Stoic la gi
Nếu bạn đã tình cờ đọc bài viết về "a wake-up call" của mình, 1 trong 3 bài học lớn nhất mà mình đúc rút được từ bài giảng của Jim Rohn là về Philosophy. Thực tình mà nói, ngay cả sau khi nghe xong video ấy, 2 chữ Philosophy và Triết học vẫn hoàn toàn k mang lại cho mình bất cứ hứng thú nào. Miền ký ức lớn lao nhất của mình tính đến thời điểm ấy về triết học là những ngày tháng khổ sở cày triết ôn thi năm 1 Kinh tế quốc dân, khi mà dù cố
gắng thế nào thì những cái nguồn gốc của con người thế giới các thứ chả liên quan mie j đến cuộc sống của mình cũng k thể được nhồi vào đầu. Mình chỉ nhớ hồi ấy mình học 1 ông thầy tóc dài khá nghệ sĩ, mở mồm ra là chửi bậy nhưng để lại trong học trò 1 ấn tượng về sự uyên thâm và có chút bất mãn với đời :)) Bạn đang xem: Stoicism là gì Trước hết, k biết các bạn cảm thấy thế nào, nhưng 2 chữ "khắc kỷ" làm mình cảm thấy vô cùng tiêu cực, thậm chí còn hơn cả 2 chữ yếm thế của Cynicism nữa. Tách biệt ra, "khắc" làm mình nhớ đến hà khắc, khắc nghiệt khắc khổ, toàn những từ rất nặng.
"Kỷ" thì thôi rồi, trừ kiểu thế kỷ thiên niên kỷ chắc chắn chả liên quan gì ở đây, thì nào là tự kỷ, ích kỷ, kỷ cương kỷ luật. Túm lại là nhìn cái tên thôi đã thấy cả bầu trời xám xịt mờ mịt k thấy lối ra rồi. Về nguồn gốc, cái tên Stoicism được lấy dựa theo tiếng Hy Lạp Stoa Poikile, tức là cái mái hiên nơi mà người sáng lập trường phái Zeno dạy học trò của mình. Theo Internet Encyclopedia of Philosophy, Stoicism, hay những Stoics hướng tới Eudaimonia, dịch đại thể là
hạnh phúc lâu dài. Và để có được cái đích ấy, các Stoics phải sống thuận với tự nhiên, "living in agreement with nature". 3 người nổi tiếng và có ảnh hưởng nhất đến sự thành công của Stoicism: Marcus Aurelius, Lucilius Seneca, và Epictetus, sẽ khiến bạn phải tự hỏi, liệu Stoicism có thực sự khắc kỷ hay k? Trong khi Marcus Aurelius là hoàng đế La Mã, Lucilius Seneca cũng là cố vấn của hoàng đế Nero, và là 1 trong những người giàu nhất thời ông. Epictetus có lẽ là người xuất thân hèn mọn nhất, khi
ông chỉ là 1 tên nô lệ. Tuy nhiên, với sự thông minh tuyệt đỉnh của mình, ông đã trở thành người đứng đầu trường Stoicism, và những ghi nhận lịch sử cho thấy Stoicism có thể nói là thịnh vượng trong thời kỳ của ông. Vậy, theo bạn, 2 chữ khắc kỷ ấy có thực sự hợp lý để miêu tả 3 người này k? Xem thêm: Common Language Runtime ( Clr Là Gì, Common Language Runtime (Clr) Stoicism (P2) – Thế nào là một triết học thực hànhBài viết gửi bởi Andy Luong trong mục Khoa học - Công nghệbenh.edu.vn Nếu bạn đã tình cờ đọc bài viết về "a wake-up call" của mình, 1 trong 3 bài học lớn nhất mà mình đúc rút được từ bài giảng của Jim Rohn là về Philosophy. Thực tình mà nói, ngay cả sau khi nghe xong video ấy, 2 chữ Philosophy và Triết học vẫn hoàn toàn k mang lại cho mình bất cứ hứng thú nào. Miền ký ức lớn lao nhất của mình tính đến thời điểm ấy về triết học là những ngày tháng khổ sở
