo... Hãy hát lên những bản tình ca, vì hát được là cả một sự nỗ lực tuyệt vời rồi! Khi tuyệt vọng, hãy hát lên để thấy những bông hoa nở ở khu vườn tâm hồn mình sau những giọt nước mắt, sau những khổ đau. Đừng sợ tuyệt vọng, đừng sợ khổ đau, vì chúng ta đang ở trong đó rồi, như câu hát của Trịnh Công Sơn “tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người”… Cứ bước đi, và mỗi ngày ta chọn một niềm vui…
Tôi là chiếc điện thoại. Hôm nay, nghe thêm thông tin từ Wikileaks cho thấy mức độ theo dõi sâu sát của Mỹ vào Chính phủ Nhật Bản khiến tôi thêm buồn. Nhật Bản, vốn là đồng minh thân cận của Mỹ cũng không nằm ngoài danh sách nghe lén của Cơ quan An ninh Quốc gia Mỹ (NSA). Tài liệu được ghi “tối mật”, được nói là cho thấy Mỹ đã nghe lén các cuộc trao đổi tại các bộ và văn phòng của Chính phủ Nhật Bản. Wikileaks nói Mỹ biết về các cuộc thảo luận nội bộ của Nhật Bản, về các vấn đề như hội đàm thương mại, chính sách biến đổi khí hậu và các chính sách về năng lượng và hạt nhân - cũng như nội dung của cuộc báo cáo mật tại tư gia của Thủ tướng Shinzo Abe. Mỹ đã nghe lén các viên chức Nội các, ngân hàng và công ty bao gồm cả đại Công ty Mitsubishi của Nhật Bản, theo trang Wikileaks chuyên đưa thông tin rò rỉ. Những tài liệu do Wikileaks công bố đưa ra danh sách 35 số điện thoại bị nhắm mục tiêu nghe lén của NSA. Việc theo dõi lén này kéo dài ít nhất 8 năm. Wikileaks trước đó đã từng công bố nhiều hồ sơ cho thấy Mỹ nghe lén tại Đức, Pháp và Brazil - cũng giống như với Nhật Bản, tất cả đều là đồng minh. Hiện chưa có bình luận nào từ phía Nhật Bản trước những tuyên bố mới nhất này. Wikileaks nói NSA chia sẻ các thông tin mà họ thu thập được với Australia, Canada, Anh quốc và New Zealand - nhóm được mệnh danh là nhóm “Năm con mắt”. Có lẽ điều đáng nói nhất ở đây là tất cả các đối tượng bị nghe lén đều là đồng minh thậm chí thân thiết của Mỹ. Tôi, chiếc điện thoại sinh ra để làm cầu nối, giúp mọi người xích lại gần nhau. Nhưng giờ đây, những đồng minh thân cận nhất, đồng lòng sát cánh cũng theo dõi ngờ vực nhau. Người ta ít khi đề phòng người thân, vì vậy người ta mới nói cây đổ về nơi không có vết rìu. Đồng minh, cái “hang ổ” tưởng là nơi trú thân cuối cùng cũng không còn là chốn tin cậy được nữa. Chiếc Điện Thoại
Mời các bạn tham gia nhóm "Lời hay ý đẹp" và "Những câu nói hay"
Cây đổ về nơi không có vết rìu... Hồi đó đọc câu này xong, đi tìm kiếm xem điều đó có thực không? Vì theo suy nghĩ, nếu tạo khoảng hở trên thân, nó phải là nơi bất ổn nhất, nó phải là hướng cây đổ chứ? Nhưng không, cây đổ về nơi không có vết rìu. Vô tình tìm được bức tranh này trên Internet:
Một bức tranh gợi nhiều suy nghĩ. Nếu con người như một mầm cây, trưởng thành rồi bị đốn ngã hay già chết thì hướng mà chúng ta đổ về là nơi nào? Đời đã đốn tôi ở niềm tin vào tình yêu, ở tham vọng bất chấp tình nghĩa, ở chuyện không có bữa cơm miễn phí, ở vận rủi nhiều hơn may. Đời đã đốn tôi ở thiếu thốn vật chất, bào mòn gốc rễ tinh thần. Đời đốn tôi từng nhát. Cánh tay tôi vươn cao, thân rướn lên, hi vọng thoát khỏi vòng vây, với đến mặt trời. Cành lá tôi tỏa ra tìm kiếm lối thoát. Nhưng từng vết rìu vô hình vẫn đốn, vẫn chặt từng cánh tay vươn ra, từng chồi non mới nhú và cả gốc rễ sự sống cũng bị thời gian bào mòn... Thân cây tôi sẽ ngã về đâu nhỉ? Nơi nào không để lại vết rìu trên tôi? Từ lâu tôi nghĩ trên đời không có gì quý giá hơn tình yêu, cái thần của đời sống con người là cảm xúc, cái tình giữa người với người mới là điều tôi tìm kiếm. Vì hiếm, vì quý nên tôi không cần nhiều, tôi từ từ tìm kiếm. Mọi thứ tôi tin theo duyên phận. Người chân chính sẽ trao ra cái tình chân thực. Nó là mỹ thực cho tâm hồn, nguồn gốc của sức sống. Nó là nơi cho thân cây tôi đổ về... Cây đổ nhưng mưa xuân tới, tình sẽ cung cấp sức sống cho chồi mới mọc lên... Page 2
Home Lifecostme Tản mạn Truyện ▼
|