Kết cục của nhân vật phản diện chỉ có thể là cái chết wattpad

Dịch giả: Hnil VuệKhông ngờ tôi lại trở thành một nhân vật trong otome game*

(*Otome game là visual novel – tiểu thuyết hình ảnh chủ yếu dành cho đối tượng nữ (nhưng không phải vì thế mà không có cho các bạn nam nha). Người chơi Otome game sẽ nhập vai vào nhân vật chính trong game, qua đó xây dựng mối quan hệ (chủ yếu là tình yêu) với các nhân vật. Otome game thường có cốt truyện phức tạp, giống như một cuốn tiểu thuyết nhiều tình tiết để bạn thỏa thích khám phá. Người chơi sẽ đọc cốt truyện, sau đó lựa chọn cách hành xử của mình. Mỗi lựa chọn đều có ảnh hưởng đến kết thúc của game. - Nguồn: hendepnhumo)

Nhưng xui xẻo thay, tôi chỉ là nhân vật phản diện, thân phận là con gái riêng duy nhất của gia đình công tước Eckart.Và còn đáng sợ hơn nữa, dù tôi lựa chọn làm gì, đối mặt đều chỉ có tử vong.Tôi cần phải tìm cách để được ghép đôi với một trong những nhân vật nam chính trước khi "con gái thực sự" của gia đình công tước xuất hiện!Tại gia đình này, hai người anh trai luôn đấu khẩu với tôi trong từng chuyện nhỏ nhặt.Còn có một vị hoàng tử mất trí luôn có thể khiến tôi chết.Thuật sĩ "Tôi chỉ nhìn thấy nữ anh hùng chứ không ai khác", và cả hiệp sĩ nô lệ trung thành của cô ấy nữa! 'Đầu tiên, hãy đưa một số trong số họ, ra khỏi danh sách!'"Từ trước đến giờ tôi không biết chỗ đứng của mình. Từ giờ, tôi sẽ sống im lặng như một con chuột để anh không quan tâm đến!”

Nhưng tại sao sự quan tâm của họ đối với tôi cứ tăng lên?!

[Tác giả Kwon Gyeo Eul (권겨을) -- Thể loại: Truyện Khác , Lịch sử , Dị Giới , Huyền Huyễn , Khoa Huyễn , Ngôn Tình , Xuyên Không , Tiểu thuyết , Hệ thống , Xuyên Nhanh , Nữ Cường , Hài Hước , Nữ Phụ , Light Novel ]Tôi đã tái sinh thành nhân vật phản diện của otome game, con gái riêng duy nhất của gia đình công tước Eckart.Nhưng tồi tệ nhất! Tất cả những gì tôi làm sẽ chỉ dẫn tôi đến cái chết. Tôi phải được ghép đôi với một trong những nhân vật nam chính trước khi con gái thực sự của gia đình công tước xuất hiện! 2 người anh trai luôn đấu khẩu với tôi trong từng chuyện nhỏ nhặt. Vị hoàng tử mất trí luôn khiến tôi chết. Thuật sĩ Tôi chỉ nhìn thấy nữ anh hùng chứ không ai khác, và cả hiệp sĩ nô lệ trung thành của cô ấy nữa! Đầu tiên, hãy đưa một số trong số họ, ra khỏi danh sách! "Từ trước đến giờ tôi không biết chỗ đứng của mình. Từ giờ, tôi sẽ sống im lặng như một con chuột để anh không quan tâm đến!”Nhưng tại sao sự quan tâm của họ đối với tôi cứ tăng lên ?!

...Wattpad.VN!

Tên tóc hồng hét về phía cửa.

Không lâu sau, quản gia cùng nhiều người giúp việc xông vào.

"Nhị thiếu gia! Có chuyện gì vậy?"

"Mau nhốt con chó cái này vào phòng giam."

"Nhị thiếu gia! Tôi xin lỗi! Nhị thiếu gia! Nhị thiếu gia!"

Chỉ với một cái gật đầu của tên tóc hồng, ả hầu gái hành hạ tôi từ sáng đến giờ đã bị lôi ra khỏi phòng.