cày triết ôn thi năm 1 Kinh tế quốc dân, khi mà dù cố gắng thế nào thì những cái nguồn gốc của con người thế giới các thứ chả liên quan mie j đến cuộc sống của mình cũng k thể được nhồi vào đầu. Mình chỉ nhớ hồi ấy mình học 1 ông thầy tóc dài khá nghệ sĩ, mở mồm ra là chửi bậy nhưng để lại trong học trò 1 ấn tượng về sự uyên thâm và có chút bất mãn với đời :)) Trước hết, k biết các bạn cảm thấy thế nào, nhưng 2 chữ "khắc kỷ" làm mình cảm thấy vô cùng tiêu cực, thậm chí còn hơn cả 2 chữ yếm thế của Cynicism nữa. Tách biệt ra, "khắc" làm mình nhớ đến hà khắc, khắc nghiệt khắc khổ, toàn những từ rất nặng. "Kỷ" thì thôi rồi, trừ kiểu thế kỷ thiên niên kỷ chắc chắn chả liên quan gì ở đây, thì nào là tự kỷ, ích kỷ, kỷ cương kỷ luật. Túm lại là nhìn cái tên thôi đã thấy cả bầu trời xám xịt mờ mịt k thấy lối ra rồi. Về nguồn gốc, cái tên Stoicism được lấy dựa theo tiếng Hy Lạp Stoa Poikile, tức là cái mái hiên nơi mà người sáng lập trường phái Zeno dạy học trò của mình. Theo Internet Encyclopedia of Philosophy, Stoicism, hay những Stoics hướng tới Eudaimonia, dịch đại thể là hạnh phúc lâu dài. Và để có được cái đích
ấy, các Stoics phải sống thuận với tự nhiên, "living in agreement with nature". 3 người nổi tiếng và có ảnh hưởng nhất đến sự thành công của Stoicism: Marcus Aurelius, Lucilius Seneca, và Epictetus, sẽ khiến bạn phải tự hỏi, liệu Stoicism có thực sự khắc kỷ hay k? Trong khi Marcus Aurelius là hoàng đế La Mã, Lucilius Seneca cũng là cố vấn của hoàng đế Nero, và là 1 trong những người giàu nhất thời ông. Epictetus có lẽ là người xuất thân hèn mọn nhất, khi ông chỉ là 1 tên nô lệ. Tuy nhiên, với sự
thông minh tuyệt đỉnh của mình, ông đã trở thành người đứng đầu trường Stoicism, và những ghi nhận lịch sử cho thấy Stoicism có thể nói là thịnh vượng trong thời kỳ của ông. Vậy, theo bạn, 2 chữ khắc kỷ ấy có thực sự hợp lý để miêu tả 3 người này k? Xem thêm: Chim Thần Garuda Là Gì - Truyền Thuyết Về Loài Chim Thần Bất Diệt Garuda (cái này dịch ra thì mình phải chú thích thêm 1 chút: những thứ k ảnh hưởng này, với Stoicism là rất rộng, bao hàm cả tài sản, địa vị, và thậm chí là chính thân thể chúng ta nữa. Đối với 1 Stoic thì chỉ có trí óc (mind) là cái chúng ta có thể kiểm soát và là tài sản duy nhất của chúng ta mà thôi, những thứ khác đều là "indifference - k ảnh hưởng" hết. Chính vì vậy nên đọc cái câu này tưởng dễ dàng, nhưng thực tế lại không dễ dàng
chút nào cả. Và ý mà Marcus muốn nhấn mạnh ở đây, là 1 sự khẳng định rằng chúng ta đều có đủ khả năng để đạt được điều đó, và đó là thứ quan trọng nhất. Nếu bạn tin tưởng, bạn sẽ làm được). |