Tôi cũng chẳng thể làm gì được vì tôi vẫn còn đang chật vật với cái đống rác hữu cơ ở trong bụng mình.

Tôi vô lực dựa vào ghế, một tay vẫn đang che miệng.

Tên tóc hồng đưa tay về phía tôi. Anh ta khẽ lay vai tôi. Tôi khá bất ngờ vì anh ta đột nhiên trở nên dịu dàng.

"Này, cô ổn chứ?"

"..."

"Sao cô lại ăn những thứ đó? Cô có thể hét lên và lật bàn, làm những chuyện mà cô vẫn hay làm ấy."

Anh ta đang an ủi tôi hay đang khiêu khích tôi vậy?

'Nếu tôi không ăn chúng, tôi sẽ chết vì bị cái nĩa xuyên qua cổ.'

Tôi bực mình, nhưng không thể nói với anh ta như vậy. Cái khung màu trắng không xuất hiện nên tôi không nói gì được.

'Ha... mọi chuyện đã kết thúc rồi, đúng không?'

Tôi đã giải quyết được ả hầu gái nhờ sự giúp đỡ từ một người mà tôi không ngờ tới.

Nhưng tôi sẽ không cảm ơn anh ta đâu.

Chỉ có duy nhất một người hầu gái bắt nạt nhân vật phản diện ư?

'Không hề.'

Ả hầu gái kia chỉ là một trong số những kẻ luôn hành hạ tôi thôi. Tất cả mọi người trong cái biệt thự này đều ghét Penelope. Bọn họ đều có cùng một suy nghĩ về cô ấy.

Cái tên tóc hồng cũng biết điều đó nhưng anh ta lại lờ đi. Cho dù nhân vật phản diện có khốn khổ như thế nào đi nữa thì anh ta cũng chả quan tâm.

Tôi vừa ngủ dậy không bao lâu mà giờ lại cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

"Này, trông cô tệ quá. Cô có cần gọi bác sĩ đến không?"

Tên tóc hồng trông có vẻ lo lắng khi thấy tôi không trả lời anh ta. Anh ta cúi xuống, nhẹ đưa tay lên mặt tôi để kiểm tra, lúc đó, trông anh ta như thực sự quan tâm tôi.

Bỗng, khung màu trắng xuất hiện.

1. Không phải việc của anh.

2. Anh nghĩ anh là ai mà quan tâm tôi? Ra khỏi phòng tôi ngay!

3. Đừng có tỏ vẻ tốt bụng như vậy. Thật kinh tởm!

Thật khó khăn khi phải đưa ra quyết định trong hoàn cảnh này.

Nhưng để có thể sống sót, tôi phải chọn 1 trong 3 câu trả lời mà hệ thống đưa ra.

"Không phải việc của anh..."

Đó cũng là câu trả lời phù hợp nhất với tâm trạng tôi lúc này. Tuy nhiên, vì tôi đang phải kìm nén cơn buồn nôn nên giọng nói phát ra có chút yếu ớt.

"Cô..."

Tên tóc hồng nghe tôi nói vậy, bỗng chốc cau mày.

Chỉ trong chốc lát, khuôn mặt của anh ta trở nên lạnh lùng đến mức khiến tôi nổi da gà.

"Ừ, cô làm gì cũng đâu phải việc của tôi. Ngay cả khi cô bị bắt ăn những thứ kinh tởm và nhếch nhác như một kẻ ăn xin thì cũng chẳng liên quan đến tôi."

Tên tóc hồng bắt đầu nói những lời khó nghe trong khi đang cúi xuống để kiểm tra tình trạng của tôi.

"Sẽ không có một bác sĩ nào trong biệt thự nhà Eckart muốn lãng phí thời gian quý giá của họ cho cô đâu."

Bỗng có vài chữ cái màu trắng lấp lánh xuất hiện phía trên đầu của tên tóc hồng.

[Độ hảo cảm: -3%]

Độ hảo cảm đã tăng. Hôm qua là -10%. Vậy là tăng tận 7%, đó là một con số khổng lồ, vì trong chế độ này, độ hảo cảm tăng lên 1% thôi đã là một việc hết sức khó khăn.

'Nếu biết độ hảo cảm tăng nhiều như vậy, tôi đã hoàn thành ải này từ lâu rồi...'

Tuy nhiên tôi vẫn chả vui chút nào. Tôi còn chẳng quan tâm đến việc độ hảo cảm đã tăng lên. Số âm vẫn là số âm thôi.

______

Tôi ngẩng đầu lên sau khi tống những thứ kinh tởm kia ra khỏi bụng. Tôi rửa mặt ở bồn rửa và nhìn lên tấm gương để thấy rõ khuôn mặt mình.

Trong gương là một cô gái xinh đẹp.

"Penelope."

Tôi chỉ có thể nói những gì mình muốn khi ở một mình.

Khi tôi nói, cô gái trong gương cũng nói theo.

Đôi mắt màu xanh lam to tròn, sáng rực như những viên ngọc lục bảo. Mái tóc xoăn bồng bềnh như những đóa hoa azalea.

(*Azalea: hoa đỗ quyên.)

Nhưng dù có nhìn thế nào đi chăng nữa thì đây cũng không phải là khuôn mặt của tôi.

"Penelope Eckart... Eckart...."

'Eckart' là họ của gia tộc công tước duy nhất trong 'đế chế Inka' của trò chơi này.

Một tiếng thở dài thoát ra khỏi miệng tôi.

"Ha... đẹp à? Phải, rất đẹp, ít nhất thì mình cũng cực kỳ xinh đẹp."

Khi nhìn Penelope qua những bức đồ họa, tôi đã thấy cô ấy rất đẹp rồi. Nhưng bây giờ, khi tận mắt chứng kiến khuôn mặt của cô ấy, tôi mới hiểu. Vẻ đẹp mà cô ấy sở hữu không phải là vẻ đẹp nào đó sẽ tồn tại trên thế giới này.

Nếu đây là trước lúc tôi rời khỏi 'ngôi nhà kia' thì có lẽ tôi sẽ phấn khích và ca ngợi vẻ đẹp của Penelope. Tôi cũng có thể vui vẻ chấp nhận việc mình đã chuyển sinh vào game.

Nhưng giờ tôi đã thành công thoát khỏi cái ngôi nhà địa ngục đó rồi mà.

Tôi đã được nhận vào một trường đại học danh tiếng. Tôi cũng có nói

Sẽ dễ dàng hơn rất nhiều nếu như tôi là nhân vật chính của chế độ thường. Mọi sự lựa chọn đều dẫn cô ấy đến con đường trải đầy hoa.

"Nhưng tại sao?"

Nhưng tại sao điều này lại xảy đến với tôi, tôi vừa mới thành công thoát khôi ngôi nhà địa ngục đó mà.

"Tại sao!!"

Rầm

Tôi hét lên, đập mạnh vào bồn rửa mặt. Chiếc gương phản chiếu khuôn mặt xinh đẹp đang phẫn nộ.

"Ha..."

Tôi thở dài, đưa tay vuốt tóc và nghĩ về Penenlope.

Penelope Eckart.

Nhân vật phản diện trong game [Dự án tình yêu của tiểu thư]. Là nhân vật chính trong chế độ khó.

Penelope từng là một thường dân và cô ấy không có họ.

[Penelope cùng người mẹ của mình luôn đi lang thang hết nơi này đến nơi khác.

Vào một ngày nọ, công tước - người đang ráo riết tìm kiếm đứa con gái út thất lạc của mình bỗng chú ý đến cô ấy.

Khi mẹ cô bị bệnh và qua đời, cô được nhận nuôi vào gia đình công tước Eckart.]

Lý do duy nhất mà cô có thể trở thành tiểu thư của gia đình công tước là nhờ ngoại hình của cô giống với đứa con gái thất lạc của công tước.

Mái tóc hồng được thừa hưởng từ công tước phu nhân đã qua đời và đôi mắt xanh biếc - biểu tượng của gia tộc Eckart.

Tôi nhớ đến tên con trai thứ của công tước. Tóc của anh ta cũng có màu hồng và trông khá là đáng yêu.

(🌼 Note: chỉ có tóc đáng yêu thôi nhé :v)

Tuy nhiên, màu tóc của Penelope thiên về màu hồng rực lửa hơn. Và đôi mắt màu lam có hơi khác biệt với các thành viên trong gia đình.

"Ông ta nên tiếp tục tìm kiếm đứa con gái thất lạc của mình thay vì đi nhận nuôi một đứa trẻ như vậy."

Khi Penelope lớn lên, cô ngày càng khác với con gái của công tước nên ông ta không còn quan tâm đến cô.

Mất đi sự quan tâm của công tước, cô chỉ nhận được sự ghẻ lạnh của hai người anh trai và sự ngược đãi của những người hầu.

"Nó giống với cuộc đời mình đến mức khó chịu..."

Cuộc sống của Penelope và những thứ cô phải trải qua thực sự rất giống với tôi. Khi chơi game, tôi không cảm nhận được điều này.

Bây giờ tôi cảm thấy rất suy sụp.

'Tiểu thư giả tạo.'

Tất cả người làm trong biệt thự này đều gọi Penelope như vậy.

Mặc dù Penelope rất xinh đẹp, nhưng trong mắt người khác, cô chỉ là một người thay thế cho tiểu thư thật sự của công tước.

Quay trở lại phần mở đầu game, họ giới thiệu rằng "cô ấy luôn đề phòng mọi người như một con nhím, lúc nào cũng xù lông lên. Và cô ấy luôn gây rắc rối khi đến bất cứ địa điểm hay đang ở hoàn cảnh nào."

Không giống với nữ chính ngây thơ trong sáng ở chế độ thường, Penelope trông rất mạnh mẽ và sắc sảo.

Tôi mới trải nghiệm cách mà mọi người đối xử với Penelope vài tiếng đồng hồ thôi, nhưng tôi nghĩ vậy là đủ để tôi có thể hiểu được cô ấy đã phải chịu đựng những gì.

'Mặc dù mọi người nói cô ấy là đồ giả tạo.'

Nhưng làm sao mà họ có thể gọi cô ấy dậy bằng cách đâm kim lên người cô ấy chứ? Dù sao đi chăng nữa thì cô ấy cũng được công tước đích thân nhận nuôi mà.

Thậm chí những người giúp việc cũng không đánh thức nhau bằng cách đó.

Penelope được nhận nuôi vào gia đình công tước năm cô 12 tuổi.

Nếu cô ấy bị ngược đãi từ lúc đó thì...

Chẳng có ai chịu lắng nghe cô ấy cho dù cô ấy có hét to đến thế nào.

"Đây có phải là minh chứng cho thấy Penelope đã được định sẵn là sẽ trở thành nhân vật phản diện không?"

Không gì có thể thay đổi được sự thật rằng cô ấy đã bị ngược đãi mọi lúc cho đến tận bây giờ.

Không hề có bất kỳ ai cảm thấy thương xót cho Penelope.

Những điều mà cô phải trải qua đã giết chết con người bên trong Penelope từng chút một.

"Cô ấy thật đáng thương."

Tôi đưa tay lên vuốt ve gò má mềm mại của Penelope. Hình ảnh phản chiếu người phụ nữ với mái tóc hồng trong gương trông thật buồn bã.

Tuy nhiên, tôi đã nhanh chóng thoát khỏi cảm giác thương hại đó.

"Ha, ai thương tiếc ai chứ."

Giờ không phải là lúc để nghĩ về mấy chuyện này.

Bây giờ tôi là Penelope. Điều đó có nghĩa là tôi có thể chết trong tay các nhân vật nam chính bất cứ lúc nào, giống như Penelope phải trải qua khi ở trong game.

Đó cũng chính là điều làm tôi lo sợ nhất.